Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 519

Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:11:22
Lượt xem: 8

Nói thật Giang Đình đã sớm chuẩn bị tâm lý, cũng là người đầu tiên thích ứng được. Cô liên tục lật tay sưởi ấm, xoa hai bàn tay đỏ cóng và ngứa, đôi chỗ còn nứt da vì lạnh.

"Kiên trì nốt đêm nay đi, ngày mai chúng ta đóng giường sưởi."

Mấy người Khổng Tiêu kinh ngạc: "Nơi này cũng đóng giường sưởi được hả?"

Giang Đình cười nói: "Được chứ, nếu làm trong phòng thì phải nối ống thông khói ra ngoài. '

"Mọi người nhìn ngọn núi đằng sau kìa." Cô tiện tay chỉ chỗ, chợt nhận ra trời tối đen không nhìn thấy gì, đành bực bội thu tay vê.

Vân Mộng Hạ Vũ

"Chỗ họ có nhiều núi, hồi nãy tôi quan sát thấy đằng trước đằng sau nhà họ chất đầy củi, nơi này không hề thiếu thốn củi đốt, nhìn số lượng hai người còn không ôm hết."

Bọn họ phải ở Bắc Nhung chí ít cũng mấy tháng, mùa đông nơi đây kéo dài nửa năm, nếu không có giường sưởi, tuy chưa chắc bị c.h.ế.t cóng, nhưng chắc chắc toàn thân sẽ bị nứt da dài dài.

Nhất là Tạ Ninh, anh ta không có nội lực hộ thân, thể chất lại chẳng khỏe bằng những người khác, địa phương quỷ quái này chẳng được mấy mống người, thiếu thốn thuốc thang, một khi bị bệnh rất khó qua khỏi.

"Ngoài giường sưởi ra cần đóng thêm cái bàn cái tủ, nếu chúng ta đã tạo phản Bắc Nhung ở đây, tất nhiên phải thành lập một trung tâm chỉ huy mới được.

Tạ Ninh chỉ vào vòng người xung quanh: "Chỉ với mấy người chúng ta? Tôi cứ tưởng nhóm chúng ta tới thăm dò tình báo trước chứ.” Giang Đình cười: "Tự tin lên, tốt xấu gì chúng ta đều là người làm việc lớn, anh Tạ Ninh ơi, chẳng phải lúc trước anh còn nói có thể ngụy trang thành đầu bếp lẻn vào vương thất sao?"

Tạ Ninh cứng đờ, đ.â.m lao phải theo lao: "Giờ tôi đâu có hối hận, chỉ cân mọi người cần tôi sẽ đi!"

Lý Trạch liên tục xua tay: "Thôi bỏ đi, tới lúc đó nói không chừng bọn tôi phải xông vào cứu anh."

Một tiếng "Bốp" vang lên, anh ta vừa dứt lời đã bị đập một quả cầu tuyết lên đầu, Lý Trạch biến sắc, đứng phắt dậy bắt đầu xắn tay áo lên: "Tạ Ninh! Anh đợi đó cho tôi!"

Mấy người họ vừa nấu nước vừa trêu đùa với nhau, sau khi tắm táp xong xuôi quay về lầu thì trời đã khuya.

Ban đầu Giang Đình với Khổng Tiêu ở chung lều, những người còn lại sẽ ở trong một lêu khác. Nhưng Tạ Ninh lo tối ngủ bị Lý Trạch phá, cứ nhất quyết đòi ngủ chung lều với Giang Đình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-519.html.]

Giang Đình bất đắc dĩ đồng ý, dù sao cô và Khổng Tiêu đã quen nằm chung giường với đám con trai.

Các căn lêu đều được làm từ lông động vật, tránh được gió lùa. Họ xách mấy thùng nước ấm vào trong, hơi nóng bốc lên, rất nhanh nhiệt độ trong phòng đã tăng.

Ba người trải ra bộ chăn dày mang theo, mặc quần áo dày, đội mũ và tất rồi lên giường, giống như ba cái bánh bao to có nhân, chỉ chừa mặt ra ngoài.

Tiếng gió bên ngoài khiến căn lầu càng yên tĩnh hơn, Giang Đình nằm bất động, không khỏi nghĩ đến Hạ Vân Sâm ở nơi biên giới xa xôi.

Không biết giờ anh thế nào.

Còn hai tháng nữa là sang năm rồi, đợi tới năm mới đi, cô nghĩ trong bụng, cô nhất định sẽ cố gắng để kịp quay về gặp anh vào năm mới.

Sáng sớm hôm sau, A Cổ Lạp sai người đưa thức ăn tới cho họ, là cháo rau và một số đồ chua đặc sản của Bắc Nhung.

Sau khi no nê, Giang Đình tìm A Cổ Lạp để bàn chuyện làm giường sưởi.

Tuy A Cổ Lạp có hơi ngạc nhiên, nhưng sau khi thấy bản phác thảo của Giang Đình, anh ấy đồng ý ngay tắp lự, còn gọi những người trẻ tuổi còn sót lại trong bộ tộc tới hỗ trợ.

Những người khác trong tộc cũng chạy tới vây xem họ làm việc.

Vào mùa đông, đất đai xung quanh đông lại cứng như đá, cầm cuốc đập xuống có khi còn bị dội văng.

Cũng may chỗ họ có hầm ngầm dùng để chứa lương thực, bên trong có rất nhiều rơm rạ để tránh ẩm thấp và giúp tăng nhiệt độ, bởi thế độ ấm dưới hâm cao hơn trên mặt đất nhiều, bùn đất bên dưới cũng chưa bị đông lạnh.

A Cổ Lạp dẫn họ xuống hầm lấy bùn, sau khi đào bùn lại cho thêm chút nước ấm khuấy đều, khiến chúng trộn lẫn vào nhau, kế đó là đắp giường sưởi.

Giang Đình và Khổng Tiêu đứng cạnh chỉ huy, mấy người Lý Trạch và các thanh niên trong bộ tộc vùi đầu làm việc.

Ở nhà Lý Trạch và Tạ Ninh đều có giường sưởi nên rất quen thuộc với quy trình làm việc, chẳng qua ống khói trong nhà được đặt thẳng vào vách tường. Còn ống khói này phải đào một đường hầm từ mặt đất rồi đào lỗ thoát ra ngoài lêu, thế nên sàng giường được đào rất sâu.

Ngoại trừ giường sưởi, bọn họ còn xây bếp lò ở một bên, ở giữa còn treo một tấm rèm ngăn cách, bếp lò cũng nối liền với ống khói. Sau này, chỉ cần không phải nấu đồ ăn có mùi khói dầu quá nồng thì có thể nấu ở trong phòng. Sau mấy ngày bọn họ vất vả, rốt cục giường sưởi cũng đã có thể phát huy công dụng. Lý Trạch ném than củi vào trong lò đốt của giường sưởi rồi đốt lửa lên. Anh ta cầm quạt quạt thật mạnh, toàn bộ giường sưởi cũng từ từ ấm lên.

Loading...