Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 55

Cập nhật lúc: 2024-11-09 15:11:46
Lượt xem: 32

"0a, anh Giang, ngươi thật giỏi!" Khổng Tiêu không dám tin, nhớ tới

chuyện Giang Đình từng mang đồ ăn về cho nàng lúc nửa đêm, bây giờ lại mang bánh bao cho nàng, mà nàng lại không có thứ gì để đáp lại Giang Đình nên nhất thời có chút xấu hổ, cảm động nhìn Giang Đình.

Giang Đình nói: "Thứ không thiếu nhất ở đầu bếp doanh chính là đồ ăn, mau nếm thử đi."

Khổng Tiêu cầm lấy một cái bánh bao đưa cho Triệu Khinh Hồng trước: “Anh Triệu, cho anh nè."

Giang Đình hơi híp mắt lại đối diện với ánh mắt của Triệu Khinh Hồng, sau đó cùng nhau dời ánh mắt đi.

Triệu Khinh Hồng nhận lấy bánh bao, nói một tiếng cảm ơn, lúc này Khổng Tiêu mới đưa bánh bao vào trong miệng, hai mắt tỏa sáng, ậm ờ nói: "Ngon, ngon quát! Ngon quá đi!"

Nàng ăn liên hai cái, cảm giác mình càng ăn càng thèm, vị giác bị cơm nước trong quân doanh giày vò trong thời gian dài như được chào đón mùa xuân mới, nàng không nhịn được mà ăn hết cái này đến cái khác, vừa ăn vừa nhìn Giang Đình bằng ánh mắt sáng lấp lánh.

Trong lòng Giang Đình mềm nhũn, không nhịn được mà vỗ đầu nàng giống như trước đây: "Ăn từ từ thôi."

Ánh mắt Triệu Khinh Hồng thay đổi.

Đương nhiên Giang Đình biết thằng nhóc này có ý đồ gì, cô đắc ý liếc nhìn hắn một cái, hai người âm thâm phân cao thấp.

Lúc này mấy tân binh đi ngang qua tiến lại gân, kêu lên một cách lố lăng: 'Đậu, các người đang lén ăn cái gì vậy?

"Bánh bao! Bánh bao ở đâu ra thế?" "Khổng Tiêu, cậu lấy đâu ra bánh bao vậy! Tôi cũng muốn ăn!"

Khổng Tiêu lập tức bảo vệ đồ ăn của mình, nói: Không cho, đây là anh Giang mang cho tôi mà."

Đôi mắt của Triệu Khinh Hồng xoay chuyển một cái, nhìn Giang Đình cười nói: "Anh ta là người của đầu bếp doanh, các anh muốn ăn bánh bao thì tìm anh ta ấy."

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhịp tim Giang Đình đập thình thịch, âm thầm chửi cái đồ đồng đội heo Triệu Khinh Hồng cố ý gài cô đây mà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-55.html.]

Giây tiếp theo, mấy tân binh đã chạy ào qua, lộ ra ánh mắt như hổ đói nhìn cô chằm chằm.

Bọn họ vây quanh Giang Đình, nhiệt tình để lộ ra sự khao khát và mừng rỡ của mình.

"Anh biết làm bánh bao à?”

"Còn bánh bao không? Chia cho tôi mấy cái với, tôi sẵn lòng bỏ tiền ra mua.”

"Tôi cũng muốn, tôi cũng muốn!"

Giang Đình như gặp phải kẻ địch, chột dạ không thôi, ngó trái ngó phải, muốn tìm cơ hội thoát thân: "Đừng nói bậy, tôi không có, tôi không biết làm, đây là... Mua lúc ở trấn trên!"

"Tôi không tin, vừa nhìn là biết này là mới làm mài”

"Kể cả không phải là anh làm, thì anh cũng có cách kiếm được, bọn tôi đưa tiền cho anh, anh kiếm ít bánh bao cho bọn tôi đi"

Các tân binh cũng không tin lời cô nói, bọn họ đã ăn cơm tập thể hơn một tháng, đôi mắt cũng sắp tái luôn rồi. Nếu không phải thằng nhóc Triệu Khinh Hồng kia đánh giỏi quá, bảo vệ bên cạnh Khổng Tiêu, thì chắc chắn bọn họ đã nhào lên vây quanh cướp sạch bánh bao của Khổng Tiêu rồi.

Thấy tình cảnh này, Khổng Tiêu vội vàng gói chỗ bánh bao còn lại vào rồi nhét vào trong ngực, giấu đầu lòi đuôi mà khẽ chùi miệng: "Anh Khinh Hồng, mau cứu anh Giang đi."

Giang Đình nhìn ra từ trong đám người, lộ ra ánh mắt cầu cứu và uy hiếp.

Triệu Khinh Hồng cười khẽ một tiếng, đột nhiên hét to một câu: "Tổng giáo đầu, sao người lại tới đây!"

Một câu này cực kỳ chấn động, giống như nước lạnh đổ vào chảo dầu sôi, lập tức làm nổ tung, trong phút chốc các tân binh mắt đều ngây ra. Bóng ma tâm lý mà tổng giáo đầu gây ra cho bọn họ khiến cho bọn họ nhanh chóng quay đầu lại rồi đứng yên đầy quy củ theo bản năng.

Nhưng nhìn khắp xung quanh, nào có bóng dáng của tổng giáo đầu chứ?

Lúc bọn họ nhận ra mình bị lừa, Giang Đình đã nhanh chóng bỏ chạy, cô quay đầu vươn tay chỉ chỉ cách một khoảng xa về phía Triệu Khinh Hồng: Nhóc con giỏi lắm, mi chờ đó cho ta.

Triệu Khinh Hồng bật cười, duỗi tay ôm bả vai Khổng Tiêu: "Đi, đi luyện tập, chiêu dạy cậu tối hôm qua đã học được chưa...

Loading...