Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 517

Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:11:19
Lượt xem: 10

Ảnh vệ đáp: "Họ bảo không, tối ngủ sẽ mặc hết tất cả quần áo vào, căn lều này không thông gió, nếu đốt lửa trong này sẽ đốt cả lều mất."

Tạ Ninh sụp đổ ôm đầu khụy xuống, Lý Trạch không ngừng cười ha hả: "Sao, hối hận vì đã đi theo chưa? Chúng tôi là người tập võ đã quen với cái lạnh, giờ anh gọi tôi một tiếng ông nội đi, tôi sẽ chia quần áo của mình cho anh."

Tạ Ninh ngẩng đầu trừng anh ta: "Tôi thèm vào!"

Khổng Tiêu khuyên: "Được rồi hai anh đừng có lắm mồm nữa, đi chuẩn bị đồ ăn đi.

Bấy giờ A Cổ Lạp dẫn vài người đến, họ đem theo ít cháo thịt phơi khô và rau xắt, có thể nói là món ăn ngon nhất của bộ tộc rồi.

Đám người Giang Đình cũng không tỏ ra ghét bỏ, họ lấy bánh bao đem theo nướng trên lửa và húp nước thịt, dù vị dở đến mức thiếu điều nôn ra.

Thấy họ ăn no, A Cổ Lạp mới bảo những người khác rời đi trước, ngồi đối diện với Giang Đình: "Tại sao, các người, lại đến đây?"

Anh ấy nhìn thẳng vào Giang Đình, cô đột nhiên cười rộ lên, mở miệng nói: "Quả nhiên anh chẳng dễ dụ chút nào."

A Cổ Lạp: "Thực ra, người trong tộc chưa chắc đã tin cô."

Chỉ là họ cần nơi gửi gắm tinh thần mà thôi.

Giang Đình buông thõng tay đi thẳng vào vấn đề.

"Được thôi, thế tôi nói thẳng, tuy thân phận thân nữ là giả, nhưng tôi đúng là con gái của Tả Hiên vương. Hồi đó mẹ tôi là nô lệ người Hán của vương thất, tôi nghĩ với gương mặt của mình, chắc anh không cần nghi ngờ nữa đâu."

"Nô lệ người Hán... A Cổ Lạp lẩm bẩm: "Thần linh phù hộ, không ngờ dòng m.á.u của Khả hãn vẫn còn trên đời."

Ảnh vệ bên cạnh phiên dịch song song cuộc đối thoại của họ.

Giang Đình cười: "Không phải anh không tin thân linh sao?"

A Cổ Lạp lúng túng.

Giang Đình hỏi tiếp: "Xem ra anh là thủ lĩnh tạm thời bây giờ của bộ tộc nhỉ?"

A Cổ Lạp lắc đầu: "Chưa được tính là thủ lĩnh, mười mấy năm trước, trước khi cha tôi từ trân đã bảo tôi nhất định phải nghĩ cách chấn hưng bộ tộc, người trong bộ tộc nuôi tôi lớn lên. Thanh niên trai tráng gần như đều lên chiến trường và vào triều làm nô lệ, còn tôi tất nhiên phải đảm nhận trách nhiệm của một người đàn ông."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-517.html.]

"Thế sao anh ở lại được? Không có ai tới bắt anh sao?"

Đồng tử A Cổ Lạp khẽ co lại: "Bởi vì... có người đi thay tôi. Sau khi chúng tôi khai chiến với Đại Dĩnh, những người quản lý bộ tộc chúng tôi đã lên chiến trường, thế nên không ai phát hiện A Cổ Lạp đã đi là giả."

Lý Trạch la lên: "Có người sẵn sàng đi làm nô lệ thay anh? Anh cho người đó lợi ích gì à?”

Nghe thế sắc mặt A Cổ Lạp có hơi kỳ lạ: "Tôi, tôi không biết... nhưng anh ta là người Đại Dĩnh."

Dứt lời anh ấy ngẩng đầu quan sát họ một vòng, nghi ngờ hỏi Giang Đình: "Nhìn điều kiện chắc hẳn cô sống ở Đại Dĩnh rất tốt, vì sao lại quay về Bắc Nhung?”

Nói rôi anh ấy nhìn vê phương xa, xót xa nói: "Đất nước và dân tộc chúng tôi cách diệt vong chẳng còn bao xa nữa."

Tạ Ninh nhíu mày: "Người Đại Dĩnh... A, có lẽ nào là Tân Quyết không?"

Mấy người Giang Đình tức khắc nhìn về phía anh ta, Tạ Ninh vội hỏi: "Có phải người đó khoảng chừng 20 mấy tuổi, trông trắng trẻo gọn gàng, tính cách hòa nhã, tên Tần Quyết đúng không?”

A Cổ Lạp cau mày suy nghĩ: "Hình như là thế"

"Quả nhiên là Tân Quyết! Cái thằng này, cái thằng này thật là...” Tạ Ninh kích động không nói nên lời.

Tần Quyết quyết định dùng cách này để lẻn vào triều đình một cách công khai, tuy anh ta là người Hồi Hộc nhưng đã từng trải qua huấn luyện làm gián điệp mười mấy năm, hiển nhiên biết nói tiếng Bắc Nhung, muốn cải trang thành một người Bắc Nhung chẳng hề khó.

Giang Đình cũng lộ ra ý cười: Đó là bạn của chúng tôi, anh ta đã đi thám thính tình hình Bắc Nhung trước chúng tôi một bước rồi."

Vừa nghe Tần Quyết là bạn của họ, lòng phòng bị của A Cổ Lạp đã giảm bớt, hiển nhiên quan hệ của anh ấy và Tần Quyết khá tốt.

Anh ấy vui vẻ nói: "Vậy mấy người cũng muốn tới hoàng cung hả? Mục đích tới đây của các người là gì?"

Tần Quyết đã từng nói với A Cổ Lạp mình và hoàng cung Bắc Nhung có mối thù không đội trời chung, anh ta đến đó là để báo thù.

Mà mục đích nhóm Giang Đình đến đây cũng giống Tần Quyết, nhất định là vì lật đổ hoàng cung, điều này khiến A Cổ Lạp rất vui, chứng tỏ lập trường của họ giống nhau.

Vân Mộng Hạ Vũ

Giang Đình nói: "Đúng, tôi quay về vì hai mục đích chính, một là san bằng hoàng cung, báo thù cho cha và chú, hai là... chinh phục mười sáu bộ tộc Bắc Nhung."

Mục đích đầu tiên A Cổ Lạp còn hiểu được, nhưng cái thứ hai là có ý gì? Lẽ nào là để đoạt lại vị trí Khả hãn? Nhưng Giang Đình là nữ mà, từ xưa tới nay Bắc Nhung chưa từng có cô gái nào đảm nhận vị trí Khả hãn cải

Giang Đình thản nhiên nhìn anh ấy: "Đúng như anh nghĩ, tôi muốn hợp nhất mười sáu bộ tộc Bắc Nhung, tự xưng để.

Loading...