Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 439

Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:05:18
Lượt xem: 20

"Đi đâu về đấy?" Hai người đồng loạt hỏi.

Hạ Vân Sâm nhíu mày: 'Em đang bị thương, sao còn dám chạy lung tung hả."

Giang Đình sợ hãi, lấy ra hai trái dưa leo từ trong ngực: Hai người ăn không?”

Hạ Vân Sâm: ....'

Tạ Ninh trừng cô: “Anh còn đi hái trộm dưa leo nữa."

Ngoài miệng thì nói như thế, anh ta vẫn không khách sáo mà cầm lấy trái dưa leo cắn một miếng.

Giang Đình gãi đầu: "Vết thương của em đã kết vảy rồi, cũng đã hạ sốt, không sao cả, sức khỏe của em rất tốt."

Hạ Vân Sâm nói: "Vậy cũng không được chạy lung tung." Tạ Ninh hiếm khi đứng cùng chiến tuyến với Hạ Vân Sâm: "Phải tìm người trông chừng anh mới được.'

Giang Đình: ... 2

Tạ Ninh quay đầu nhìn Hạ Vân Sâm, nói: "Tiểu nhân ngày thường quá bận rộn, chuyện này đành phải làm phiền Chỉ huy sứ đại nhân, chi bằng cho Giang Đình chuyển đến võ tướng doanh đi, thân là tham quân mà cứ ở mãi trong đầu bếp doanh thì không ổn lắm."

Giang Đình: ... 2

Tạ Ninh, anh thay lòng rồi! Anh nói đi, có phải anh đã bị Hạ Vân Sâm uy h.i.ế.p hay không?!

Hạ Vân Sâm gật đầu, trâm giọng nói: "Đề nghị này hợp lý, đi thu dọn đồ đạc, tối nay sẽ chuyển chỗ."

Thế là Giang Đình được Hạ Vân Sâm đưa đến võ tướng doanh trong sự hoang mang cực độ.

Hạ Vân Sâm đặt bọc đồ của cô lên bàn, nói: “Đây là doanh trướng mới, chưa có ai ở, em thiếu thứ gì thì nói với Lý Trạch.

"Đợi đã, anh đã nói gì với Tạ Ninh thế, vì sao anh ta lại để em chuyển khỏi đầu bếp doanh?"

Hạ Vân Sâm hơi nheo mắt, cười nói: “Anh nói là sau này ngày nào anh cũng sẽ đến đầu bếp doanh thăm em, có lẽ sẽ còn ở qua đêm nữa."

"Sau đó thì sao...

"Sau đó anh hỏi Tạ Ninh có phiền không khi anh ngủ ở chỗ mà Tần Quyết từng ngủ."

Vân Mộng Hạ Vũ

Khi đó, Tạ Ninh sẽ nằm bên trái y, còn Giang Đình sẽ nằm bên phải y.

Giang Đình: "... Anh muốn người ta mất ngủ cả đêm à?"

Anh không có ý đó.

Tâm trạng của Hạ Vân Sâm đang rất tốt, y mở bọc đồ ra, treo quần áo của cô vào tủ, sau đó giũ khăn trải giường cho cô một lần nữa, chắc chắn rằng đệm chăn và vỏ chăn vừa vặn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-439.html.]

'Em không nhận ra sao? Tạ Ninh đã thay đổi rất nhiêu, em ở lại là vì sợ anh ta thấy cô đơn nhưng thật ra Tạ Ninh bây giờ đã có thể một mình chống chọi, suy cho cùng, anh ta là một người đàn ông, cũng nên trưởng thành rồi."

Giang Đình nghe vậy thì rơi vào im lặng, thôi vậy, điêu Hạ Vân Sâm nói quả thật rất có đạo lý.

Cô lại nói: "Vậy Lý Trạch mà anh nhắc đến khi nãy là ai? Chẳng phải Lý Trạch là tên của đồ đệ em hay sao?"

Hạ Vân Sâm vẫn không quay đầu, tiếp tục bận rộn: "Phải, chính là cậu ta, cậu ta là binh lính thân cận tôi thu nhận cho em."

Giang Đình: ....

Hạ Vân Sâm nói: 'Bây giờ em đã là tham quân rồi, có thể có binh lính thân cận của riêng mình, chẳng qua trong nhất thời em không thể tra xét người bên cạnh được, chỉ đành chọn người quen thuộc với em, bản thân cậu ta cũng bằng lòng."

Giang Đình không nhịn được mà hỏi: "Vì sao những người bên cạnh em đều được anh sắp đặt đâu ra đấy cả rồi, anh có ý đồ gì đây?"

Hạ Vân Sâm ôn hòa nói: "Nhưng người bên cạnh anh, người trong Hạ gia quân, còn có tồi...

Y vươn tay kéo cánh tay cô, ôm cô vào lòng: "Đều nghe em sai sử hết."

Giang Đình vui vẻ: "Được rồi, biết rồi, vậy cho em ăn tối trước đã, ăn xong em có chuyện muốn nói với anh."

Hạ Vân Sâm ôm lấy cô, vuốt ve tóc cô: 'Đợi một chút."

Đến khi y mang hộp thức ăn về, y nhìn thấy Giang Đình đang đứng xoa cằm suy nghĩ gì đó trước cửa doanh trướng.

'Em đang nhìn gì đó?”

Giang Đình nghe tiếng quay đầu lại, cười nói: "Khoảng cách từ doanh trướng của anh đến doanh trướng của em... Em đếm rồi, cách mười bước."

Cô đưa tay ra dấu, nháy mắt: 'Sao lại gần quá vậy hả Chỉ huy sứ đại nhân, để tiện làm chuyện gì hửm?”

Hạ Vân Sâm đã hoàn toàn miễn dịch với da mặt dày của cô, vẻ mặt vô cảm nói: "Tiện trông chừng xem em có đi hái trộm dưa leo hay đi ăn vụng hay không.

Giang Đình theo sau y, vươn tay ôm eo y: "Trộm dưa gì chứ, trộm anh là được rồi."

"... Còn không đứng đắn như thế nữa thì trói em lại đút cơm đấy."

"Vậy anh mau trói đi, vừa hay em đang muốn nằm ăn chờ c.h.ế.t đây, có người đút cho ăn thì tuyệt quá.' Hạ Vân Sâm quát khẽ: "Chết gì mà chết, ăn nói không suy nghĩ."

Y ra sức đè Giang Đình xuống ghế, bày thức ăn trong hộp đựng ra, vừa nhìn thấy đồ ăn, Giang Đình sẽ luôn an phận. Hai người nhanh chóng ăn hết thức ăn.

Giang Đình uống trà xong, lúc này mới nghiêm túc nói: "Được rồi bây giờ vào việc chính, đừng cợt nhả hí hửng nữa.

Hạ - vẫn luôn rất nghiêm túc - Vân Sâm:...

Giang Đình nói: Có hai chuyện, một chuyện có liên quan đến Tứ hoàng tử, chuyện còn lại có liên quan đến Tần Quyết. Nói chuyện của Tứ hoàng tử trước, em nói thẳng nhé, anh ta cũng là người đến từ thế giới tương lai giống em, cũng là một sĩ quan, cấp bậc còn cao hơn cả em và là kẻ thù ở kiếp trước của em. Hai bọn em đã nhiều lần suýt đẩy đối phương vào chỗ chết."

Loading...