Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 542
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:36:10
Lượt xem: 10
Cô lại vươn tay gõ đầu Tạ Ninh: "Bảo anh thay đổi thực đơn, anh đã nghiên cứu xong chưa?"
Lý Trạch che mồng nói: “Giờ đi ngay giờ đi ngay!"
Tạ Ninh thì ảo não nói: "Những người Bắc Nhung này hết ăn thịt trâu lại ăn thịt dê, hoặc là ăn thịt dê thịt trâu phơi khô, còn chẳng có cà rốt cải trắng, tôi thật sự không nghĩ ra cách ăn nào mới lạ nữa.”
"Chẳng phải Tần Quyết làm ngự trù ở vương thất mấy tháng hay sao? Cô đi bàn bạc với anh ta đi.'
Tạ Ninh nhíu mày: "Nhắc đến Tân Quyết... Chắc là anh ta không rảnh đâu nhỉ?"
Lý Trạch nói: "Tôi biết tôi biết, anh ta đang bận sắp xếp cho đám người Hồi Hộc.'
Lần này ngoài Hạ gia quân ra thì trong đại đội tới Bắc Nhung còn có quân đội của Hồi Hộc, tổng cộng có gần bốn vạn người.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lúc trước khi Hạ Vân Sâm bị người của kinh thành dẫn đi, Thần Uy đại tướng quân và Thứ sử biên thành và một số quan văn có chức vụ tương đối cao đều phải cùng trở về kinh báo cáo công tác.
Mà trước đó, thư do Giang Đình nhờ đám người Ba Tư đưa đi đã thuận lợi đến tay Hạ Vân Sâm.
Trong thư Giang Đình nói cô dự định mượn dùng thân phận thân nữ Bắc Nhung để lấy được lòng dân, sau đó nghĩ cách đánh vào vương thất, cũng nhắc nhở y chuẩn bị sẵn sàng, đại quân chuẩn bị xuất phát bất cứ lúc nào.
Thậm chí bọn họ còn chế ra một đống đạn pháo mới. Thế nên khi Hạ gia quân và đại quân Hồi Hộc đột ngột rời khỏi biên thành trong đêm, không có ai ngăn cản được bọn họ.
Phần lớn Hạ gia quân đều lựa chọn cùng đi theo, bởi vì trong lòng bọn họ, người mà bọn họ thân phục là người Hạ gia, là Hạ Vân Sâm chứ không phải triêu đình.
Hạ Vân Sâm bị dẫn đi, nếu như thật sự bị phán tội cấu kết với giặc và tội phản quốc, vậy thì toàn bộ Hạ gia quân đều sẽ bị liên lụy, chi bằng bây giờ chạy luôn.
Nhưng làm sao để ổn định bốn vạn người này cũng là một vấn đề, lương thực thì đủ, lúc đi bọn họ đã mang hết tất cả lương thực dự trữ trong quân doanh theo, đủ ăn đến đầu xuân, nhưng chỗ ở lại không đủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-542.html.]
Giang Đình bèn hạ lệnh để mọi người tự lực cánh sinh, đi lên núi đốn cây về dựng nhà gõ, Cây trên ngọn núi này nhiêu không kể xiết, tiện thể còn có thể săn ít thú mang vê.
Nhìn thấy đám người Hạ gia quân xông lên núi, sau đó kéo gỗ xuống núi, đùng đùng mấy ngày đã dựng được nhà gõ, tiếp đó bắt đầu làm giường đắp bếp lò, người Bắc Nhung đều sững sờ.
Ban đầu bọn họ còn rất căm thù Hạ gia quân, dù sao hai bên cũng từng là đối thủ một mất một còn.
Nhưng ai có thể ngờ rằng, chẳng những Hạ gia quân không làm gì bọn họ, mà còn đưa lương thực và da lông cho bọn họ, giúp bọn họ làm giường, giúp bọn họ vượt qua ngày đông giá rét.
Nhìn từng ngôi nhà gỗ được mọc lên, người Bắc Nhung cũng dần dần học cách xây nhà theo.
Mà trước đó Hạ gia quân cũng rất hận người Bắc Nhung, mùa đông hằng năm những người này đều chạy tới biên quan cướp bóc, còn nhiêu lần ra quân tiến đánh biên thành.
Nhưng sau khi đến Bắc Nhung bọn họ mới phát hiện, cuộc sống ở đây thật sự rất khó khăn, không đủ ăn đủ mặc không có chỗ ở, không an cư lạc nghiệp như dân chúng Đại Dĩnh, hơn nữa nếu không có Bắc Nhung chứa chấp bọn họ, bọn họ thật sự không biết đi đâu.
Bây giờ người nắm quyền ở Bắc Nhung là Giang Đình, điều này khiến cho Hạ gia quân không còn quá bài xích người Bắc Nhung.
Thế là người Bắc Nhung dẫn đường, chuyển đồ, làm việc giúp Hạ gia quân, Hạ gia quân dạy bọn họ kỹ thuật xây nhà, tuy hai bên vẫn không ưa đối phương nhưng bề ngoài cũng coi như chung sống hòa bình.
Giang Đình đứng lên nói: Vậy hai người làm việc của mình đi, tôi đi đến chỗ Hồi Hộc xem thử." Hai người Tạ Ninh chỉ đành ủ rũ rời đi.
Tạ Ninh thâm nói: "Giang Đình sắp thành nữ đế rồi, tôi còn tưởng rằng tôi đi theo đến Bắc Nhung là để hưởng phúc, kết quả lại bắt tôi đi làm tổng quản ngự trù, đám người Bắc Nhung này chẳng biết uống gì hết!"
Lý Trạch hừ một tiếng: "Chẳng phải anh muốn làm đầu bếp còn gì?"
"Muốn cái rắm, ước mơ của tôi là mở quán rượu lớn."
"Thế ước mơ của tôi còn là làm đại tướng quân kìa, bây giờ bảo tôi đi quản lý đám vệ binh Bắc Nhung chỉ biết kêu oa oa, tôi nhìn thấy là lại muốn đánh bọn họ... Tôi thấy Triệu Khinh Hồng là có phúc nhất, không chỉ hai vợ chồng được đoàn tụ, sư phụ còn để anh ta tiếp tục quản lý Hạ gia quân, thoải mái biết bao..."
"Ôi, tôi cũng muốn cưới vợ..." Giang Đình đi theo sau bọn họ, bất đắc dĩ cười một tiếng, dẫn theo Khổng Tiêu nhanh chân đi về phía chỗ ở của đại quân Hồi Hộc.