Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 374
Cập nhật lúc: 2024-11-13 05:32:01
Lượt xem: 9
Gió lạnh thổi vù vù ngoài cửa sổ xe, thổi qua tấm rèm kêu lên loạt soạt, Hạ Vân Sâm nâng tay lên kiểm tra thử cửa sổ đã đóng chặt hay chưa, lại phát hiện bởi vì xe này đã hơi cũ, trên cửa sổ xe có một khe hở, sẽ đón gió vào.
Y giơ tay đặt lên trên đầu Giang Đình cảm nhận thử, phát hiện ngọn gió kia sẽ thổi đến đầu Giang Đình, nếu cứ thổi vậy cả đêm, ngày mai chắc chắn sẽ đau đầu, chưa kể Giang Đình vốn đã bị thương trong người.
"Sao vậy?" Giang Đình ngẩng đầu cố nhìn lên trên.
"Cậu dịch xuống chút đi, lọt gió." Hạ Vân Sâm khẽ vỗ đầu cô, cố nhét rèm xe vào khe hở để chặn lại.
"Ồ, chẳng trách tôi cứ thấy da đầu lạnh run." Giang Đình ngọ nguậy mấy cái dịch xuống dưới, để chăn che đầu mình lại.
Và thế là, đầu cô ở ngay chỗ cổ của Hạ Vân Sâm, chỗ này ấm áp dễ chịu, quả nhiên thanh niên m.á.u nóng tràn trê là đồ sưởi ấm rất tốt.
"À, tôi muốn hỏi anh một câu."
Giang Đình ló mặt ra, ngẩng mặt lên nói.
Hạ Vân Sâm cụp mắt: "Hỏi đi."
"Đó... Đó là, anh đồng tính như này là bẩm sinh hay sau này mới có?"
Đây chính là một câu hỏi nghiêm túc, cần nhanh chóng làm rõ.
Giọng Hạ Vân Sâm trâm thấp nói: "Sao lại hỏi như vậy?"
"Là vì, là vì muốn làm rõ chút, ví dụ như có người bẩm sinh đã thích đàn ông, kiểu này là không thay đổi được, có người lại là bị môi trường xung quanh và chuyện trong quá khứ ảnh hưởng, dần dần bắt đầu thích đàn ông, kiểu này thì vẫn có thể cứu chữa được."
Nếu Hạ Vân Sâm là đồng tính luyến ái bẩm sinh, vậy thì bọn họ sẽ không thể tiếp tục được rồi.
Hạ Vân Sâm nhíu mày, nhìn cô, ánh mắt mang theo sự do dự.
Giang Đình nói: "Mỗi một người bình thường, đều có nhu cầu tình cảm. Nhưng người đi lính, hàng năm sống trong doanh trại, không được tiếp xúc với con gái, hoàn cảnh xung quanh cũng khá áp lực, tất cả những chuyện này đều có thể khiến cho mặt tâm lý và tình cảm bị méo mó... Sau đó nảy sinh tình cảm với người cùng giới... Tôi chỉ muốn biết, anh có thuộc loại này không?”
Hạ Vân Sâm nói: "Tôi...
Giang Đình ngắt lời y: "Đừng lừa dối tôi đấy, anh nghĩ thế nào thì cứ nói thế ấy"
Hạ Vân Sâm hít vào một hơi, nghĩ ngợi, nói: "Cả hai đều không đúng."
"Đầu không đúng?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"ừ"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-374.html.]
"Vậy thì vì sao?”
"Tôi cũng không biết nói như thế nào.
Hạ Vân Sâm cố gắng lựa chọn từ ngữ: “Trừ cậu ra, những người khác dù nam hay nữ tôi đều không thích, nói như vậy cậu có hiểu không?”
Giang Đình ngẩn ra.
Hạ Vân Sâm nói tiếp: "Có cậu trước, mới có thích, chứ không phải là xác định thích đàn ông hay là phụ nữ trước, rồi mới đi tìm một người phù hợp với yêu cầu của mình."
Y cúi đầu, hơi dựa gân Giang Đình một chút: "Vậy còn cậu, cậu thích đàn ông hay là phụ nữ?”
Giang Đình khẽ chớp mắt, hơi chột dạ: "Tôi, tôi không thích ai cả." Hạ Vân Sâm nói ra lời đã nghẹn từ lâu trong lòng xong, cả người trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, lá gan cũng lớn hơn một chút.
Y không sợ c.h.ế.t mà nói: "Cậu, nếu cả đời này cậu không thể kết hôn với con gái, thì hay là cứ, cứ ở bên tôi đi."
Tuy Giang Đình bất lực nhưng mà y không ngại, y sẵn sàng không làm gì cả, cứ ở bên cô cả đời như vậy cũng được.
Giang Đình thấy y chân thành như vậy, không khỏi bắt đầu nghiêm túc tự hỏi, sau đó nói: "Anh cho tôi chút thời gian, tôi cân thử trước xem sao."
Hơi thở của Hạ Vân Sâm cứng lại, giọng nói hơi run rẩy hỏi: "Thử cái gì?"
Giang Đình nói: "Lúc nãy tôi đã nói, bản thân tôi cũng không biết rõ tình hình trước mắt, tôi cân thử xem mình có thể chấp nhận anh hay không."
Hạ Vân Sâm tưởng là Giang Đình nói có thể chấp nhận bản thân cô cũng trở thành đồng tính hay không, cho nên y chậm rãi nói: "Thật ra, thật ra đồng tính cũng không khác nam nữ nhiều lắm..."
Y đã từng lén tìm một ít sách nam nam nghiên cứu thử, phát hiện bình thường bọn họ ở chung cũng không khác với vợ chồng nam nữ bình thường là mấy.
Y cảm thấy y và Giang Đình cũng có thể như vậy.
Giang Đình đang suy nghĩ một chuyện, nghe y nói như vậy, theo bản năng hỏi: "Anh ám chỉ mặt đó à?"
“Các mặt."
"Sao anh biết?"
"Chẳng lẽ anh đọc sách cấm nên biết?"
Hạ Vân Sâm tỏ ra vô tội nói: "Sách cấm là gì?"
"Xuân cung đồ đó." "... Không." Cái tôi đọc là bản chữ cơ mà.
Giang Đình nhìn y, nghĩ thâm thằng nhóc này trông bên ngoài thì thành thật, nhưng mà đúng là sau lưng không thoát khỏi bản tính đàn ông.