Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 506
Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:11:02
Lượt xem: 9
Binh sĩ Hồi Hộc nghe vậy thì cũng cúi đầu âm thầm lau nước mắt.
Giang Đình quay đầu lại, thấy Hạ Vân Sâm đứng ở phía sau cô, y vươn tay khoác cho Giang Đình một chiếc áo choàng bẩn thỉu, che đi lớp áo giáp và áo trong đã bị rách của cô, và cả bả vai đã lộ ra một miếng thịt.
Giang Đình kéo áo che kín mình, nhận lấy thư rồi mới nói: "Cô đứng lên trước đi.
Nhã Như thẳng lưng lên nhưng vẫn quỳ trên mặt đất, ngẩng đầu nhìn Giang Đình và Hạ Vân Sâm bằng ánh mắt chờ mong.
Giang Đình nói: "Cô gặp Tần Quyết ở Bắc Nhung rồi à?"
Nhã Như gật đầu.
"Anh ấy sống có tốt không?" Nhã Như nói: "Tôi cũng không biết, anh ấy chưa từng để lộ thân phận hiện giờ của anh ấy, suýt nữa tôi đã bị vương thất Bắc Nhung ám sát, là anh ấy đã cứu tôi.'
Dứt lời cô ta hơi buôn mà cụp mắt xuống.
Cô ta vốn tưởng rằng với những chuyện mà cô từng làm với Tần Quyết, anh ta nên rất hận cô ta mới đúng, nhưng anh ta vẫn cứu cô ta, đồng thời cho cô ta một bức thư và đưa cô ta đi, bảo cô ta mang thư đến tìm Giang Đình.
Cô ta không biết tại sao Tân Quyết lại xuất hiện ở Bắc Nhung, chắc hẳn là Giang Đình cử anh ta đi.
Giang Đình phát hiện thân phận gian tế của anh ta nhưng lại không g.i.ế.c anh ta, vì làm việc cho Giang Đình mà anh ta tình nguyện đi sâu vào Bắc Nhung, có lẽ đây mới là tình cảm thật lòng. Mà trước đó cô ta tự khoe là thanh mai trúc mã của anh ta, cho rằng bản thân có vị trí khác biệt trong lòng anh ta, tới hôm nay cô ta mới hiểu được, tình cảm không nên uy h.i.ế.p và ép buộc.
Cho dù là tình yêu nam nữ hay là tình anh em cũng đều như vậy.
Giang Đình mở thư ra chậm rãi xem.
Thư của Tần Quyết vẫn có nội dung đơn giản giống như thư mà lần trước anh ta phái người đưa đến, phân tích tình hình của Bắc Nhung hiện nay, đồng thời nói với cô rằng, có lẽ Hồi Hộc có thể trở thành một điểm đột phá, mà công chúa Hồi Hộc là một quân cờ có ích, cô cũng có thể sử dụng quân đội còn lại của Hồi Hộc.
Giang Đình cất thư đi, nói: "Cô có từng xem thư viết gì không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-506.html.]
Nhã Như lập tức sợ hãi nói: “Chưa xem! Tuyệt đối chưa từng xeml"
Giang Đình gật đầu, nếu như Nhã Như đã xem, biết Tân Quyết gọi cô ta là quân cờ thì sẽ không phải là phản ứng như bây giờ.
"Tôi đã biết ý của Tần Quyết, anh ấy mong chúng tôi giúp đỡ chứa chấp cô và người của cô, bây giờ Thần Uy đại tướng quân và Thứ sử biên thành đều không có ở đây, tôi và Hạ đại nhân đều không thể tự ý quyết định, chỉ có thể để các cô cắm trại ở ngoài thành trước, còn lại sẽ quyết định sau."
Nhã Như vô cùng cảm kích, lúc này mới đứng lên, vui mừng nói: "Cảm ơn, thật sự cảm ơn các ngài!lân tình hôm nay của hai người, ngày sau tôi nhất định sẽ báo đáp gấp mười!"
Binh sĩ Hồi Hộc nghe nói là không cần về Bắc Nhung, thậm chí còn có thể ở lại Đại Dĩnh, ai nấy đều xúc động.
Giang Đình cười nói: "Không cần gấp mười, hôm nay cũng may nhờ cô đến kịp thời, chỉ mong các cô biết thân biết phận, sau này đừng đ.â.m sau lưng tôi là được.
Dứt lời cô nói thêm một câu có ý riêng: "Tôi nghĩ Tân Quyết cũng không mong nhìn thấy cảnh đó."
Nhã Như gật đầu liên tục.
Lúc này Giang Đình mới nói: “Quân Bắc Nhung rời đi vội vàng, các cô ở tại doanh trướng của bọn chúng đi, chúng tôi còn có việc nên cáo từ trước."
Nói xong cô và Hạ Vân Sâm quay người rời đi, Nhã Như nhìn theo bóng lưng của bọn họ đi xa, sau đó mới lau đôi mắt hơi chua xót, miễn cưỡng cười một tiếng, dẫn các binh sĩ Hồi Hộc đi giúp đỡ thu dọn chiến trường.
Tướng sĩ Đại Dĩnh đang tìm kiếm người sống sót trong đống xác c.h.ế.t chất như núi, tướng sĩ bị thương cũng nhanh chóng được khiêng vào trong thành để cứu chữa.
Cửa thành bị phá hỏng đổ sang hai bên, được người ta khiêng sang bên cạnh, xe bò ra vào thành liên tục, từng chiếc xe lân lượt kéo người vào bên trong.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khắp nơi trên đường phố trong thành đều đang đun những nồi nước nóng, doanh trướng được dựng ở hai bên đường để cứu chữa những người bị thương, quân y và đại phu trong thành vô cùng bận rộn.
Dân chúng còn chưa kịp chúc mừng sống sót sau kiếp nạn thì đã bắt đầu gấp rút hỗ trợ cứu viện.
Sau đại chiến t.h.i t.h.ể quá nhiều sẽ dễ dàng gây nên bệnh dịch, nhưng Hạ Vân Sâm vẫn hạ lệnh khiêng hết t.h.i t.h.ể của những tướng sĩ có thể nhận dạng về trong thành, không thể để bọn họ bị chôn vùi trong hố vạn người cùng quân địch được.
Rất nhiều tướng sĩ đều có nhà ở ngay biên thành, dân chúng bi thương khóc nức nở tiến lên nhận thi thể, đón con của mình về chôn cất. Giang Đình trở vê doanh trướng sửa sang qua loa một phen, tắm rửa thay quần áo ăn chút đồ rồi xách bọc quần áo lên chuẩn bị rời đi.