Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 526
Cập nhật lúc: 2024-11-14 11:35:43
Lượt xem: 7
Giang Đình và mấy người Khổng Tiêu không cần làm những chuyện này nên trở về lêu tắm rửa trước, sau khi rửa sạch sẽ vết m.á.u và nước bùn trên người rôi thay quân áo sạch, Giang Đình lập tức ngồi xuống viết hai lá thư bí mật, đưa cho hai ảnh vệ mang thư đi theo hai con đường khác nhau về biên thành.
Chuyện hôm nay ầm ï lớn như vậy, chắc chắn vương thất sẽ nhanh chóng cắt cử binh lính đến diệt trừ cô.
Cô nhất định phải chiếm thời cơ trước, ra tay trước để giành lợi thế, cô cho ảnh vệ tách nhau ra cũng là vì để tránh bị người của vương thất bắt được.
Viết thư xong, Tạ Ninh bưng đồ ăn tới, bọn họ ăn qua loa một ít rôi bắt đầu thu dọn hành lý. A Cổ Lạp đi vào nhìn thấy Giang Đình mặc đồ nam thì hơi ngạc nhiên nói: "Thần nữ đại nhân, các ngài đi vội như vậy à?”
Giang Đình nói: "Đúng, càng sớm càng tốt, bộ tộc Hòa Sóc giao cho anh nhé."
Cô vỗ bả vai A Cổ Lạp, trâm giọng nói: "Anh nhất định phải bảo vệ được đấy.
Vẻ mặt A Cổ Lạp tràn đây nghiêm túc: Ngài yên tâm đi, tôi cũng sẽ lập tức dẫn tộc nhân rời khỏi đây."
Tuy hiện giờ là mùa đông giá rét không thích hợp di chuyển, nhưng để tránh truy binh của vương thất thì vẫn nên rời đi, cũng may bọn họ là dân tộc du mục, hằng năm đều phải di chuyển hai lân nên chuyển nhà cũng không tính là phiên phức.
Chỉ tiếc chiếc giường vừa mới làm xong phải đợi sau này trở vê mới có thể ngủ.
Giang Đình gật đầu, đeo bọc đồ lên, đội mũ, lại khôi phục dáng vẻ thiếu niên tuấn tú của lúc trước.
"Đi"
Vân Mộng Hạ Vũ
Khổng Tiêu, Lý Trạch, Tạ Ninh và hai ảnh vệ đi theo cô ra khỏi lêu, bên ngoài đã chuẩn bị ngựa sẵn.
Đây chính là ngựa của những quân cận vệ kia, còn xe ngựa và xe bò lúc bọn họ đến thì cho A Cổ Lạp mượn dùng để chuyển nhà.
Bọn họ xoay người lên ngựa, A Cổ Lạp tiễn họ đến bên ngoài bộ tộc, lúc này mới ngẩng đầu lên, mắt ửng đỏ, chắp tay nói: "Các vị, bảo trọng nhé!"
Giang Đình gật đầu: "Trở về đi! Chúng tôi đi đây!"
Tạ Ninh cười hì hì nói: "Cơ Bắp, chờ xong chuyện, tôi mời anh đến biên thành uống rượu nhé!" A Cổ Lạp đưa mắt nhìn bóng lưng của bọn biến mất trên nền tuyết, lúc này mới buồn bã thu tâm mắt lại, siết chặt nắm đ.ấ.m quay người trở vê.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-526.html.]
Bộ tộc Hòa Sóc cách vương thất khoảng hai trăm dặm, cưỡi ngựa phải đi hai ngày mới có thể tới, bọn họ đi đường gấp rút, đói thì ăn bánh bột ngô cất ở trong n.g.ự.c còn mang theo nhiệt độ cơ thể, buồn ngủ thì tìm một nơi tránh gió chợp mắt một lát.
Cứ đi gấp rút như vậy, cuối cùng vào buổi chiều ngày thứ ba, bọn họ đã tới bộ tộc của vương thất - bộ tộc Xích Phong.
Cũng chính là thủ đô của Bắc Nhung.
Dưới trời gió tuyết, Giang Đình nắm chặt dây cương, ngước mắt nhìn sang, phía trước là lầu trướng san sát liên miên, bao phủ hơn trăm dặm, trong bộ tộc có mấy trăm ngàn người sinh sống, còn xuất hiện kiến trúc kiên cố giống như Đại Dĩnh, ví dụ như nhà đá, lầu gỗ... Có thể thấy đây là một thành trình đang phát triển, nhưng vẫn chưa có tường thành.
Cô hơi híp mắt lại, nói: "Chính là nơi này."
Lý Trạch kêu lên: "Đây là đô thành của bọn chúng à, kém thật đấy!"
Khổng Tiêu nói: "Chờ sau khi Giang đại nhân xưng đế thì sửa sang lại mấy căn nhà này đi.
Tạ Ninh gật đầu liên tục: "Phải sửa đẹp hơn biên thành mới được!"
Lý Trạch cười nói: 'Hề hề, tôi thích nghe lời này, đi! Chúng ta vào vương thất thôi!"
Trời đã gân tối mấy người Giang Đình bỏ ngựa để tránh né thủ vệ dọc đường, lén lút đi vào trong.
Là thủ đô của một nước, bộ tộc Xích Phong được canh phòng rất nghiêm ngặt, đi chưa được mấy bước đã gặp phải người đi tuần tra. Dù sao bọn họ cũng đều là người Đại Dĩnh, nếu như bị thủ vệ kiểm tra thì ắt sẽ nghi ngờ, vì vậy vẫn nên tránh đi thì tốt hơn.
Bọn họ đi sát chân tường vào bộ tộc tìm một hồi lâu mới tìm được một quán trọ, quán trọ này chuyên tiếp đãi người của những bộ tộc khác hoặc là thương nhân từ phương xa đến.
Mấy người Giang Đình đi đường suốt đêm, vừa đói vừa mệt mấy ngày liền, sau khi ăn cơm nghỉ ngơi trong quán trọ một lát mới cảm thấy thả lỏng một chút.
Trong phòng đốt chậu than, ngọn lửa phát ra tiếng đôm đốp rất nhỏ, Tạ Ninh ngã ngửa xuống giường, cảm thấy toàn thân như vỡ thành từng mảnh, hoa mắt chóng mặt chuột rút.
Anh ta hơi mơ màng nói: "Nghe nói Khả hãn của Bắc Nhung lợi hại lắm đấy, được xưng gì mà Lang Vương của thảo nguyên, mấy người chúng ta có đánh thắng được không?”
Mười mấy năm trước, Khả hãn Bắc Nhung là Khố Liệt Hãn đã xưng bá thảo nguyên, đánh bại tất cả các cao thủ trong mười sáu bộ, còn phát động đảo chính, trực tiếp đánh đổ vương thất ban đầu, thống trị Bắc Nhung mấy chục năm.
Nhiêu năm trước, cha và chú của Hạ Vân Sâm đều c.h.ế.t dưới tay Khố Liệt Hãn, mà mấy năm trước, anh trai của Hạ Vân Sâm lại c.h.ế.t trong tay con trai của Khố Liệt Hãn là Ba Đồ Lỗ.