Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 355

Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:46:48
Lượt xem: 16

Du Nghiêu nói: "Chúng ta trao đổi thông tin đi.

"Được.

Giang Đình không có gì giấu diếm, miêu tả lại nguyên tác một cách ngắn gọn, nhưng cô lại phát hiện vẻ mặt của Du Nghiêu càng ngày càng kỳ quái.

'Sao vậy? Trông anh cứ như bị táo bón ấy.

Du Nghiêu hít một hơi, ép mình bình tính lại: "Tôi phát hiện ra một vấn đề lớn.'

Giang Đình ra hiệu cho anh ta tiếp tục.

Du Nghiêu cân nhắc nói: "Hình như chúng ta không du hành tới cùng một thế giới."

Giang Đình: "2

Cô nhìn Du Nghiêu, xua tay trước mặt anh ta: "Chẳng phải anh đang ngồi sờ sờ trước mặt tôi sao?”

"Ý tôi là, cô nói cô xuyên qua một cuốn tiểu thuyết quân sự cổ xưa và tôi trở thành một nhân vật trong đó, nhưng tôi không biết gì vê cuốn sách này cả."

Giang Đình sửng sốt: "Vậy anh biết cái gì?"

Du Nghiêu lạnh lùng nói: "Tôi xuyên qua một tiểu thuyết hệ thống, cái gọi là hệ thống ép tôi làm Hoàng đế nhưng điêu này cũng rất hợp ý tôi. Cho dù ở thế giới nào, tôi cũng phải là người mạnh nhất, cho nên tôi đã tuân theo cốt truyện ban đầu, chuẩn bị chiếm lấy ngai vàng.'

"Bây giờ, xem ra rất có thể thế giới nên của hai cuốn sách đã được hợp nhất, nhưng..." Anh chợt nghĩ đến điều gì đó: "Trong sách nói rằng tất cả những người xuyên không đều bị ràng buộc bởi hệ thống Hoàng đế. Ở trong sách của cô, cuối cùng tôi thật sự trở thành Hoàng đế, vậy thì ở trong sách của tôi, cô sẽ..."

Anh ta chợt quay qua nhìn Giang Đình.

Trong lòng Giang Đình cũng đập mạnh một cái.

Lông tóc của cả hai đều dựng đứng.

Nếu vậy, với sự hợp nhất của hai cuốn sách, Giang Đình, với tư cách là một người xuyên không, cuối cùng sẽ trở thành Hoàng đế mới phải...

Vậy thì họ sẽ lại chiến đấu đến c.h.ế.t sao?

Khoảnh khắc tiếp theo, hai người đứng dậy, lùi lại một bước, giống như hai con mèo lông xù giận dữ, nhìn nhau đầy thù địch.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-355.html.]

Một lúc lâu sau, Du Nghiêu mới nói: "Đợi đã, đừng kích động vội, chúng ta hãy bình tĩnh lại trước đã.

Giang Đình nâng cằm nói: "Anh lùi lại.

Du Nghiêu chỉ có thể lùi lại hai bước, ngồi xuống, cau mày nói: "Liệu có xảy ra vấn đề gì không?”

Giang Đình lắc đầu: "Dù sao tôi cũng không muốn làm Hoàng đế, chuyện đó anh có thể yên tâm."

Du Nghiêu trâm ngâm gật đầu: "Tôi có thể nhìn ra, nếu không thì cô đã không phải là một tòng quân nhỏ nhoi, nhưng có một điều tôi rất tò mò."

"Điều gì?"

Du Nghiêu xoa cằm: "Ngay từ đầu, cô đã chạy đến đầu bếp doanh, vì sao sau đó lại muốn xuất đầu lộ diện? Đã vậy lại còn tạo tiếng vang lớn như thế, vừa cung cấp thuốc súng, vừa đích thân ra trận, đây không phải là phong cách của cô. Theo hiểu biết của tôi thì cô là kiểu người biết bảo vệ mình một cách khôn ngoan.

Giang Đình liếc nhìn anh ta: "Không liên quan đến anh."

"Ha, để tôi đoán xem." Du Nghiêu tỏ vẻ cường điệu: "Vì anh chàng bên ngoài kia, đúng không? Hạ Vân Sâm... Tôi đã điều tra về anh ta rồi, quả thực là một người tốt. Này, đừng nói là cô thích anh ta đấy chứ?"

Giang Đình: ”...'

Cô nắm c.h.ặ.t t.a.y đi về phía Du Nghiêu, khiến Du Nghiêu sợ hãi ôm chặt lấy mình: "Cô muốn làm gì?”

Giang Đình túm lấy cổ áo anh ta, nheo mắt lại: "Thử xem anh có thật sự mất hết võ công hay không."

Du Nghiêu mêm mỏng nói: "Đại ca Giang à, tôi sai rồi, cô mau thả tay ra đi, tôi sắp không thở nổi nữa rồi."

Giang Đình vung nắm đ.ấ.m trước mặt anh, thở ra một hơi khó chịu, trừng mắt nhìn anh:

"Tôi nói thẳng cho anh biết, tôi biết anh muốn làm Hoàng đế. Vậy thì anh đi mà tranh giành với Đại hoàng tử và Nhị hoàng tử kia đi, đừng có đấu với tôi làm gì, tôi sẽ không tranh với anh. Anh cũng đừng có nhắm tới Hạ Vân Sâm, anh ấy là tướng quân trấn giữ biên cương, không phải công cụ để anh tranh giành quyên lực."

Du Nghiêu gật đầu như bổ củi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Giang Đình bổ sung thêm: "Tôi không cần biết cái hệ thống rác rưởi của anh, nếu anh cho rằng tôi là kẻ tiêm ẩn nguy hiểm, muốn loại bỏ tôi, vậy tôi sẽ không khách khí. Đến lúc đó còn chưa rõ anh sẽ c.h.ế.t hay tôi sẽ sống đâu. Tôi khuyên anh rằng tốt nhất hãy yên phận một chút.

Du Nghiêu nghe vậy thì mỉm cười: "Vậy mà cô còn nói là không thích Hạ Vân Sâm, câu nào cũng nghĩ cho anh ta. Ái chà chà, nếu cô và tôi có thể hợp lực thì trên đời này còn ai có thể là kẻ thù của chúng ta nữa."

Giang Đình buông tay ra, cười lạnh nói: "Tôi không làm mấy chuyện thừa thãi, trận chiến kết thúc rồi, phải không?”

Du Nghiêu vuốt thẳng cổ áo, không hê tức giận, diễn giải hoàn hảo việc tự rèn luyện bản thân của một người đàn ông ưu tú, đáp: "Kết thúc rồi."

Loading...