Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 448

Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:33
Lượt xem: 15

Lý Trạch và Tiêu Thừa liếc mắt nhìn nhau, rùng mình.

Đáng... Đáng sợ quá.

Vân Mộng Hạ Vũ

Cảm giác như bị Chỉ huy sứ đại nhân dạy dỗ vậy.

Nhưng Lý Trạch đã quen với việc bị Giang Đình mắng, anh ta cười thâm, để mọi người có thể nhìn ra bộ mặt thật của sư phụ.

Không thể để anh ta bị mắng một mình được buồn lắm, bị mắng chung cho vui, hehehe.

Bách hộ bị mắng rất ấm ức, gương mặt để râu dài kìm nén đến đỏ bừng lên, lắp bắp: "Vâng... Đại nhân, thuộc hạ sẽ tìm người đọc trong hôm nay.'

Giang Đình mới gật đầu nói: "Càng sớm càng tốt, sau này đừng thế nữa."

"Vâng!" Giang Đình trâm giọng nói: "Mọi người có biết vì sao tôi bảo phải xem cẩm nang này trước khi bắt đầu luyện tập không?”

Mọi người đều không dám nói gì.

Giang Đình hỏi rồi tự trả lời: "Bởi vì tân binh vừa mới vào trại, trên người bọn họ ẩn giấu hy vọng vô hạn, bọn họ cũng đặt hy vọng rất lớn vào cuộc sống của doanh trại, bọn họ giống như một mảnh gỗ, làm sao thế mài dũa bọn họ, mài dũa như thế nào, đều dựa vào nỗ lực mấy tháng của mọi người, cho nên cũng...

Cô thay đổi lời nói: "Nếu trên người mọi người có gì đó không tốt, cũng sẽ vô tình ảnh hưởng đến bọn họ, nếu mắng đánh tân binh phạm sai lầm thì chỉ khiến bọn họ nản lòng, nếu không thật sự yêu thích doanh trại này thì có thể mong bọn họ luyện tập chăm chỉ không? Liệu có thể hi vọng bọn họ ra chiến trường không? Nghĩ đến Chỉ huy sứ đại nhân, ngài ấy luôn là một người thưởng phạt rõ ràng, thông cảm cho binh lính, quân tử đứng đắn, một người như vậy mới xứng đáng là một vị tướng, vì vậy tôi hy vọng mọi người sẽ học hỏi Chỉ huy sứ đại nhân."

Tiêu Thừa và Lý Trạch nghe thế thì liên tục gật đầu, cảm thấy lời này rất hợp lý, các giáo đâu không dám phản bác.

Trong số đó, Triệu Khinh Hồng đứng giữa một đám người, ngước lên nhìn người thanh niên đang đứng trước mặt có chút ngạc nhiên.

Bởi vì hắn phát hiện suy nghĩ của Giang Đình thật sự giống với hắn!

Giang Đình nói: "Được rồi, ai chưa đọc kỹ cẩm nang, hôm nay trở về đốt đèn đọc sách, bây giờ theo tôi đến trại tân binh."

Một hàng người ồn ào đi về phía trại tân binh, lúc này các tân binh đang thấp thỏm đứng xếp hàng.

Nghe một số binh cũ trong doanh trại nói kỳ huấn luyện cho các tân binh rất đáng sợ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-448.html.]

Thân là tân binh họ không chỉ phải nhanh chóng thích nghi với những ngày tháng huấn luyện mỗi ngày, những người làm không tốt cũng bị trừng phạt, còn phải chịu đựng thức ăn dở hơn những người lính bình thường.

Theo các binh cũ vào trại năm ngoái, không có gì lạ khi mỗi đêm các tân binh đều ôm bụng đói đi ngủ.

Mặc dù hôm trước vừa mới vào trại họ đã được ăn bánh bao dưa muối có vị cũng được, nhưng họ vẫn không dám mong đợi nhiều với thức ăn trong kỳ huấn luyện.

Giang Đình dẫn một nhóm người vào trại tân binh, các binh cũ có mặt lập tức nói: "Tiểu nhân bái kiến Giang đại nhân!"

Khi các tân binh nghe thế, lân lượt nhìn qua, trịnh trọng chắp tay nói: "Bái kiến Giang đại nhân!"

Lý Trạch đi theo Giang Đình không kìm được ưỡn n.g.ự.c thẳng người.

Tiêu Thừa thấp giọng cười: "Khí phách không, lúc mới trở thành Chỉ huy sứ thân binh cũng giống như cậu."

Người vững vàng nhất chính là Giang Đình, dường như cô đã quá quen với cảnh tượng này, cô nhẹ nhàng giơ tay lên như một vị tướng trời sinh nói: "Không cần đa lễ."

Mấy tân binh và tướng lĩnh đứng đối diện nhau, trên mặt Giang Đình nở nụ cười ôn hòa, lớn tiếng nói:

"Hoan nghênh tất cả anh em gia nhập Hạ gia quân của chúng tôi, từ nay vê sau, các ngươi sẽ là một phần của Hạ gia quân!"

"Tôi tự giới thiệu trước, tôi họ Giang, tên Đình, hiện tại đang nhậm chức tham quân cho Hạ quân gia, đồng thời cũng là tổng giáo đầu của mọi người."

Cô nói xong, ánh mắt các tân binh đều sáng rực nhìn cô.

Giang Đình nghiêng đầu ho nhẹ một tiếng với Lý Trạch và Tiêu Thừa, Lý Trạch phản ứng lại, kéo tay áo Tiêu Thừa, hai người vội vàng phối hợp dùng sức vỗ tay.

Thời đại hiện tại không phổ biến chuyện vỗ tay, nhưng thấy hai người Lý Trạch hăng hái cổ vũ, các tân binh không hiểu gì cũng đều có mắt nhìn ra sức võ tay theo, bỗng chốc trong quân doanh tân bình vang lên tiếng vang rền trời, khí thế bỗng chốc sôi động hơn hẳn.

Giang Đình nâng tay tỏ ý để bọn họ dừng lại, khẽ cười nói: Các bách hộ đại nhân bên dưới tự mình giới thiệu cho mọi người, mọi người làm quen nhau, sau này bọn họ chính là giáo đầu của các anh, toàn bộ bách hộ trong quân doanh chúng ta đều là các tinh anh xuất chúng, được bọn họ dạy dỗ, chắc chắn các anh có thể tiến bộ rất nhanh. Vị đại nhân nào lên đầu tiên?”

Cô quét mắt nhìn một vòng, các vị bách hộ như ngồi trên đống lửa, chỉ hận không thể vùi đầu mình xuống đất.

Giang Đình nâng tay chỉ: "Triệu bách hộ, anh trước đi, đồng thời tôi hy vọng anh là đại diện các giáo đầu phát biểu đôi lời."

Loading...