Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 398
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:09
Lượt xem: 11
Giang Đình cười khúc khích, nhích m.ô.n.g đuổi theo, ép y vào góc không còn đường lui.
Cô cố tình đụng vào vai Hạ Vân Sâm và mỉm cười mập mờ: "Anh trốn cái gì vậy? Không thích tôi đến gần anh à?”
Hạ Vân Sâm nghiêm túc nói: “Chúng ta đang làm việc nghiêm chỉnh mà."
"Việc nghiêm chỉnh gì chứ?" Giang Đình nhìn chiếc bát giã trong tay: "Đây là việc nghiêm chỉnh mà Chỉ huy sứ đại nhân phải làm đó hả..."
Hạ Vân Sâm mặc kệ cô và tiếp tục làm.
Y càng cư xử như vậy, Giang Đình càng muốn lấn tới. Cô giống như người có một món đồ chơi mới, chơi đi chơi lại hoài không chán. Cô ngẩng đầu lên, thổi nhẹ vào tai y: "Đêm qua anh mơ thấy gì vậy? Kể cho tôi nghe đi.'
Trong đầu Hạ Vân Sâm chợt hiện lên một số cảnh, mặt lập tức đỏ bừng: "Em ngồi yên đi, đừng nghiêng qua nghiêng lại.
Giang Đình đang định nói tiếp, đột nhiên có một người đứng phía sau họ, nhàn nhã lên tiếng: "Các con đang làm gì vậy?”
Giang Đình và Hạ Vân Sâm giật mình, đồng loạt quay lại và thấy Hạ phu nhân đang chắp tay nhìn bọn họ.
Tất cả là do Giang Đình vừa rồi quá tập trung trêu chọc Hạ Vân Sâm, còn Hạ Vân Sâm thì hoàn toàn tập trung vào Giang Đình. Hơn nữa trong bếp rất ồn ào nên hai người đều không chú ý Hạ phu nhân đến gần.
Sắc mặt Hạ Vân Sâm tái nhợt, vẻ mặt Giang Đình cứng đờ. Hai người lúng ta lúng túng như hai học sinh cấp hai bị giáo viên chủ nhiệm bắt gặp không biết phải làm thế nào.
Nhưng Giang Đình lập tức bình tĩnh lại, chớp mắt đứng dậy, cười nói: "Bác gái, sao bác lại ở đây? Chúng cháu đang... ôi... cẩn thận!"
Bởi vì bọn họ đang ngồi trên ghế, vừa rồi Hạ Vân Sâm bị cô ép vào một góc, m.ô.n.g của y chỉ ngôi trên mép ghế, nên khi Giang Đình vừa đứng dậy thì đầu bên kia nhổng lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình nhìn thấy Hạ Vân Sâm mém chút nữa ngã xuống đất nên nhanh tay tóm lấy y.
Hạ Vân Sâm xấu hổ, nhanh chóng đứng vững dậy.
Hai người ngoan ngoãn đứng trước mặt Hạ phu nhân, nhìn bà đây nhu thuận.
"Bác gái."
"Con thỉnh an mẹ..." Hạ phu nhân đang xị mặt, nhưng nhìn thấy bọn họ như vậy thì không nhịn được cười nói: "Được rồi, ta chỉ đến đây xem có thể giúp được gì không."
Bà nói xong, nhìn lướt qua Giang Đình và Hạ Vân Sâm một vòng, rồi liếc nhìn nha hoàn ra hiệu.
Đại nha hoàn ngầm hiểu, đứng sang một bên nhìn chằm chăm không cho người khác đến gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-398.html.]
Hạ phu nhân lúc này mới nói: "Các con đang...
Bà có chút không chắc chắn.
Tình huống vừa rồi, Giang đại nhân và đứa con trai ngốc nghếch của mình cư xử thân mật như vậy, hình như đã hiểu lòng nhau. Nhưng mấy ngày trước Vân Sâm chẳng phải còn đang yêu đơn phương hay sao?
Bà vừa lo con trai không lấy vợ sẽ không có người thừa kế, lại vừa lo Giang đại nhân sẽ không chấp nhận, khiến y chỉ có thể đau khổ mà tiếp tục theo đuổi người ta.
Không ngờ đứa con trai ngốc nghếch này vẫn còn biết tranh thủ.
Hạ Vân Sâm mặt đỏ bừng, không được tự nhiên mà ừ một tiếng.
Giang Đình nói một cách tự nhiên: 'Đúng vậy bác gái, cháu và Vân Sâm đã nói chuyện rồi, chúng cháu quyết định đã ở bên nhau."
Hạ phu nhân hơi do dự, cuối cùng cũng không hỏi bọn họ đã xảy ra chuyện gì mà chỉ dặn dò: "Ta không tiện nói nhiều vê chuyện đã xảy ra giữa hai người các con, nhưng có một điều các con nên chú ý."
Giọng điệu của bà trâm xuống, mang theo chút cảnh cáo: "Sau này đừng thân mật ở nơi đông người như vậy, đừng để người ta nhìn ra manh mối. Hai người các con đều là quan viên nên có rất nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào."
Sắc mặt Hạ Vân Sâm vừa đỏ vừa trắng, y cúi đầu không nói gì.
Giang Đình nhanh chóng thành thật nói: "Cảm ơn bác gái đã nhắc nhở, sau này chúng cháu sẽ chú ý.'
Hạ phu nhân thở dài.
Lúc này, Hạ Vân Sâm lại nói: "Vậy nếu người ta nhìn thấy thì sao?”
Hạ phu nhân dừng lại và trừng mắt nhìn y: "Con nói xem sẽ làm thế nào?”
Hạ Vân Sâm nói: “Chúng con cũng không thể giấu được cả đời."
Hạ phu nhân càng tức giận hơn và gần như muốn đập đứa con trai ngu ngốc này một búa.
Giang Đình vội vàng đưa tay nhéo vào lưng Hạ Vân Sâm một cái: "Bác gái nói đúng, chúng cháu nhất định sẽ cẩn thận không để người khác phát hiện."
Bà cười: "Ngày mai chúng ta sẽ rời kinh. Kỳ thật trong doanh trại, anh em kề vai sát cánh cũng là chuyện rất bình thường.'
Hạ phu nhân cảm thấy lời mình nói có vẻ rất có lý, nhưng lại có vẻ không đúng lắm.
Giang Đình nói thêm: “Cháu và Vân Sâm thực ra vẫn là tình anh em và tình đồng chí chiếm phần nhiều. Sau này cháu nhất định sẽ chăm sóc anh ấy thật tốt và đảm bảo ăn uống đầy đủ, nghỉ ngơi tốt và chú ý đến sức khỏe của mình nhiêu hơn. Bác cứ yên tâm."