Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 325
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:45:44
Lượt xem: 18
Nếu như được, y còn có thể cho nhiêu hơn, nhưng nói vậy Giang Đình sẽ không nhận.
Tâm trạng của Giang Đình rất tốt, vỗ n.g.ự.c bảo đảm bản thân chắc chắn sẽ chăm chỉ làm việc, không phụ một trăm lượng bạc này.
Tâm trạng Hạ Vân Sâm cũng rất tốt, sau này y không cần lén lút gặp Giang Đình nữa.
Sau khi ăn xong hai người lại luận bàn với nhau, luyện đến đầu đầy mồ hôi, Giang Đình mới xách hộp thức ăn trở vê.
Ngày hôm sau, quản sự kho lúa của lính bếp doanh Giang Đình trở thành tòng quân tư nhân của Chỉ huy sứ lập tức "lan truyên nhanh chóng”.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bên ngoài doanh trướng Chỉ huy sứ, một binh lính thân cận nhìn vẻ mặt phiền muộn của Tiêu Thừa hỏi: "Anh Tiêu, anh làm sao vậy?
Tiêu Thừa nặng nề thở dài.
"Trong lòng tôi khổ lắm”"
"Khổ gì chứ? Uầy, nhiệm vụ đại nhân giao cho anh hôm nay, anh đã làm xong chưa thế?"
Tiêu Thừa yếu ớt nói: "Xong nôi, nhưng làm không vui gì cả."
"Sao thế này, tâm sự với anh em chút đi. Không phải bảo anh đi truyền đạt chuyện lính bếp trở thành tòng quân tư nhân một chút sao?"
"Đó mà gọi là truyên đạt à? Đó gọi là gióng trống khua chiêng tuyên dương trắng trợn đấy."
Hạ Vân Sâm không chỉ muốn cho tướng sĩ toàn doanh biết Giang Đình trở thành tòng quân tư nhân, còn muốn biểu hiện ra Chỉ huy sứ đại nhân rất coi trọng Giang Đình. Ngoài ra còn muốn cố gắng tuyên dương cống hiến của Giang Đình đối với toàn quân, để cho tất cả mọi người cảm thấy Giang Đình xứng với chức vị này!
Tâm trạng của Tiêu Thừa vô cùng phức tạp.
Một mặt anh ta vui mừng cho Giang Đình, vì dù sao cũng là anh em nhà mình phát đạt mà. Nhưng ai có thể nói cho anh ta biết, tại sao anh ta làm binh lính thân cận quân lương một tháng chỉ bốn lượng, mà tòng quân một tháng một trăm lượng chứ? Đâu óc Giang Đình được làm bằng vàng sao?
Chỉ huy sứ à, ngài thiên vị nghiêm trọng lắm rồi đấy a a a.
Còn có chuyện là anh ta luôn có tâm trạng như cha già không giữ được con trai đã trưởng thành.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-325.html.]
Trong mắt anh ta, Hạ Vân Sâm hiện tại chính là tự hạ thân phận lấy lòng Giang Đình nhưng không làm lộ ra, Giang Đình có phát hiện ra hay không khó mà nói, anh ta thấy trong lòng mình khổ quá.
Chỉ huy sứ đại nhân của tui anh minh thần võ sao lại là một đồng chí si tình vậy chứ!?
Ở trong lòng Tiêu Thừa, địa vị của Hạ Vân Sâm dù sao cũng cao hơn Giang Đình nên anh ta cảm thấy phiên muộn, tiếc cho chủ nhân nhà mình.
Binh lính thân cận vỗ vỗ bả vai Tiêu Thừa nói: "Đây là người đầu tiên đại nhân chúng ta chiêu mộ tòng quân, bên cạnh tướng quân mình không có ai có cái đầu thông minh là tham mưu cố vấn gì cả. Lần đầu tiên mà, khó tránh đại nhân không khỏi nhìn trúng được."
Anh ta nhìn Tiêu Thừa nói: "Uây, anh không phải là ghen tị, cảm thấy mình không còn là thuộc hạ đại nhân coi trọng nhất nữa đấy chứ?"
"Đánh rắm, mẹ nhà cậu. Cút đi, để ông đây yên tính."
Tiêu Thừa yên lặng, suy nghĩ ở trong lòng. Vốn dĩ anh ta cực kỳ không đồng ý đại nhân là đồng tính, Giang Đình đối với đại nhân không có suy nghĩ gì mới là tốt nhất.
Ai biết hôm nay thấy đại nhân yêu mà không được như thế, anh ta lại bắt đầu mơ hồ oán giận Giang Đình không có mắt nhìn. Chỉ huy sứ đại nhân tài mạo xuất chúng, gia thế hiển hách như thế, Giang Đình dựa vào cái gì mà không nhìn trúng chứ?!
Đương nhiên Giang Đình không biết Tiêu Thừa đang nghĩ gì rồi, lúc này cô yên lặng đẩy cửa tủ quần áo, thò một chân ra, cẩn thận nhìn chung quanh: "Đi chưa?”
Tạ Ninh đứng ở cửa doanh trướng nhìn ra ngoài, quay đầu ra hiệu 'rồi".
Lúc này Giang Đình mới thở phào nhẹ nhõm, bò ra khỏi tủ quần áo ngồi phịch xuống ghế.
Tạ Ninh đóng kỹ cửa trướng, lau mặt, đếm nói: "Đây đã là đợt bái kiến thứ năm hôm nay rồi đấy."
Giang Đình thở dài, gãi gãi tóc: "Cũng không thể cứ giả bộ như vậy, làm sao bây giờ?"
Tạ Ninh trừng cô một cái: “Anh còn hỏi tôi làm sao bây giờ, anh im hơi lặng tiếng tiếp cận Chỉ huy sứ coi như thôi đi, tôi còn chưa hỏi anh nữa đây này. Trước hết giúp anh ứng phó với những người nịnh bợ này đã."
"Hỏi cái gì?" Giang Đình vô tội nói: "Tôi thẳng thắn vô tư mà."
"Cái rắm." Tạ Ninh trợn trắng mắt: "Gian tình! Từ lúc Tết tôi đã biết hai người có gian tình, bây giờ đã hoàn toàn bại lộ rồi!"
Giang Đình im lặng không trả lời.
Không sao cả, giờ cô có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch nữa.