Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 418
Cập nhật lúc: 2024-11-13 21:04:40
Lượt xem: 23
Lúc Tứ hoàng tử ở kinh thành, nói mấy lời lôi kéo cô và Hạ Vân Sâm, đều là mấy lời quỷ quyệt, anh ta vốn không muốn lôi kéo bọn họ, mà anh ta chỉ là muốn g.i.ế.c quyết tất cả những trở ngại trên con đường đăng cơ mà thôi.
Quả nhiên không hổ là đối thủ sống còn đời trước của cô, lần này, cô lại thua rồi.
Cho dù sau khi hai người xuyên không, anh ta không còn thân thủ như trước cũng có thể chơi đùa cô trong lòng bàn tay như vậy sao?
Trong lòng Giang Đình căm hận và không cam tâm.
Không, cô không thể quay về kinh thành cùng những người này, nếu chuyện thực sự như cô nghĩ thì Hạ Vân Sâm chắc chắn cũng rơi vào cảnh hiểm nguy. Cô phải đi cứu y.
Nhưng, đợi đã.
Cô muốn đi cứu Hạ Vân Sâm, có khi nào có khả năng, Hạ Vân Sâm...
Lúc này, cuối cùng mấy người áo đen cũng phản ứng lại, có chút xấu hổ tức giận: "Giang đại nhân, ngài đúng là thông minh, khó trách lại khiến chủ tử kiêng ky đến vậy, xem ra là ngài không muốn quay về cùng chúng tôi rồi, vậy thì đừng trách chúng tôi không khách khít”
Giang Đình nhìn trái nhìn phải: "Ra chiêu đi, chắc không phải chỉ ba tên kém cỏi các anh thôi đấy chứ, bên ngoài còn có bao nhiêu người, lên hết đi
"Chết đến nơi rồi còn kiêu ngạo như vậy!"
Người áo đen cũng không nói dông dài nữa, nâng tay vây đánh Giang Đình.
Giang Đình tay phải cầm d.a.o găm, tay trái tiện tay câm một cái xẻng trên xe đẩy, đồng thời sử dụng hai loại vụ khí với công dụng khác nhau.
Nhóm người áo đen, một người câm xích sắt, một người cầm trường kiếm, một người câm song đao nhưng đòn tấn công của bọn họ lại bị cái xẻng vung vẩy loạn xạ không theo quỹ đạo cùng với d.a.o găm có thể c.h.é.m sắt như c.h.é.m bùn, va chạm mạnh mẽ với trường kiếm của Giang Đình ngăn chặn lại.
Giang Đình gân như lấy hết toàn bộ công phu cả đời mình ra dùng hết, bóng dáng cô như ma quỷ vậy, bất kỳ ai cũng không thể lại gần được cô.
Bốn người đánh nhau trong sân viện, gân như toàn bộ mọi thứ đều bị ảnh hưởng, những nơi trong tâm mắt nhanh chóng trở thành một đống hỗn loạn.
Giang Đình nhắm chuẩn cơ hội, d.a.o găm trong tay vung một vòng kiếm hoa, trong kẽ hở lấy được mạng của một người áo đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-418.html.]
Người đó trợn trừng mắt ngã xuống, như thể không ngờ được Giang Đình lại mạnh như vậy.
Hai người áo đen còn lại thấy đồng bọn bị g.i.ế.c c.h.ế.t thì càng cảnh giác hơn, ra tay cũng tàn nhẫn hơn, gần như chiêu nào cũng đánh vào chỗ hiểm của Giang Đình.
Nhưng Giang Đình biết nếu tiếp tục như vậy thì không ổn, dù cô dựa vào thân thủ mình tìm được chút lợi thế trong thời gian ngắn, nhưng đối phương nhiều người, cho dù có kéo dài thì cũng thể khiến cô kéo dài đến mất sức.
Giang Đình nhân lúc một người áo đen c.h.ế.t mà tạm hoãn một chút, cô nâng tay vung ra sát chiêu của mình, dáng vẻ ngọc nát đá tan, đánh thẳng về phía đối phương.
Mà lúc này phòng ngự của cô cũng mở ra, trường kiếm của đối phương đ.â.m vào bụng cô, trường kiếm của cô thì đ.â.m vào n.g.ự.c đối phương.
Mắt cô sáng như đuốc, như thể không cảm nhận được đau đớn trên người, mạnh mẽ rút mạnh trường kiếm trên người mình ra, một tay đè vào vết thương, một tay ngăn cản thế tấn công của người áo đen cuối cùng, bóng dáng lao vào trong phòng không chút chân chừ.
Cuối cùng người áo đen kia ngừng lại, không vội đuổi theo Glang Đình, mà chỉ đứng tại chỗ huýt sáo.
Chẳng mấy chốc, nhóm người áo đen canh giữ bên ngoài đều mau chóng tiến vào phòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình vừa vào phòng đã đóng cửa lại, sau đó mau chóng chộp lấy quẹt lửa trên bàn, châm lửa mành giường.
Cô lại đập vỡ đèn dầu, đổ dầu bên trong lên cửa sổ, bắt đầu châm lửa. Lúc này, trong tủ quân áo có tiếng động, Giang Đình nghiêng đầu nhìn, vốn dĩ căn phòng mà cô tùy ý đi vào lại chính là phòng của cả nhà Giang Đại.
Kéo cửa tủ ra, thấy Giang Tiểu Hổ ôm em gái của cậu ta trong tủ quân áo, hia đứa nhỏ đang ôm nhau sợ hãi nhìn cô.
Tụi nó không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết cha nhét tụi nó vào †ủ quần áo và dặn dò cho dù có chuyện gì cũng không được lên tiếng.
Giang Đình khẽ thở dài một tiếng, mỗi tay kéo một đứa nhỏ, đi vào phòng tắm bên trong phòng, ném tụi nó vào trong thùng nước, sau đó nói: "Lửa tắt rồi mới ra ngoài, sống hay c.h.ế.t thì xem xem vận may của mấy đứa thôi."
Cô vẫn chưa đến mức nhẫn tâm mà g.i.ế.c hại hai đứa nhỏ còn chưa đến sáu tuổi, cô cũng không sợ vợ Giang Đại và hai đứa nhỏ này nói với bên ngoài là mình là kẻ sát nhân, sẽ không ai tin bọn họ. Cho dù có tin thì sao chứ? Năng lực cô thế nào chứ?
Cô lấy ra một cái khăn nhúng vào trong thùng nước, quay đầu bước ra khỏi phòng tắm, nhìn lửa cháy lớn nhanh chóng, đầu tiên là đốt cháy màn giường, sau đó lan ra đến trân nhà, đốt cháy lớp cỏ lợp.
Cô yên lặng đứng trong góc tường, dùng khăn ướt che miệng và mũi đứng đợi.