Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 442
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:23
Lượt xem: 9
Giang Đình cảm thấy mình rảnh đến sắp mọc rêu rồi, nhất là khi thời tiết bây giờ đã bắt đầu nóng lên, vết mổ đang trong thời gian hồi phục ngứa ngáy vô cùng, làm cô đứng ngồi không yên, chỉ có thể g.i.ế.c thời gian bằng việc dạy võ cho Lý Trạch.
Lý Trạch không hề nhận ra tâm trạng của sư phụ mình đang buồn bực bao nhiêu, anh ta chỉ cảm thấy cuộc sống mà ngày nào cũng được theo sau Giang Đình quá đỗi hạnh phúc.
"Sư phụ, bộ quyền pháp tôi luyện khi nấy thế nào? Sư phụ... ?"
Lý Trạch mồ hôi đầy đầu chạy về, vừa lau mồ hôi vừa huơ tay trước mặt Giang Đình, khóe miệng co rút: "Biểu hiện khi nấy của tôi tệ lắm sao?"
Sao lại sư phụ ngủ gục luôn rồi? Giang Đình mở to đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, lấy lại tinh thần, qua loa lấy lệ: "Được lắm được lắm."
Lý Trạch ấm ức: "Rốt cuộc anh có xem hay không vậy?"
Giang Đình ngẩng đầu nhìn anh ta: "Có gì hay để xem đâu, chẳng phải hôm trước cậu mới luyện quyên pháp này sao? Dạy một lần là được rồi, tự mình nghiền ngẫm đi."
Lý Trạch đặt m.ô.n.g ngồi xuống bên cạnh cô, hỏi: "Tâm trạng của anh không tốt à?"
Giang Đình chán nản nói: "Còn chưa đủ rõ à?"
Lý Trạch lắc đầu: "Vậy anh muốn làm gì giải sâu không?”
"Tôi muốn ra ruộng hái dưa leo."
"Không được, trời nắng quá."
"Tôi muốn đến kho vũ khí."
"Không được, đường ởi xa quá.' "Tôi muốn đến đầu bếp doanh."
"Không được, Chỉ huy sứ đại nhân đã nói...
Giang Đình: "Phăắn."
Lý Trạch bảo sao nghe vậy, tự ôm chặt lấy mình: "Đại nhân cũng chỉ quan tâm anh thôi mà...'
Lúc này Tiêu Thừa vừa cười vừa sải bước vào võ tướng doanh, chống hông hô lớn: “Chư vị đại nhân! Các tân binh vào doanh rồi."
Các võ tướng nghe thế đều ùa ra khỏi doanh trướng, mừng rõ nói: "Tân binh đến rồi."
"Đi thôi đi thôi, đi xem thử."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-442.html.]
"Bây giờ lại có tân binh có thể chà đạp rồi, ha ha ha, tay tôi ngứa lắm rồi."
Một đám võ tướng quàng vai bá cổ nhau, hỏi Giang Đình: "Giang đại nhân đi không?”
Giang Đình lập tức đứng dậy: "Đi, đi chứ.
Lý Trạch muốn nói gì đó, nhưng dưới ánh mắt uy h.i.ế.p của Giang Đình, anh ta chỉ đành nuốt nước bọt và nói: "Vậy tôi đi với anh."
Vân Mộng Hạ Vũ
Một nhóm người hùng dũng râm rộ tiến vê phía cổng quân doanh, vừa đến gân đã nhìn thấy một hàng dài tân binh đang đợi xác minh danh tính và tiến vào doanh trại.
Cảnh tượng này thật giống, chỉ mới một năm trước, Giang Đình và Lý Trạch cũng nằm trong đội ngũ đợi vào doanh trại.
Cô không nhịn được mà bật cười: "Tân binh năm nay nhiều quá."
Lý Trạch tự hào nói: "Nếu có thêm được mấy người như Triệu Khinh Hồng và tôi thì quá tốt."
Giang Đình săm soi anh ta: "Triệu Khinh Hồng đúng là lợi hại thật, nhưng cậu đã tập luyện với tôi lâu như thế mà chỉ có chút trình độ thế này, còn không biết xấu hổ mà tự hào nữa."
Lý Trạch râu rĩ nói: "Sư phụ, có nhiều đại nhân ở đây, có thể giữ chút mặt mũi cho tôi không."
Một vị bách hộ bên cạnh cười lớn: "Tên nhóc Triệu Khinh Hồng đúng là leo lên nhanh thật, mới một thời gian không gặp đã lợi hại đến vậy, năm ngoái tôi còn làm giáo đầu của hắn, bây giờ hắn đã ngồi ngang hàng với tôi rồi."
Trong quân doanh, chỉ cần có chiến công, thì dù thăng cấp có nhanh đến đâu cũng chẳng ai dám nói gì, từ sau lân Bắc Nhung tập kích Hạ gia quân, Triệu Khinh Hồng lại lập chiến công, bây giờ đã được đặc cách làm bách hộ, chính thức thăng làm võ tướng.
Bách hộ vừa lên tiếng khi nãy nói xong lại vỗ vai Lý Trạch an ủi: "Nhóc Lý, cậu đừng nhụt chí, cậu cũng thuộc dạng có thiên tư hơn người, lại có Giang đại nhân đích thân dẫn dắt, tiền đồ sau này chắc chắn rộng mở."
Lý Trạch đáng thương nói: "Nhưng sư phụ của tôi chê tôi."
Giang Đình lười để ý hạng trà xanh như anh ta, bây giờ cô đang suy nghĩ một chuyện.
Trong nguyên tác, sau khi Triệu Khinh Hồng thăng chức nhanh chóng, nhận được trọng dụng của Hạ Vân Sâm, rất nhanh y sẽ đề bạt hắn làm phó tướng, Triệu Khinh Hồng cũng vô cùng kính trọng Hạ Vân Sâm.
Trong trận chiến bảo vệ biên thành, Hạ Vân Sâm đích thân tọa trấn ở biên thành, phái Triệu Khinh Hồng suất lĩnh quân tinh nhuệ hộ tống Thần Uy đại tướng quân và Thứ sử rút lui trước, quân tinh nhuệ đương nhiên cũng bao gồm nữ chính Khổng Tiêu.
Sau khi Triệu Khinh Hồng rời đi không lâu, lương thực và vũ khí trong biên thành đã bắt đầu cạn kiệt nhưng viện quân của triều đình vẫn chậm chạp không đến, kết cục, Hạ gia quân toàn quân bị diệt, Hạ Vân Sâm c.h.ế.t trận, biên thành rơi vào tay giặc.
Sau đó, Triệu Khinh Hồng quyết tâm báo thù cho Hạ Vân Sâm, hắn và Khổng Tiêu tập hợp Hạ gia quân còn sống và thuộc hạ cũ của Hạ Vân Sâm, đưa họ vào kinh thành, lúc này Tứ hoàng tử đã tỏ ý muốn hợp tác.
Triệu Khinh Hồng liên thủ với Tứ hoàng tử, cuối cùng Tứ hoàng tử đăng cơ, Triệu Kinh Hồng cũng lập được công phò tá vua lên ngôi, được thăng làm đại tướng quân, sau đó, hắn đích thân dẫn binh Bắc phạt Bắc Nhung, san bằng vương thất Bắc Nhung, báo thù cho người nhà của mình, trở thành một vị danh tướng.
Tóm lại chính là, Triệu Khinh Hồng có tác dụng mấu chốt trong qua trình đăng cơ của Tứ hoàng tử. Mà bây giờ...