Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 425

Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:04:52
Lượt xem: 11

Thương binh doanh được dựng lên kịp thời. Các binh lính bị thương được đưa đến cứu chữa kịp thời. Các quân y bận bịu đến nỗi chân không chạm đất. Binh lính đâu bếp doanh liên tục đốt nước sôi đưa đến thương binh doanh.

Các tướng sĩ không bị thương bắt đầu dựng lại doanh trướng, vứt hết các đồ đạc bị cháy ra ngoài.

Việc này chỉ cần vài chỉ huy thiêm sự thu xếp ổn thỏa, không cần Giang Đình chỉ huy.

Trên người Giang Đình toàn là vết máu. Chu Đông bèn trải một ít rơm trên đất, rồi trải thêm một lớp quần áo cũ rồi mới thả Giang Đình nằm xuống.

"Hây.'

Chu Đông nhìn Giang Đình, thở dài rồi ngồi xuống bên cạnh gác cho cô ngủ. Tạ Ninh thì đi phòng bếp nhỏ, nhanh chóng nấu một bát mì thịt băm. Thịt băm trong bát xếp thành từng tâng từng tâng, thêm một quả trứng ốp, rắc thêm ít rau xắt sợi vào. Làm xong xuôi, anh ta mới cẩn thận bưng ra, đặt lên bàn.

"Mì xong rồi đây, gọi anh ấy dậy ăn đi.

Chu Đông vỗ vai Giang Đình, khẽ gọi: “Đình ơi, mau dậy ăn mì đi em."

Giang Đình mơ mơ màng màng mở mắt ra, cổ họng hơi khàn khàn. Cô nói: -Anh Đông.'

"Ừ ừ, anh Đông đây." Chu Đông cảm thấy vô cùng xót xa, vội vàng đỡ cô dậy: "Mau ăn mì xong rồi nghỉ ngơi đi."

Mì thịt băm của Tạ Ninh được Giang Đình đích thân chỉ dạy. Sợi mì trơn sần sật, thịt băm thơm ngọt thanh, sắc hương vị đều đủ, chỉ ngửi thôi cũng đã khiến người ta muốn cầm đũa lên thưởng thức.

Sau vài ngày không được ăn cơm tử tế, Giang Đình vừa ngồi xuống bàn đã cười nói: "Đây là mì anh nấu hả? Nhìn cũng ngon mắt phết đấy chứ."

Tạ Ninh tự tin hất hàm: "Đương nhiên là tôi nấu. Trong một tháng anh đi, ngày nào tôi cũng chăm chỉ luyện nấu nướng đấy. Anh mau ăn thử đi."

Giang Đình cười câm đũa lên, hút sợi mì, khen: "Được, ăn ngon đấy!"

Vân Mộng Hạ Vũ

Chu Đông cười ha ha, nói: "Không ngờ tên ranh này lại có tài nấu nướng, sao trước đây không nhận ra nhỉ? Hay là tại vì suốt ngày ăn bơ làm biếng đấy?"

Tạ Ninh cả giận nói: "Điêu, trước đây tôi làm gì có cơ hội câm muỗng nấu ăn?”

Giang Đình vừa ăn mì vừa nhìn họ đấu võ mồm, lòng ấm áp lâng lâng. Đây mới là cuộc sống mà cô muốn, cũng là lý do mà cô rất thích đầu bếp doanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-425.html.]

*xx**

Lúc này, trên thảo nguyên xa xôi, một hàng ky binh lao nhanh như chớp vê doanh trại. Họ phóng ngựa chạy như điên, vó ngựa giãm lên cỏ xanh, hãm sâu dưới bùn, để lại một chuỗi dấu vó ngựa.

Trong gió đêm gào thét, thủ lĩnh ky binh mặc một bộ giáp nhuốm màu m.á.u đen, toàn thân nghiêm trang đẫm m.á.u trông y như một lưỡi kiếm sắc nhọn, đ.â.m thẳng vào trong màn đêm.

Không ai khác, đó chính là Hạ Vân Sâm - người vừa vận chuyển lương thực đến Biên thành thì nghe tin quân doanh Hạ gia quân bị người Bắc Nhung tập kích, bèn vội vàng quay vê ngay trong đêm.

Sau khi đến Hưng Châu, y và Giang Đình tách nhau ra. Giang Đình về quê tế tổ, y thì vận chuyển lương thực đến đại doanh Tây Bắc rồi mới về quân doanh Hạ gia quân. Sáng hôm nay, y dỡ lương thực xuống, buổi chiêu đã đưa quân vào Biên thành, chuẩn bị vận chuyển lương thực còn lại đến đại doanh Đan Đông.

Nhưng vào xẩm tối, đột nhiên có hai ảnh vệ xin được câu kiến.

Vừa liếc mắt nhìn, y đã lập tức nhận ra đây là ảnh vệ được y cử đi bảo vệ Giang Đình. Tim y bỗng chốc đập lỡ một nhịp khi đoán được có lẽ Giang Đình đã xảy ra chuyện gì.

Hai ảnh vệ nói họ được Giang Đình cử đi tìm y. Giang Đình nói Tứ hoàng tử muốn đối phó y, dặn y phải cẩn thận, còn bản thân Giang Đình vê quân doanh trước một bước.

Nghe ảnh vệ báo cáo Giang Đình bị thương, lòng y nóng như lửa đốt, Hạ Vân Sâm lập tức quyết định về quân doanh xem tình hình ngay trong đêm. Ngay khi y quay lại không lâu, y chợt gặp được lính trinh sát của Hạ gia quân. Lính trinh sát nói người Bắc Nhung đánh lén quân doanh.

Điều này khiến y càng lo lắng hơn bao giờ hết.

Sau gân nửa đêm giục ngựa, cuối cùng Hạ Vân Sâm cũng dẫn người quay về quân doanh.

Họ bước vào doanh trại, nhìn dấu vết bị đốt cháy của doanh trướng, ai nấy đều không khỏi siết chặt nắm đấm.

"Đám Bắc Nhung c.h.ế.t tiệt!" Tiêu Thừa nghiến răng, mắng: "Suốt ngày làm mấy trò hèn hạ bẩn thỉu!"

Nghe nói Chỉ huy sứ đã và, vài chỉ huy thiêm sự vội vàng ra đón tiếp. Các tướng sĩ còn đang dọn dẹp quân doanh thâu đêm cũng kích động hô to: "Chỉ huy sứ đại nhân đã trở lại!"

"Đại nhân đã trở lại!"

Hạ Vân Sâm lạnh giọng hỏi thăm tình hình chiến đấu. Vài chỉ huy thiêm sự đáp: "May mà Giang đại nhân về kịp thời chỉ huy các tướng sĩ phản kích toán lính tập kích của Bắc Nhung. Ngoài việc bị cháy một vài doanh trại thì chúng ta chỉ bị thương hơn hai trăm người thôi ạ.

"Ba nghìn lính Bắc Nhung tập kích. Trong đó đã c.h.ế.t hơn ba trăm người, số còn lại đều bỏ chạy. Bọn họ quá quen thuộc địa hình gân đây nên chúng tôi không dám vội vàng đuổi theo."

Loading...