Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 464

Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:11:40
Lượt xem: 17

Cuối cùng Giang Đình không khỏi bật cười: "Được rồi không ép anh nữa, thêm chút củi, nấu cơm trước."

Hạ Vân Sâm im lặng nhóm lửa, thật ra trong lòng lại suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng trước khi bắt đầu ăn cơm, y bình tĩnh nắm tay thành nắm đ.ấ.m rồi nói: "Vậy tối nay chúng ta bắt đầu luôn đi."

Giang Đình vừa bày đũa vừa nói: "Bắt đầu cái gì?"

"Cái, cái kia...

Giang Đình liếc y hai cái: "Nhìn vẻ mặt này của anh em lại tưởng anh chuẩn bị đi đánh trận."

Hạ Vân Sâm kiên định nói: "Nếu như có con, anh sẽ nuôi thật tốt, cũng có thể đưa đến kinh thành cho mẹ của anh nuôi nấng, bọn họ đều rất thích trẻ con, có thể cho con những gì tốt nhất." Giang Đình: "Anh nghĩ xa thật đấy."

Hóa ra Hạ Vân Sâm đang lo lắng chuyện mang thai, y không nói cô cũng quên mất.

"Chuyện con cái không vội, em đi khám đại phu rồi, chắc là em không có con được đâu."

Nghe vậy Hạ Vân Sâm sửng sốt.

Giang Đình nói: "Nguyệt sự của em không đều, mấy tháng mới có một lần."

Cô đoán chắc là có liên quan đến việc cô kết hợp với thể chất kiếp trước, tóm lại lúc ở kinh thành cô từng lén đi khám đại phu một lần, nói cô rất khó mang thai.

Đây là chuyện tốt, cô cũng không muốn sinh con, nhưng không biết Hạ Vân Sâm có muốn có con hay không.

"Rất nhiều chuyện không ai nói chắc được, sống vui vẻ ở hiện tại là được rồi, đừng nghĩ nữa, ăn cơm thôi." Thấy Hạ Vân Sâm còn đang ngẩn người, cô gõ bàn một cái và nói.

Hạ Vân Sâm lấy lại tinh thân: "Ngày mai anh sẽ dẫn em đi khám đại phu."

Giang Đình nhướng mày: "Anh muốn có con sớm thế à? Vậy anh đổi người khác sinh cho anh đi.

Hạ Vân Sâm vội nói: "Không liên quan đến con cái, anh lo lắng cho cơ thể của em thôi."

Giang Đình nhoẻn miệng cười, nghiêng người sang hôn lên mặt y một cái: Em không sao, anh đừng suy nghĩ lung tung, hôm nay là Trung thu, cùng em đón một ngày tết thật vui đi."

Hạ Vân Sâm gật đầu, chỉ có thể nén lại sự lo lắng của mình.

Cuối cùng hai người bắt đầu ăn cơm.

Đang ăn, ánh mắt của Hạ Vân Sâm khựng lại, đột nhiên cảnh giác nói: "Đây là cái gì?" “Rượu, rượu hoa điêu.

Hạ Vân Sâm khiếp sợ: "Em không thể uống rượu!"

Y vươn tay muốn cầm lấy bình rượu, Giang Đình nhanh tay nhanh mắt ôm lấy: Làm gì? Em tự mua còn muốn cướp hả?"

Vân Mộng Hạ Vũ

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-464.html.]

Dáng vẻ sau khi Giang Đình uống rượu lần trước vẫn còn rõ mồn một trước mắt, chỉ cân uống mấy chén là cô có thể biến thành người khác.

Thật ra trong lòng Giang Đình cũng có chút sợ, tuy cô đã sống mấy chục năm nhưng chưa từng làm: thật bao giờ, thế nên cô định uống rượu để thêm can đảm.

"Nào, anh cũng uống đi, uống vài chén không sao đâu, em nắm chắc mà.

Cô rót cho y hai chén, lại bưng chén rượu của mình lên uống một hơi cạn sạch, Hạ Vân Sâm tiếp tục cảnh giác nhìn cô.

Sau khi ăn mấy miếng, cô lại rót hai chén để uống, mấy chén rượu vào bụng, lông n.g.ự.c cô như có một đốm lửa nóng, m.á.u nóng toàn thân dâng trào thẳng lên đầu.

Hạ Vân Sâm muốn ngăn cản cô: "Em thật sự không thể uống nữa, dừng lại đi."

Y cướp lấy bình rượu, Giang Đình lại tránh đi, hai người đi lòng vòng quanh bàn, đột nhiên Giang Đình dừng bước, thân mình chợt uốn éo rồi đ.â.m vào trong n.g.ự.c Hạ Vân Sâm.

Hạ Vân Sâm ôm lấy cô, cuối cùng đã cướp được mình rượu, giơ tay lên cao để cô không với tới.

"Đưa em."

Hạ Vân Sâm cúi đầu nói: "Không được uống nữa, lát nữa lại mượn rượu làm càn."

"Không đưa cho em, giờ em sẽ mượn rượu làm càn luôn.

"Bây giờ em còn tỉnh táo."

Giang Đình nhìn chằm chằm vào mắt Hạ Vân Sâm, cười một tiếng không có ý tốt, cầm lấy một chén rượu từ đằng sau, uống một hơi cạn sạch, sau đó đột nhiên túm lấy bả vai y, ôm lấy cổ y kéo xuống dưới, nhìn thẳng vào môi y rồi hôn lên.

Cô vươn tay nắm lấy cằm của Hạ Vân Sâm để y hé miệng, ngụm rượu mà cô vừa uống lập tức chuyển sang miệng y.

Giữa môi răng quấn quýt, mùi rượu lan tràn, từng chút rượu chảy xuống từ khóe môi, chảy đến cằm y, sau đó bị ngón tay của Giang Đình nhẹ nhàng lau đi.

Hạ Vân Sâm cũng uống hai chén, gần như là lập tức bị cô dụ dỗ.

Bình rượu trong tay lăn trên bàn, sau lưng y ghì lên mép bàn, Gianh Đình nhào vào trên người y, bật hết mod quyến rũ của bản thân.

"Giang, Giang Đình...'

Hạ Vân Sâm phát ra tiếng thở gấp, đỡ lấy eo cô, thấp giọng hỏi: "Em còn nhận ra anh không?”

Y không muốn những chuyện tiếp sau đó lại xảy ra khi Giang Đình không được tỉnh táo.

Giang Đình mở mắt ra, đôi mắt vừa ửng đỏ lại có hơi nước, khẽ rên một tiếng, cố ý cọ xát chỗ nào đó, khiến cho Hạ Vân Sâm hừ một tiếng.

"Vậy còn anh, anh có bằng lòng không?”

Đừng làm như cô ép buộc anh vậy.

Loading...