Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 461

Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:11:35
Lượt xem: 14

Sợi dây trong lòng y dần dần bắt đầu đứt đoạn.

Xong rồi, đêm nay lại giãm vào vết xe đổ nữa rồi.

Trong đầu y có hai khối băng và lửa, cuối cùng, ngọn lửa kiêu ngạo bùng lên, tảng băng bắt đầu tan chảy.

Bàn tay Giang Đình chậm rãi đi xuống, lúc Hạ Vân Sâm đang vận sức chờ thời cơ, cô đột nhiên vỗ nhẹ đùi y.

"Được rồi, hôm nay dừng ở đây đi, mệt quá, ôi, em đi ngủ đây."

Cô ngáp một cái, nhấc chân đá y: "Anh về đi."

Hạ Vân Sâm:...?

Tiểu tiểu Hạ: ...? Làm vậy mà coi được luôn!

Tại sao, tại sao mình lại cảm thấy không đúng lắm như vậy nhỉ! Bình thường không phải là cô sẽ anh cái kia, em cái này, cuối cùng là "cái kia", sau đó ôm nhau ngủ hay sao?

Y trừng mắt nhìn Giang Đình, ánh mắt đầy vẻ hoảng sợ, hoang mang, khó hiểu, uất ức, khổ sở, thất vọng, cầu xin...

Giang Đình lại trở mình dùng m.ô.n.g quay vê phía y, không khách sáo bắt đầu ngáy.

Ngủ rồi sao? Lúc Giang Đình ngủ thì không có ngáy mà.

Vẻ mặt Hạ Vân Sâm khó hiểu, đưa tay nhẹ nhàng kéo cánh tay Giang Đình, ra vẻ lấy lòng nói: "Giang Đình, em làm sao vậy?”

Giang Đình vẫn không nhúc nhích.

Hạ Vân Sâm lại kéo, giống như một con mèo nhỏ bị vứt bỏ dùng móng vuốt đẩy đẩy chủ nhân đang không để ý tới nó.

Giang Đình lạnh lùng nói: “Gọi em là cục cưng(1) Đình Đình." Kiếp trước, có một chiến hữu thường gọi cô như vậy, có điều người chiến hữu kia đã c.h.ế.t nhiêu năm rồi, nhiều năm như vậy cũng không ai gọi cô như vậy nữa.

“Đình, Đình Đình...

Cái túi(2) là cái gì?

(1)(2): Ý là bảo bối đó.

"Có phải là em muốn quấn chăn không? Em thấy lạnh à?"

Hạ Vân Sâm nói xong thì kéo chăn qua bọc lấy Giang Đình, còn cẩn thận sửa góc chăn lại.

Giang Đình tức giận đến muốn cười, lại đá y một cước: "Đi xuống ngay, hôm nay không muốn ngủ với anh."

Cô quyết định phải trừng trị y một chút.

Đàn ông ấy à, không chiếm được mới có thể nhớ mãi không quên, hiện tại cô phải học được cách lạt mềm buộc chặt.

Cô muốn xem Hạ Vân Sâm có thể nhịn được bao lâu.

Lúc này Hạ Vân Sâm chỉ cảm thấy khó chịu, phía dưới y đau nhức, Giang Đình còn không để ý tới y.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-461.html.]

Hạ chó con bị vứt bỏ không dám chọc vào Giang Đình, chỉ có thể thảm thương leo xuống giường, giả vờ bình tính nói: "Vậy em đi ngủ sớm một chút, ngày mai anh lại đến thăm em."

Giang Đình: "Không cần, ngày mai cũng không muốn gặp anh."

Hạ Vân Sâm nghe vậy thì sắc mặt cũng thay đổi.

"Vì sao?"

Khi hỏi ra những lời này, Hạ Vân Sâm chỉ cảm thấy trong lòng chua xót, có chút khó chịu.

Ban ngày y vẫn là người hạnh phúc nhất thiên hạ, chỉ một đêm hạnh phúc đã biến thành bọt nước rồi sao?

Giang Đình vô cùng tuyệt tình, hừ lạnh: "Bởi vì ở bên anh em không vui."

Hạ Vân Sâm muốn hỏi vì sao không vui theo bản năng, song lời nói đến bên miệng lại nuốt trở vào.

Có lẽ là y biết vì sao.

Đơn giản chính là do y, y chỉ lo cho bản thân, không để ý đến cô.

Nhưng y có băn khoăn của mình, lúc trước y cảm thấy nếu không thành thân thì không nên làm chuyện kia.

Tuy Giang Đình là người đời sau, không so đo những thứ này nhưng cũng không phải lý do để cho y muốn làm gì thì làm, y cũng có đạo đức của mình.

Hôm nay bọn họ đã 'đính hôn, nhưng y lại suy nghĩ đến chuyện, nghe nói đêm đầu tiên của phụ nữ sẽ rất đau.

Còn nữa, hiện giờ Tứ hoàng tử còn chưa bị lật đổ, Giang Đình nhất định phải ở lại trong quân doanh, nếu Giang Đình có thai thì làm sao bây giờ?!

Nếu như uống thuốc tránh thai, e là sẽ rất có hại cho sức khỏe đúng không?

Giang Đình thấy y vẫn đứng ngơ ngác ở đó, dứt khoát kéo chăn che mình lại.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cô không thể trông cậy vào Hạ Vân Sâm lúc này sẽ chủ động một chút, xem ra vẫn nên để y suy nghĩ lại mới đúng.

Nếu không bỏ chút thuốc mạnh cho người này, e là còn phải chịu đựng thêm vài năm.

"Em muốn đi ngủ! Anh mau ra ngoài đi."

Hạ Vân Sâm nhìn bóng lưng cô, đứng tại chỗ một lát, cuối cùng lặng lẽ rời đi.

*xx**

Ngày hôm sau là tết Trung thu. Tân binh được thao luyện ba tháng, Giang Đình cũng bận rộn hết ba tháng, cô không chỉ bị phơi nắng mà đen đi không ít, cả người đều trở nên tiều tụy.

Nhân dịp nghỉ phép, cô quyết định nghỉ ngơi thật tốt vài ngày.

Sáng sớm trời còn chưa sáng Hạ Vân Sâm đã thức dậy, từ trước đến nay y có thói quen dậy sớm, trước tiên đi luyện kiếm một lát rồi tắm rửa thay quần áo, sáng nay cần phải đi gặp gỡ đám người Thần Uy đại tướng quân.

Giang Đình luôn thích ngủ nướng, ngày thường y sẽ không quấy rây cô nhưng hôm nay lại không có cách nào, bởi vì Giang Đình cũng phải theo y cùng đi đến phủ đại tướng quân.

Nhưng chờ đến khi y ăn mặc chỉnh tê đi tới bên ngoài phòng Giang Đình thì đã thấy hạ nhân đang ra vào quét dọn phòng.

Loading...