Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 379
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:32:10
Lượt xem: 8
Chỉ có điêu đây cũng không phải là chuyện chắc chắn, bởi vì trong số bọn họ chẳng có ai là có binh quyền.
Hiện giờ binh quyên ở trong tay Hoàng đế, sau đó là các đại tướng quân đóng giữ biên quan và các Chỉ huy sứ của doanh trại, chỉ có mượn sức bọn họ, mới có thể càng đảm bảo cho việc tranh giành ngôi vị Hoàng đế.
Bên cạnh đó, các võ tướng chỉ đứng vào đúng đội ngũ, mới có thể bảo vệ dòng tộc sau lưng mình đứng vững không đổ trong khi ngôi vị Hoàng đế thay đổi.
Từ những điều này có thể thấy, Hạ Vân Sâm với Gia Nghiên quận chúa thành thân, là cục diện đôi bên cùng có lợi.
Nhưng từ khi lập nước đến nay Hạ gia đã luôn giữ thái độ trung lập, chỉ lo đánh giặc, không lo việc triêu đình.
Trong quá khứ Hạ gia nhiều võ tướng, kể cả là Hoàng đế cũng không dám ép Hạ gia làm gì. Nhưng bây giờ Hạ gia chỉ còn lại mỗi mình Hạ Vân Sâm, ai thành thông gia với Hạ gia, vậy thì không thể nghi ngờ là được sự ủng hộ của Hạ gia quân.
Quả nhiên Hoàng đế thiên vị cho Nhị hoàng tử.
Hạ phu nhân nói: "Bây giờ con đã về kinh rồi, nói như vậy thì chưa tới mấy hôm nữa là thánh chỉ sẽ ban xuống, con có dự định gì không?
Hạ Vân Sâm yên lặng, tình cảnh hiện giờ không thể nghi ngờ là đã khiến y rơi vào tình thế nan giải.
Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng.
Về tình vê lý, y sẽ không đồng ý với hôn sự này, nhưng nếu kháng chỉ, Hạ gia sẽ khó mà gánh chịu được hậu quả. Hạ phu nhân thở dài, nhìn vê phía từ đường: "Bọn họ rõ là khinh Hạ gia mình ít người, nếu như mấy người cha con còn sống..."
Nghĩ đến đây, đáy mắt Hạ phu nhân hiện lên sự thù hận.
Lúc trước cha và chú của Hạ Vân Sâm c.h.ế.t trận sa trường, bao nhiêu tướng sĩ của Hạ gia quân da ngựa bọc thây, xương chôn núi xanh, đám người triều đình không biết ơn thì đã đành, vậy mà còn bảo mấy kẻ xấu bịa ra lời đồn bôi nhọ bọn họ dẫn binh vô dụng.
Cũng may dân chúng đều không dễ lừa bịp, lúc bấy giờ lời đồn mới dần dần biến mất.
Sau một lúc lâu, Hạ Vân Sâm thở ra một hơi, lạnh nhạt nói: "Con không thể nhận thánh chỉ này."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-379.html.]
Hạ phu nhân biết hẳn là y đã nghĩ ra ý gì, vội vàng hỏi: "Con có cách rồi à?"
Hạ Vân Sâm yên lặng nhìn bà: "Vâng, nếu chúng ta không thể kháng chỉ, vậy thì để cho bên phía Đôn Thân vương chủ động lùi bước đi."
Hạ phu nhân gần như hiểu rõ ý của y chỉ trong nháy mắt, có chút thất thanh mà nói: "Con điên rồi à?"
"Con không điên, bây giờ trừ cách này ra, còn có thể làm thế nào nữa?”
Vân Mộng Hạ Vũ
"Chuyện con thích đàn ông, mẹ không có cách ép con, nhưng không có nghĩa là mấy người ông bà nội của con có thể chấp nhận! Cũng không có nghĩa là con có thể cho người đời biết!"
Ánh mắt của Hạ phu nhân trở nên nghiêm khắc, tay cũng hơi phát run: "Không được, mẹ sẽ không đồng ý! Nghĩ cách khác đi!
Bà tuyệt đối sẽ không để cho con trai của mình phải gánh chịu bất kỳ tiếng xấu và lời chê cười nào.
Hạ Vân Sâm trầm giọng nói: "Bây giờ có thể có cách gì được nữa, nếu chờ thánh chỉ tới thật, tất cả đều đã muộn."
"Không được!" Giọng điệu của Hạ phu nhân trở nên hơi kích động: "Vậy thì con còn mặt mũi nào mà đi gặp liệt tổ liệt tông của Hạ gia nữa? Sau khi mẹ c.h.ế.t rồi thì làm sao xuống dưới đó ăn nói với cha con đây!"
Hạ Vân Sâm siết nắm đ.ấ.m nói: "Con bảo vệ cho biên quan, bảo vệ cho Hạ gia, mới có thể để cho bọn họ an giấc ngàn thu, chứ không phải bảo vệ mấy vật ngoài thân."
Y thở một hơi, rồi nói tiếp: "Vả lại, con đã hạ quyết tâm rồi, đời này sẽ không thành thân, chẳng thà cứ nhân cơ hội này...
"Bốp" một tiếng, Hạ phu nhân cho y một cái tát: 'Con đang nói luyên thuyên gì vậy? Sao con có thể không thành thân chứ!? Kể cả con thích đàn ông, con cũng phải thành thân!"
Mặc dù bà đã chấp nhận chuyện Hạ Vân Sâm thích đàn ông, nhưng thân phận của y, trách nhiệm của y, đều không cho phép y làm bậy, kể cả y muốn đến với đàn ông, thì y cũng phải sinh một đứa con với đàn bà trước đãi
"Mẹ! Thế thì chẳng phải là hại người ta à?' Hạ Vân Sâm hơi suy sụp mà kêu lên.
Lúc nãy y còn thấy vui mừng vì mẹ mình sáng suốt, nào ngờ bà lại có suy nghĩ như vậy.
Y đang định nói chuyện rõ ràng với Hạ phu nhân, lại phát hiện tình trạng của Hạ phu nhân hơi không bình thường.