Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 449
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:35
Lượt xem: 8
Đại diện giáo đầu là gì?
Triệu Khinh Hồng ngơ ngác.
Giang Đình cười nói: 'Là kể lại hành trình trong một năm nay của anh, từ một tân binh đến bách hộ mưu trí thế nào, sau đó có khuyên nhủ gì với các anh em mới đến hay không."
Vừa nghe thấy Triệu Khinh Hồng chỉ vào quân doanh một năm đã thành bách hộ, các tân binh đều muốn rơi cả cằm, lần lượt dùng ánh mặt nhiệt tình nhìn hắn, hy vọng hắn chia sẻ bí quyết thành công.
Triệu Khinh Hồng bất đắc dĩ, chỉ đành tiến lên bắt đầu: "Chào các vị, tôi họ Triệu, tên Khinh Hồng, tôi nhập quân tháng sáu năm ngoái...
Mọi người đều tập trung tinh thần nghe hắn kể, ngay cả các bách hộ khác cũng dỏng tai lên nghe. Giang Đình lùi vê sau hai bước đầu cũng không quay lại mà vẫy tay, thấp giọng nói: 'Nước..
Một túi nước được đặt vào tay cô.
Giang Đình uống mấy ngụm, mắt không chớp nhìn bóng lưng Triệu Khinh Hồng.
Chỉ nghe thấy Triệu Khinh Hồng mới đầu còn có hơi ấp úng, nhưng vê sau càng nói càng tự tin, cả người toát ra khí thế phi phàm, các tân binh bên dưới cũng bị hắn lây nhiễm, chỉ cảm thấy khắp người sôi sục, lập tức có thể cầm đao lên chiến trường đánh anh sống tôi c.h.ế.t với mấy tên cẩu tặc Bắc Nhung ngay.
Giang Đình xoa cằm, thầm nói Triệu Khinh Hồng này quả nhiên là tướng lĩnh trời sinh mà, khả năng vận động cũng mạnh thật.
"Thế nào, anh ta đẹp lắm sao?"
Một âm thanh ung dung vang lên bên tai cô.
Giang Đình giật mình, nghiêng đầu nhìn, Hạ Vân Sâm đang nhìn cô với ánh mắt ai oán.
Cô khẽ khit mũi: "Chua nhỉ."
Mùi chua cũng bay lên cả người cô.
"Anh quay về từ lúc nào, em đây chẳng phải đang động viên các tân binh hay sao.'
Hạ Vân Sâm thấp giọng nói: "Vừa mới về."
Giang Đình khoác tay nói: "Vậy anh vê nghỉ ngơi trước đi, em còn chưa xong nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-449.html.]
Hạ Vân Sâm nói: 'Không sao, anh đợi em.
Y đi đến một góc ngồi xuống, tập trung tinh thân đánh giá nhóm người Giang Đình và Triệu Khinh Hồng.
Lúc này Triệu Khinh Hồng cũng đã nói xong, Giang Đình đi đầu vỗ tay cổ vũ, các tân binh lại càng kích động lại càng võ tay mạnh hơn.
Triệu Khinh Hồng cúi đầu lui về sau.
Giang Đình lớn tiếng nói: "Người tiếp theo giới thiệu, ai lên?”
Có người xung phong, các bách hộ khác cũng không còn chân chừ nữa, ai ai cũng tự giới thiệu một lát, có người cũng nói về kinh nghiệm của bản thân, cũng khuyến khích các tân binh cố gắng tập luyện, tranh thủ sau này đền đáp lại triêu đình, lập công dựng nghiệp, rạng rỡ tổ tông, phong hầu thêm tước...
Đợi toàn bộ giáo đầu giới thiệu xong hết, lúc này Giang Đình mới tổng kết lại nói: "Các giáo đầu của chúng ta đều rất gần gũi bình dị, mọi người có gì không hiểu cứ hỏi bọn họ là được."
"Mới vào quân doanh, chắc chắn mọi người có rất nhiều điểm chưa thích ứng được, chúng tôi cũng rất nỗ lực cải thiện điều kiện ăn ở cho mọi người, tôi có thể cam đoan với mọi người, chắc chắn không để mọi người đói bụng, mà mỗi ngày đều được ăn những món mới, quân doanh chúng ta có tổng cộng mấy nghìn mẫu đất, mọi người có thể ăn uống thoải mái."
Mấy nghìn mẫu đất, các tân binh đều kinh ngạc.
Trong thôn, một nhà có mười mấy mẫu đất đã xem như phú nông rồi, có mấy chục mẫu đất đã là địa chủ rồi, mấy nghìn mẫu đất, quả thực là mơ cũng không dám.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đợi kỳ rèn luyện quân sự kết thúc, mọi người cũng sẽ luân phiên trồng trọt, đến lúc đó có thể nhìn thấy rồi, ngoài ra, trong doanh chúng ta còn nuôi hơn một trăm con heo, hơn hai trăm con dê, ngày lễ tết còn có bữa phụ có thể được ăn thịt."
Các tân binh: Vẻ mặt ngơ ngác, ngỡ ngàng, không thể tin nổi. "Còn nữa, tôi biết khởi điểm của mọi người khác nhau, có người có căn cơ tốt, có người căn cơ kém hơn, sở trường khác nhau, mỗi người khác nhau lại có sở trường khác nhau."
"Nếu nhìn thấy người khác lợi hại hơn mình, cũng đừng tự ti coi nhẹ mình, anh chỉ cần làm tốt việc nên làm, mỗi ngày có tiến bộ là được."
"Cho dù sau này đi đâu, dù đến Thần Tiễn doanh, hay là lính đánh bộ, hoặc là trinh sát doanh hay thậm chí là đầu bếp doanh, cũng đều là những thứ không thể thiếu trong quân doanh, mỗi một doanh đều là sự tôn tại tất yếu, không chia ra địa vị cao thấp, thiếu bên nào cũng không được.
"Chỉ khi mọi người đoàn kết lại, Hạ gia quân chúng ta mới tốt hơn, mới có thể trở thành một đội ngũ không thể phá vỡ, các vị, lớn tiếng nói cho tôi, mọi người nghe hiểu không?”
Các tân binh nhiệt huyết sục sôi, dùng âm thanh vang dội chấn động rống gào: "Nghe hiểu rồi!"
Tiêu Thừa cảm động như muốn rơi lệ, nắm quyền nói: "Đại nhân, Giang đại nhân đúng là biết nói chuyện."
Quân doanh bọn họ chính là thiếu một người biết cách cổ vũ tinh thần các tướng sĩ, có một người lo nghĩ cho các tướng sĩ bình thường như Giang Đình, còn lo gì các tướng sĩ bỏ cuộc chứ.