Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 569
Cập nhật lúc: 2024-11-14 20:51:35
Lượt xem: 6
Cũng may trong phủ vẫn luôn có đại phu, lập tức chạy tới chẩn trị cho Hạ Vân Sâm, các loại thuốc tốt giá trị ngàn vàng đều được đưa vào trong phòng.
Giang Đình kể đơn giản lại những gì đã xảy ra cho lão phu nhân bọn họ biết, nghe nói chỉ trong một đêm trôi qua đã có nhiều chuyện như thế thì tất cả mọi người cảm thấy lòng vẫn còn sợ hãi.
Lão phu nhân niệm a di đà phật, Hạ phu nhân xoa đầu Giang Đình an ủi: "Con ngoan, trở về là tốt rồi, các con đều vất vả rồi."
Giang Đình có chút uể oải nói: "Hạ Vân Sâm không phải do chúng con cứu ra, là tự anh ấy đã trốn ra."
Hạ phu nhân nói: "Nhưng nếu không phải các con ở thiên lao giữ chân nhiều người như thế thì người của Thần Uy đại tướng quân phái đi cứu Vân Sâm cũng sẽ không thuận lợi đến vậy. Chẳng phải con đã giúp rất nhiều rồi sao?"
Mấy tiểu nha hoàn bên cạnh sùng bái nhìn Lý Trạch nói: “Các người thật sự đã nhận g.i.ế.c Hoàng thượng và Thái tử sao, ghê gớm thật đấy?"
Lý Trạch ngượng ngùng xoa đầu: "À chuyện này... Đúng vậy, lúc ấy bị ép buộc bất đắc dĩ mà."
Khổng Tiêu cười nói: "Rõ ràng là chủ ý của Giang đại nhân, anh còn sợ tới mức chân mềm nhữn, đừng tưởng rằng tôi không nhìn thấy nhá."
"Này, chân tôi mềm bao giờ, là do lạnh quá, lạnh đến bồn chồn thôi!"
Một tiểu nha hoàn nói: "Tôi cảm thấy các người đều là anh hùng, bởi vì tên Hoàng đế kia không phải người tốt, ông ta luôn bắt nạt người Hạ gia chúng ta, tôi ngóng trông ông ta c.h.ế.t từ lâu rồi."
Lý Trạch trừng mắt: 'Lá gan của cô nhóc này lớn thật đấy, còn dám nói những lời thế này nữa."
Khổng Tiêu nói: "Nói thì nói đi, dù sao cũng đã như vậy rồi."
Lý Trạch nghĩ cũng phải: "Đúng đúng, dù sao chúng ta cũng mang danh là kẻ g.i.ế.c vua và mưu triều rồi."
Nước nóng được đưa vào trong phòng từng thùng từng thùng một, m.á.u loãng được đưa ra từng chậu. Người hầu ra ra vào vào, không lâu sau mấy thái y lưng đeo hòm thuốc vội vội vàng vàng chạy tới, bọn họ lấy danh nghĩa Thần Uy đại tướng quân mời tới.
Nếu nói Thần Uy đại tướng quân vì sao lại bằng lòng giúp Hạ Vân Sâm, một mặt là lúc ông ấy còn trẻ được Hạ lão tướng quân dìu dắt, mặt khác là bởi vì nhiều năm qua ông ấy đã nhìn Hạ Vân Sâm lớn lên. Lúc ông ấy trấn thủ ở biên thành chống chiến tranh, khi ông ấy lên tháp chỉ huy tác chiến là Giang Đình vẫn luôn bảo vệ, nếu không rất có thể đã bị tên bay b.ắ.n chất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-569.html.]
Lúc sắp phá thành, Hạ Vân Sâm đánh ngất ông ấy, tiễn ông ấy đi trước, những chuyện này ông ấy vẫn luôn ghi nhớ.
Huống chi ở trong mắt Tứ hoàng tử, ông ấy và người Hạ gia là một phía. Người Hạ gia nếu bị ngã xuống, người câm binh quyên trong tay là Thân Uy đại tướng quân chính là người tiếp theo bị khai đao.
Giang Đình vẫn canh giữ ở cửa đi tới đi lui, Hạ phu nhân đặt một chậu than vào trong tay, rôi khoác thêm áo choàng thật dày cho cô. Bà dịu dàng nói:
"Trong lòng đang lo lắng sao?"
"Vâng." Giang Đình thở ra một hơi nóng, hỏi Hạ phu nhân: "Bác gái, sao bác không có vẻ lo lắng thế?”
Hạ phu nhân cười cười: "Sao có thể không lo lắng chứ, chỉ là qua nhiều năm như vậy ta đã quen rồi. Từ cha Vân Sâm, anh của của nó đều bị thương rất nhiều lần, ta đều cũng trông coi như thế. Sau đó, ta cảm thấy có cầu xin cũng vô dụng, chi bằng thay bọn họ cầu nguyện, huống hồ, ta còn phát hiện..."
"Vâng? Là gì ạ?'
Hạ phu nhân nói: “Đàn ông Hạ gia bọn họ, da đều rất thô... Chỉ cân không phải...
Vân Mộng Hạ Vũ
Nói tới đây, Hạ phu nhân dừng lại, cổ họng nghẹn ngào, miễn cưỡng nở một nụ cười: "Uây, đều qua rồi không nói nữa.
Lúc này, trong phòng vang lên một hồi tiếng bước chân, mấy thái y mang theo học trò của mình đi ra, người hầu cũng dọn dẹp phòng xong.
Thái y dặn dò vài câu, Hạ phu nhân lập tức trâm ngâm bảo những người khác đi theo bốc thuốc, chỉ để lại Giang Đình đi vào chăm sóc. "Đi đi, con cũng đã mệt mỏi rồi, nghỉ ngơi tử tế một chút đi."
Nghe thái y nói vết thương của Hạ Vân Sâm không làm tổn thương đến căn cơ, Hạ phu nhân cũng yên tâm. Hạ gia mới vừa bỏ lệnh cấm, trong phủ còn có một đống việc chờ cô đi lo liệu, tối nay lại đến thăm Hạ Vân Sâm vậy.
Nếu là cô gái khác bên cạnh nghe Hạ phu nhân nói bên ra ngoài, tất nhiên sẽ cảm thấy ngượng ngùng, nhưng Giang Đình lại không cảm thấy thế. Cô gật đầu nói: "Vâng ạ, cám ơn bác gái."
Hạ phu nhân dẫn một đám người đi rồi, Giang Đình bước vào cửa phòng, đóng chặt cửa lại. Cô chậm rãi dạo bước đến trước giường, đứng ở bên giường đánh giá Hạ Vân Sâm.
Ba tháng nay, cô và Hạ Vân Sâm đều rất khó khăn, không có ngày nào thần kinh không căng thẳng, bây giờ mọi chuyện đã kết thúc, cô cũng có thể miễn cưỡng thở phào nhẹ nhõm.