Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 395
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:33:04
Lượt xem: 14
Y lắp bắp, chỉ là không kịp phản ứng trong chốc lát, không ngờ rằng điều mình hằng mơ ước lại đến như thế này. Y không nghĩ sẽ có một ngày như vậy nên không biết đối mặt như thế nào.
"Anh cho rằng mình đang mơ à?" Giang Đình ngẩng đầu nhìn y, không khỏi bật cười, tại sao người đàn ông này lại đáng yêu như vậy?
Hiện tại cô không hê hối hận chút nào, bởi vì lúc đó cô nghĩ rằng chỉ có mình mới có thể chạm vào Hạ Vân Sâm. Nếu có người khác chạm vào y, bất kể là trai hay gái, cô cũng sẽ không nhịn được mà c.h.ặ.t t.a.y đối phương.
Hạ Vân Sâm có chút xấu hổ nói: "Sao em lại cười!"
Y quay người nói: 'Đừng cười nữa."
Giang Đình lại tiếp tục cười, rôi nắm lấy tay y, tách nắm tay đang siết chặt của y ra: "Tôi biết anh xấu hổ nên chủ động hôn anh, anh sẽ không trách tôi chứ?”
Hạ Vân Sâm mím môi không nói gì, bây giờ y biết mỗi lời Giang Đình nói đều là đang trêu chọc mình.
'Sao anh không nói gì?' Giang Đình nghiêng đầu hỏi: "Anh lại đang suy nghĩ gì à?”
Hạ Vân Sâm ngước mắt lên, nghiêm túc nói : Em có nghiêm túc không?”
"Này, chẳng lẽ tôi còn đang giả vờ được hay sao?"
"Tôi nói... em thực sự sẵn lòng ở bên tôi..."
Tay y vô thức muốn nắm lại, nhưng Giang Đình đã bắt lấy ngón tay và không cho y cử động.
Giang Đình cuối cùng cũng ngừng cười và yên lặng nhìn y: “Anh nghĩ sao?"
"Tôi không biết." Y thực sự không biết, không biết Giang Đình là đang tùy hứng nhất thời hay là bây giờ cô thật sự đang đùa giỡn với mình như một người phụ nữ.
Giang Đình nhẹ nhàng thở dài, nâng mặt y lên, học cách những người yêu nhau mà cô từng thấy ở kiếp trước, kiếng chân và chạm vào môi y một lần nữa.
"Bây giờ thì sao?"
Cô mỉm cười nhìn y một cách nghiêm túc.
Hạ Vân Sâm cảm thấy trong đầu mình có một luồng ánh sáng trắng chợt lóe lên, khiến y hoa mắt choáng đầu.
Là sự thật, Giang Đình thật sự đang hôn y!
Giang Đình thấy y không phản ứng thì uy hiếp: "Còn không để tôi nhéo anh một cái, để anh xem thử là thật hay là mơ nhé."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-395.html.]
Cô giơ tay đặt lên chiếc eo thon chuẩn bị nhéo, nhưng Hạ Vân Sâm nhanh chóng giữ tay cô lại.
Y nhìn Giang Đình không chớp mắt, muốn khắc ghi mọi thứ thuộc về Giang Đình vào trong đầu.
Cho dù hôm nay Giang Đình chỉ giả vờ nói hùa theo, y cũng sẽ nhớ ngày này cả đời.
Giang Đình nói: “Sao nữa đây, lại ngơ nữa rồi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Nhiệt độ trên cơ thể Hạ Vân Sâm cuối cùng cũng bắt đầu hạ, và thuốc cũng hết tác dụng, nhưng trong lòng y lại vô cùng nóng bỏng, như đang sôi trong chảo dầu.
Y mấp máy môi, cuối cùng giơ tay lên ôm lấy Giang Đình và giam cô vào lòng.
Giang Đình đụng vào n.g.ự.c y, cảm nhận được nhịp tim đập vừa nhanh vừa mạnh. Cô không khỏi vòng tay ôm lấy y, thở dài đây mãn nguyện.
Cô vỗ nhẹ lưng: "Được rồi được rồi, đã đến lúc thức tỉnh dậy, chúng ta phải ra khỏi đây."
Hạ Vân Sâm tựa đầu vào vai cô, vẫn vòng tay ôm lấy và không nói gì.
Dường như y cảm thấy Giang Đình đang phá hỏng giây phút ấm áp này, nên có chút không hài lòng lẩm bẩm: "Chờ một chút."
Giang Đình ghé vào tai anh cười xấu xa: "Em trai của anh có phải vẫn đang chào cờ hay không? Tôi vẫn cảm giác nó đẩy mình, bình thường anh không giúp nó giải quyết à?"
Hạ Vân Sâm đột nhiên siết chặt vòng tay, Giang Đình trợn mắt.
Y cau mày, nhẹ nhàng mắng: "Chỉ giỏi cái miệng."
Giang Đình nói không biết xấu hổ: "Đúng vậy, tôi là người như thế đấy. Cho dù bên dưới không lên được, lòng như đã chết, nhưng miệng vẫn có thể hôn, có đáng sợ không cơ chứ." Hạ Vân Sâm: ....'
Y nhẫn nhịn, cuối cùng trong mắt không khỏi lộ ý cười, cúi đầu áp trán vào Giang Đình, nhỏ giọng nói: "Ừ, em thật đáng sợ."
"Đáng sợ còn không mau buông tôi ra.
Giang Đình cố gắng hết sức để ngả người ra sau, nhưng y đột nhiên dùng tay đỡ phân gáy, rôi vùi đầu ngậm lấy môi cô.
Đây là lần đầu tiên Hạ Vân Sâm chủ động hôn người trong lòng mình. Y vô cùng khẩn trương, lông mi run rẩy như một chiếc quạt nhỏ nhưng động tác lại rất kiên định.
Y không cần ai chỉ mà dùng môi cọ đi cọ lại một cách nhẹ nhàng, dịu dàng như gió xuân thổi nhụy, liễu quét bờ sông, rồi cố gắng mút từng chút một, từ từ mở miệng Giang Đình ra.
Giang Đình trở thành người bị động, cô phát hiện mình không bình tĩnh như vẻ ngoài, nhịp tim như ngừng đập và mũi tràn ngập hơi thở của Hạ Vân Sâm.
Sâu trong tâm hồn cô có cái gì đó đã bén rễ nảy mầm, ra sức sinh trưởng rồi quấn chặt lấy trái tim, hình thành nên một hạt giống mang tên tình yêu.