Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 444
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:26
Lượt xem: 9
Giang Đình an ủi: "Yên tâm đi, sẽ có một ngày như thể, hôm nay tân binh vào doanh trại, đi thôi, tôi đưa anh đi xem xem họ chuẩn bị món gì."
Cô vẫy tay với Lý Trạch đang đứng ngoài cửa: "Đến đây."
Lý Trạch nghe cô gọi bèn chạy đến, đối mặt với Tạ Ninh, cả hai người đều hừ một tiếng.
Trước đây Lý Trạch rất ghen ty với Tạ Ninh vì được ở cùng doanh trướng với Giang Đình, còn Tạ Ninh thì cũng cực kỳ chướng mắt chuyện Giang Đình nhận Lý Trạch làm đồ đệ, hai người gặp nhau gần như đều không che giấu ánh mắt khinh miệt dành cho nhau.
Thấy Giang Đình đến đầu bếp doanh, các lính bếp vội vàng vùi đầu làm việc, chú Lương và quản sự phòng bếp nhỏ cũng vội vàng chạy ra nghênh đón.
Giang Đình cười nói: "Tôi là người cũ của đầu bếp doanh, mọi người không còn đón tiếp trang trọng như vậy đâu, cứ làm việc của mình đi."
Chú Lương vui vẻ nói: "Giang đại nhân, theo lời dặn dò của ngài và Chỉ huy sứ đại nhân, sau khi tân binh vào doanh trại cần phải có một bữa ăn đơn giản, hôm nay trừ món cà tím xào, mỗi người còn được thêm hai cái bánh bao đậu que ngâm chua.
Bây giờ trong đầu bếp doanh có mấy chục cái vại cực lớn chuyên dùng để làm dưa chua, loại dưa chua này tiết kiệm được nhiều muối hơn, lại còn ngon hơn dưa muối.
Mùa đông có thể làm củ cải chua, mùa xuân có thể làm măng chua, mùa hè có thể làm đậu que chua, ớt chua vân vân và mây mây...
Có thể xào trực tiếp để ăn, cũng có thể làm nhân bánh, món này rất được các binh sĩ ưa chuộng.
Các lính bếp đang xắn tay áo nhiệt tình gói bánh bao, những chiếc bánh bao tuy có vẻ ngoài bình thường như lại to hơn cả nắm tay nằm trong lông hấp lớn, từng lồng hấp được chồng lên nhau đặt lên nồi lớn, sau khi được hấp trên lửa, rất nhanh sau đó, những chiếc bánh bao tỏa ra mùi hương thơm ngát.
Hấp bánh bao xong, ba người Giang Đình, Tạ Ninh và Lý Trạch mỗi người ăn một chiếc bánh bao.
Lý Trạch cảm thán: "Đồ ăn trong doanh trại của chúng ta quả thực đã thay đổi rất nhiều, năm ngoái lấy đâu ra bánh bao ngon như vậy chứ.”
Tạ Ninh tự hào nói: "Tất cả đều là công lao của Giang Đình."
Lý Trạch phụ họa theo: "Phải, sư phụ tôi thật lợi hại.
Hai người vừa nói xong thì nghĩ đến gì đó, cả hai trừng mắt nhìn nhau rồi quay đầu đi.
Giang Đình cười nói: “Đây là công lao của mọi người, nếu chỉ có mình tôi thì không làm được gì cả, được rồi, tôi ăn no rồi, chuẩn bị về thôi."
Lý Trạch nghe cô nói thế thì lập tức đứng lên: "Đúng vậy, nên về thôi."
Còn chưa chịu về thì Chỉ huy sứ đại nhân sẽ về trước mất!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-444.html.]
Giang Đình cũng hơi sợ cái mặt đen sì của Hạ Vân Sâm, cô tìm hộp đựng thức ăn lấy cho Hạ Vân Sâm mấy cái bánh bao, hai người chuồn về võ tướng doanh như hai tên ăn trộm vậy.
Ở cửa doanh trướng, Lý Trạch đưa hộp đựng thức ăn cho Giang Đình và nói: "Sư phụ, vậy tôi về trước nhé, anh hãy nghỉ ngơi cho tốt."
"Được rồi." Giang Đình cười híp mắt: "Nể tình hôm nay cậu theo tôi ra ngoài, ngày mai tôi sẽ dạy cho cậu chiêu mới."
Lý Trạch nghe thế thì mừng rỡ nói: "Cảm ơn sư phụt"
Lúc này Giang Đình mới cầm hộp đựng thức ăn, vén rèm vào trong, lúc này sắc trời đã tối, những doanh trướng khác đã thắp sáng đèn, bên trong tối om, Giang Đình lân mò vào trong, chuẩn bị tìm hỏa chiết tử để thắp đèn.
Nhưng đột nhiên, một luông gió mạnh từ trong bóng tối ập đến, sắc mặt Giang Đình biến đổi, thân hình linh hoạt ngả ra sau né tránh đòn tấn công của đối phương, sau đó không chút khách khí mà cầm hộp thức ăn trong tay đập qua.
Tiếng loảng xoảng vang lên.
"Á "
Trong bóng đêm, Hạ Vân Sâm phát ra một tiếng kêu đau đớn.
Giang Đình ngây ngẩn cả người, cô đặt hộp thức ăn lên trên mặt đất rồi mò mẫm đi tìm bóng dáng Hạ Vân Sâm: "Sao lại là anh, sao lại ở trong phòng em im lặng không nói một tiếng làm gì chứ, em cứ nghĩ là gián điệp của Bắc Nhung đấy."
Hạ Vân Sâm che trán không muốn nói chuyện.
Lúc chạng vạng y đã trở về, nhưng lại phát hiện Giang Đình không có ở đó, thuộc hạ nói Giang Đình đi xem tân binh rồi, thế nên y mới nghỉ ngơi trong lêu của cô và đợi cô quay lại.
Khi Giang Đình mò mẫm tiến vào, y muốn bất ngờ ôm lấy cô, kết quả nghênh đón y lại chính là một cú va đập.
Khi hộp thức ăn đó đập vào đầu, cả người y đều choáng váng, hiện tại trán y đang nhói lên từng hồi, đau đến mức cả khuôn mặt nhăn nhó.
"Có bị thương nặng lắm không? Để em xem, đợi em thắp đèn."
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình lo lắng, có khi nào Hạ Vân Sâm sẽ bị cô đánh cho ngu luôn không?
Cô đang muốn tiếp tục tìm mồi lửa thì Hạ Vân Sâm đã vươn tay ra, y siết chặt lấy eo cô kéo cô lại, ấn cô ngồi lên trên đùi mình.
Y nói cực kỳ tủi thân: "Em ra tay thật tàn nhẫn."
(Tạ Ninh/ Lý Trạch: Hỏng ưa mà gặp hoài!)