Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 331
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:45:55
Lượt xem: 16
Đúng vậy!
Tần Quyết điên rồi, không ai có thể ép anh ta rời khỏi Hạ gia quân được, có c.h.ế.t anh ta cũng không muốn trở lại cái Vương thất mà mình đã bị tra tấn suốt thời niên thiếu.
Hai người chạy trong sân chạy, trốn không được bao lâu, người Hồi Hộc kia vì mất m.á.u quá nhiều nên thể lực chống đỡ hết nổi mà ngã xuống đất. Tần Quyết nắm dao, không chút do dự bổ một nhát lên cổ của người nọ, dứt khoát c.h.é.m c.h.ế.t tên đó. Sau đó Tần Quyết vứt đao, cả người như hết sức, thở hông hộc ngã ngồi trên mặt đất.
Giang Đình trên nóc nhà khiếp sợ, cô nghĩ tới rất nhiêu kết quả, nghĩ tới Tần Quyết sẽ đồng ý đi theo, nghĩ tới Tần Quyết sẽ từ chối rời đi, nghĩ tới người Hồi Hộc sẽ mạnh mẽ uy h.i.ế.p Tần Quyết... Nhưng có sao cũng không ngờ rằng Tần Quyết thẳng tay g.i.ế.c c.h.ế.t người đó.
Tần Quyết ngồi dưới đất một lát sau đứng lên, sắc mặt bình tĩnh, kéo t.h.i t.h.ể đó đi, anh ta kéo tới khu đất hoang cách chuồng dê không xa, bắt đầu đào lỗ chôn.
Giang Đình giúp anh ta kiểm tra bốn phía, xác định chỉ có một người Hồi Hộc lẻn vào, lúc này mới xoay người rời đi.
Cô nín thở, chạy vọt một hơi tới ngoài doanh trướng Chỉ huy sứ.
Bây giờ Giang Đình là tòng quân tư nhân của Chỉ huy sứ, không ai dám ngăn cản cô cả. Cô tự do bước vào doanh trướng, đúng lúc thấy Hạ Vân Sâm nằm trên giường nghỉ ngơi.
Hạ Vân Sâm nghe thấy động tĩnh vừa mở mắt đã thấy Giang Đình giống như một cơn gió thổi tới, thoáng cái đứng ở trước mặt y.
Hạ Vân Sâm hoảng sợ, nhíu mày, xoay người ngồi dậy, lấy áo khoác bên cạnh khoác vào: "Có chuyện gì hoảng hốt như vậy?!"
Vẻ mặt Giang Đình nghiêm túc nói: "Tôi cược đúng rồi."
"Cái gì?"
"Tân Quyết."
Hạ Vân Sâm nghe vậy ngẩn ra: 'Đã xảy ra chuyện gì? Cậu nói rõ chỉ tiết đi."
Giang Đình đi trước rót cho mình chén nước, ùng ục uống sạch sẽ mới nói: "Tôi tận mắt nhìn thấy, có một người Hồi Hộc lẻn vào muốn đưa Tần Quyết rời đi, sau đó Tần Quyết g.i.ế.c người nọ luôn.'
Cô miêu tả lại chuyện mình vừa nhìn thấy một lần, dứt lời lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, bình tính nhìn Hạ Vân Sâm nói: "Thế nào hả, đây có tính là lời ngài nói lúc trước hay không, chỉ cần anh ta không làm chuyện thăm dò nữa thì sẽ tha cho anh ta một mạng."
Hạ Vân Sâm gật đầu: "Tính, nhưng bây giờ vẫn chưa chắc chắn anh ta có thật sự bị cậu xúi giục hay không, mấy tháng nay cậu đã làm gì anh ta à?'
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-331.html.]
Giang Đình cười cười, khẽ lắc đầu: "Thật ra tôi không làm gì cả, muốn xúi giục anh ta chỉ cần thật lòng coi anh ta là bạn là được."
Hạ Vân Sâm dừng một chút, không biết nghĩ tới cái gì, nói: "Cậu nói có lý."
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình gật gật đầu, nói: "Cho nên, còn phải làm phiên ngài giúp đỡ, ngụy tạo nguyên nhân cái c.h.ế.t của người Hồi Hộc kia một chút, để cho người khác cho rằng tên kia bị ngài phát hiện, mà không phải... Bị Tần Quyết giết."
"Ừ, tôi hiểu rồi." Hạ Vân Sâm gọi một binh lính thân cận vào, dặn dò vài câu người lính này tuân theo mệnh lệnh rời đi.
Giang Đình ngồi xuống ghế trong doanh trướng một cách quen thuộc, hỏi: "Khi nào thì đưa thư tuyên chiến đến Hồi Hộc vậy?”
Đúng là nói người cổ đại này phiền phức với cổ hủ, đánh trận còn phải gửi thư tuyên chiến cho người khác mới bắt đầu đánh nữa chứ. Lắm chuyện!
May mắn lần này là mặt ngoài tiến công Hồi Hộc, nhưng thực ra tiến công Bắc Nhung.
Hạ Vân Sâm vén vạt áo ngồi xuống bên cạnh cô, nói: "Ngày mai."
Khuỷu tay Giang Đình chống lên bàn nhỏ, nghiêng người vê phía Hạ Vân Sâm, thấp giọng nói: "Này, nói với ngài chuyện này.'
Thấy cô thân bí, Hạ Vân Sâm cũng cúi đầu lại gân: "Chuyện gì?" "Chính là Tứ hoàng tử kia đấy, có phải ở trong triều không có cảm giác tôn tại, cũng không có người ủng hộ không?”
Hạ Vân Sâm nghe vậy nhìn vê phía cô, không hiểu sao cô lại nhắc tới Tứ hoàng tử: "Có lẽ là thế, tôi không ở kinh thành thường xuyên, chưa từng tiếp xúc với anh ta.
Giang Đình nói: "Dù sao đi nữa, sau này ngài gặp anh ta, đừng khinh thường người ta cũng đừng bắt nạt người ta đấy nhé."
Hạ Vân Sâm: .... 2”
Sắc mặt của y thoáng cái hơi đơ ra, có chút cứng ngắc nói: "Cậu biết anh ta à?
"Không biết."
"Vậy sao cậu lại giúp anh ta...
Chẳng lẽ Giang Đình là loại người leo lên quyền thế? Cô đã từng thừa nhận bản thân chủ động tìm y làm bạn là vì coi trọng thân phận của y, vậy bây giờ Tứ hoàng tử tới... Khoan đã, nghĩ lung tung cái gì thế. "Cái gì gọi là tôi bắt nạt Tứ hoàng tử chứ?" Vẻ mặt Hạ Vân Sâm không hiểu.