Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 493
Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:10:40
Lượt xem: 5
Hắn ta vừa dứt lời, một thanh kiếm đột nhiên xé toạc bầu trời, đ.â.m vào đường sinh mệnh của hắn ta, võ tướng sợ hãi, giật mình, ngả sang một bên, cả người nhảy mạnh xuống ngựa mới tránh được mũi kiếm sắc bén kia.
Thanh kiếm Vấn Trân của Hạ Vân Sâm đ.â.m vào cây cột phía sau, lưỡi kiếm kêu lên ong ong, cũng đang tức giận như chủ nhân của nó lúc này.
Hạ Vân Sâm từ từ tiến đến, đứng trước mặt võ tướng, lạnh lùng nói: "Ngươi nói quá nhiều rồi đấy, sao dám nhắc đến ông nội và cha anh của ta?”
Binh lính thân cận của Hạ Vân Sâm đang nổi giận đùng đùng nhanh chóng chạy tới rút kiếm Vấn Trần ra, cung kính trả lại cho Hạ Vân Sâm.
Võ tướng bò dậy, cười khẩy liên tục: "Được lắm, Hạ Vân Sâm, vẫn chưa đến lượt ngươi, ngươi thì hay rồi, nóng lòng muốn bảo vệ các ả."
Hắn ta cẩn thận lùi lại vài bước, đảm bảo Hạ Vân Sâm sẽ không đột nhiên xông ra g.i.ế.c hắn ta, sau đó lấy từ trong n.g.ự.c ra một bức chân dung, mở ra giơ cao nói:
"Mọi người! Đừng để lời ngon tiếng ngọt của họ lừa! Nhìn bức chân dung này đi, đây chính là Tả Hiên Vương tiền nhiệm của Bắc Nhung! Trông không phải khá giống với Giang Đình sao?"
Không biết bức chân dung này là vẽ ai, tuy đơn giản nhưng rất sinh động, đường nét khuôn mặt có năm phần tương tự với Giang Đình.
"Nếu các người không biết, có lòng đi điều tra có thể tìm được bức chân dung của Tả Hiền Vương, mà vị được gọi là Giang đại nhân đây, mẹ cô ta từng là nô lệ người Hán của vương thất, cô ta chính xác là có dòng m.á.u Bắc Nhung chảy trong người!" "Còn Hạ chỉ huy sứ của các người đã biết chuyện này từ lâu, không những vậy, hắn còn cố tình bao che, qua lại với Giang đại nhân, cấu kết cùng nhau làm việc xấu, coi thường quân kỳ quốc pháp!"
"Hạ chỉ huy sứ đã bị yêu nữ Bắc Nhung này mê hoặc tâm trí, với ý định dụ dỗ hắn đi theo Bắc Nhung, tư thông với địch phản quốc!"
Sắc trời dân tối, gió bắc gào thét, thức ăn trong bát các tướng sĩ dân nguội lạnh, nhưng không ai có cảm giác thèm ăn, sắc mặt ai nếu đều mờ mịt trong ánh chiều tà.
Mấy chữ "tư thông với địch phản quốc" vừa được nói ra, mọi người không khỏi hít vào một hơi lạnh.
Đây là trọng tội, tội lớn tru di cửu tộc, tội nặng nhất trong vương pháp Đại Dĩnh.
Sao có thể thế được? Đây chính là Hạ Vân Sâm, chỉ huy sứ của Hạ gia quân, là người của Hạ gia mài
Sao y có thể tư thông với địch phản quốc được?
Nhưng mọi người lại nhìn vào bức chân dung vẽ Tả Hiên Vương của Bắc Nhung, không nói nên lời.
Đúng là rất giống Giang đại nhân.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-493.html.]
Võ tướng này đã chắc chắn như vậy, mà Giang đại nhân cũng không phản bác, nên sự việc gân như ván đã đóng thuyên.
Võ tướng nhìn sắc mặt khó coi của Hạ Vân Sâm, không nhịn được đắc ý, nói: Hạ Vân Sâm, ngươi chớ làm loạn, đừng quên người của Hạ gia vẫn còn ở kinh thành, nếu hôm nay ta c.h.ế.t ở đây, người nhà của ngươi cũng đừng mong có kết cục tốt đẹp."
Thấy Hạ Vân Sâm không lên tiếng, hắn ta nói tiếp: "Thánh thượng có lệnh, nể tình tổ tiên của Hạ gia khổ cực công cao, vì nước quên thân, ngươi lại lập được chiến công hiển hách cho Đại Dĩnh, cho nên sẽ xử trí nhẹ nhàng với ngươi, chỉ cần ngươi nói ngươi bị yêu nữ này mê hoặc, thì...
Hắn ta còn chưa nói hết câu, Hạ Vân Sâm đã đột nhiên ngắt lời: "Không cần."
Võ tướng sửng sốt, cau mày nhìn y: "Ngươi có ý gì?"
Hạ Vân Sâm lạnh lùng nói: "Ta không bị bất kỳ ai mê hoặc, cô ấy cũng không phải yêu nữ."
Y đột nhiên rút kiếm Vấn Trân ra, khiến võ tướng sợ hãi kêu lên oai oái, lui mấy bước về phía sau: "Hạ Vân Sâm! Ngươi muốn làm gì?"
"Ngươi dám động vào ta? Ngươi không quan tâm đến sống c.h.ế.t của người của Hạ gia sao? Còn Hạ gia quân thì sao? Thuộc hạ của ngươi thì sao? Con dân bên thành thì sao? Ngươi thật sự muốn vì một người Bắc Nhung mà biến thành kẻ địch của toàn bộ Đại Dĩnh sao?”
Hạ Vân Sâm không trả lời, nâng kiếm lên.
Binh lính thân cận của y cả kinh kêu lên: “Đại nhân! Không được!"
Nếu Hạ Vân Sâm g.i.ế.c c.h.ế.t võ tướng này và những người khác thì sẽ không có cách nào để giao phó với triều đình, sẽ thực sự mang cái danh tư thông với địch phản quốc!
Giang Đình cuối cùng cũng không nhìn được nữa, lúc này trong lòng cô cảm thấy hơi bất lực.
Vừa rồi cô cảm thấy cô có thể cùng Hạ Vân Sâm, Khổng Tiêu, Lý Trạch mở một đường m.á.u trốn thoát ra ngoài.
Nhưng bây giờ cô nghĩ, Hạ Vân Sâm có lẽ không đi được, y không phải không có ràng buộc như cô, y còn có người nhà, còn có tướng sĩ Hạ gia, còn có con dân bên thành, y còn có thù nhà hận nước, không thể cùng cô bỏ trốn được.
Cô giơ tay nắm lấy cánh tay của Hạ Vân Sâm, nhìn vào mắt y, ra hiệu cho y đừng nói chuyện.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Vân Sâm kiên định nhìn cô.
Giang Đình đi tới trước mặt mọi người, cao giọng nói: “Các tướng sĩ, các đồng bào, tôi Giang Đình, hôm nay ở đây một lân nữa gọi mọi người là anh em”