Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 492
Cập nhật lúc: 2024-11-14 06:10:38
Lượt xem: 8
Lấp l.i.ế.m cho qua chắc chắn là không được, rõ ràng là đối phương đã chuẩn bị đây đủ bằng chứng để buộc tội cô.
Cô và Hạ Vân Sâm liên thủ, Lý Trạch và Khổng Tiêu nhất định sẽ đứng về phía cô, bốn người cộng lại, có lẽ có thể chạy thoát?
Lúc này, Khổng Tiêu nãy giờ im lặng đứng một bên đột nhiên sải bước tiến tới chặn trước người Giang Đình, không chút sợ hãi, ngẩng đầu nhìn võ tướng, lớn tiếng nói: "Vị đại nhân này, các người nghĩ sai rồi!"
Sự chú ý của mọi người lại chuyển sang Khổng Tiêu.
Võ tướng cau mày nói: "Ngươi là ai? Ở đây không có chỗ cho ngươi nói chuyện."
Khổng Tiêu giơ tay chỉ vào đai kinh nguyệt, bình tính nói: "Tôi là binh lính thân cận của Giang đại nhân, đai kinh nguyệt trong tay ngài ấy là của tôi, tôi mới là phụ nữt”
Nói xong, nàng đưa tay tháo dây buộc tóc trên đầu, mái tóc dài lại dày rớt xuống như mây, xõa xuống vai.
Khổng Tiêu hơi nâng cằm, bình tĩnh nói: "Nữ giả nam trang thay cha nhập ngũ là tôi, cha tôi tuổi đã cao, tôi không có anh trai, em trai của tôi thì chưa đầy mười tuổi, tôi không đành lòng để cha kéo thân bệnh ra chiến trường, nên đã giả thành đàn ông đến trại lính, đai kinh nguyệt của tôi vô tình rơi vào doanh trướng của Giang đại nhân, ngài ấy không biết gì cả, nếu các người muốn bắt thì bắt tôi được rồi!"
Sắc mặt mọi người đều cứng đờ, bị tin tức dồn dập đổ vào người, đầu óc có muốn không tỉnh táo lại cũng không được.
Sao Khổng Tiêu có thể là phụ nữ được? Khổng Tiêu là một trong những tân binh chăm chỉ và thăng tiến nhanh nhất trong số những tân binh vào doanh trại năm ngoái.
Bao nhiêu tên đàn ông đã bị bại dưới tay "nàng", sao "nàng" có thể là phụ nữ được!
Nhưng Khổng Tiêu đã cởi dây buộc tóc, thậm chí còn kéo vạt áo trước ngực, lộ ra một nửa miếng vải quấn quanh ngực.
Nàng không chút sợ hãi, nói: "Thế nào? Tin rôi chứ?"
Trong giọng điệu của nàng mang theo mấy phần quật cường.
Nàng không biết mình nhận tội thay Giang Đình có đúng không, nàng chỉ biết nàng muốn làm như vậy và nên làm như vậy.
Hạ gia quân không thể không có Giang Đình, bách tính bên thành không thể không có Giang Đình, chỉ huy sứ đại nhân cũng không thể không có Giang Đình.
Khinh Hồng... Khinh Hồng vẫn còn ở ngoài thành, nếu trong thành xảy ra chuyện gì, hắn có thể sẽ gặp nguy hiểm, dù thế nào đi chăng nữa, hiện tại Giang Đinh cũng không thể ngã xuống.
Khổng Tiêu chớp mắt, đè nén nỗi bi ai trong lòng, một người yêu dân yêu nước, trung dũng tình nghĩa như Khinh Hồng sẽ hiểu cho nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-492.html.]
Võ tướng cũng bị nàng làm cho choáng váng.
Hắn ta tức giận đến mức cười liên tục, được, được lắm, mèo mù vớ được cá rán, giờ lại mọc ra một người nữ giả nam trang nhập ngũ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình nắm lấy cánh tay Khổng Tiêu kéo nàng lại, trong mắt hiện lên lửa giận, nhỏ giọng nói: "Ai cho phép cô tùy tiện ra mặt?”
Động tác của Khổng Tiêu quá nhanh, cô cũng không ngăn cản kịp.
Mục tiêu của đối phương chính là cô, đừng nói là Khổng Tiêu đứng ra, cho dù toàn bộ Hạ gia quân đều là nữ giả nam thì cô cũng không chạy thoát.
Người này sao có thể ngu ngốc như vậy, sao lại thẳng thừng ra mặt thay cô như vậy.
Ánh mắt của Giang Đình cực kỳ phức tạp.
Lý Trạch và Tạ Ninh đã hoàn toàn khờ luôn rồi, họ nhìn Khổng Tiêu, muốn nói lại thôi.
Khổng Tiêu cười một tiếng, thông suốt nói: "Trước kia cô cứu tôi một mạng, coi như huê."
Nàng còn nhớ lúc đầu nàng bị mấy tên lưu manh bắt nạt trên đường nhập ngũ, rơi xuống nước, chính Giang Đình đã vớt nàng lên khỏi sông. Nàng cũng nhớ lại lần đầu tiên họ vào trại lính, tối đến các nàng đói quá không ngủ được, Giang Đình lấy từ trong n.g.ự.c ra mấy cái bánh trộm từ phòng bếp ra, trên tay vẫn còn hơi ấm.
Sau hai năm ở trại lính, bây giờ nàng đã mạnh mẽ hơn, không còn ai dám bắt nạt nàng nữa nhưng Giang Đình vẫn là người mà nàng sùng bái nhất.
Nhận ơn một giọt, trả ơn một dòng, hôm nay nàng sẽ không hối hận.
Giang Đình thở dài một hơi, trâm giọng nói: "Đừng đi, tôi sẽ không để cô xảy ra chuyện gì."
Lý Trạch và Tạ Ninh cũng nói: “Đúng vậy, đừng đi! Đi là c.h.ế.t đó!"
Hạ Vân Sâm nắm chặt thanh kiếm trong tay, bình tính đứng trước mặt họ.
Y biết đối phương chắc chắn sẽ không từ bỏ ý định.
Quả nhiên, võ tướng cười lạnh, nói: "Không ngờ trong cái doanh trại nho nhỏ của Hạ gia này đúng là ngọa hổ tàng long, không chỉ có quân sư là phụ nữ, ngay cả binh lính thân cận bên người quân sư cũng là phụ nữ, hai người các người đều là gian tế của Bắc Nhưng, ở trong trong trại tung hứng phối hợp với nhau?”
Hắn ta tiếp tục quạc quạc': "Đã từng là Hạ gia quân danh chấn Đại Dĩnh, là tấm gương của ý chí kiên cường không ai không biết tới, vì sao sau cái c.h.ế.t của chỉ huy sứ tiên nhiệm lại sa đọa đến mức này? Trong doanh trại lẫn cả phụ nữ vào mà không ai biết, không biết ngày đó Hạ lão tướng quân đã dạy ra sao... Á?"