Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 321
Cập nhật lúc: 2024-11-12 20:43:14
Lượt xem: 23
Đón ánh mắt sáng ngời lấp lánh của Giang Đình, Hạ Vân Sâm đương nhiên nói "Được": "Nghe quả thật rất khả thị, nếu đúng là có hiệu quả như lời cậu nói, vậy cậu cứ thử xem, cần người và lương thực thì nói với tôi.'
"Không thành vấn đề!" Giang Đình mỉm cười, vỗ tay.
Cảm giác khi đưa ra một kế hoạch được người khác công nhận và ủng hộ rất tốt.
Tâm trạng của Giang Đình rất tốt, đặt m.ô.n.g ngồi đối diện y, nói: "Được rồi, bây giờ nói chuyện thứ hai.'
"Chuyện gì?”
Giang Đình theo bản năng nhìn trái nhìn phải, sắc mặt cảnh giác hơn vài phần, thấp giọng nói: "Tôi muốn nói với ngài chuyện của Tân Quyết."
Nhắc tới Tân Quyết, mặt mày Hạ Vân Sâm nghiêm túc.
Giang Đình nói: "Là như vậy, đột nhiên tôi có một kế hoạch muốn nói cho ngài biết. Không phải là sẵn có đợt rét xuân hay sao, cái loại rét nhiều năm không gặp phải ấy."
Hạ Vân Sâm gật đầu, chờ Giang Đình nói tiếp.
"Chỗ này của chúng ta sắp lạnh đến không chịu nổi nữa rồi, vậy Bắc Nhung và Hồi Hộc ở phía Bắc thì sao? Chẳng phải là c.h.ế.t thảm hơn sao? Cho nên tôi đã..."
Cô chớp mắt, có chút xấu xa nói: "Cố ý nói với Tân Quyết, tôi muốn đề nghị với ngài về việc tấn công Hồi Hộc, dứt khoát tiêu diệt Hồi Hộc, thiết lập quận huyện, cho triều đình phái quan viên đến quản lý.
Cô sờ sờ cằm: "Như thế Tần Quyết có hai loại lựa chọn."
Hạ Vân Sâm không khỏi bị lời nói của cô hấp dẫn, trong đầu cũng nhanh chóng suy nghĩ.
Giang Đình nói tuy rằng lớn mật nhưng cũng không phải là nói bậy, y tò mò nói: “Hai loại lựa chọn nào?”
Giang Đình híp mắt cười: "Trước mắt chúng ta đều biết Tần Quyết bị người phụ nữ Hồi Hộc kia lấy mạng của chị anh ta ra uy hiếp. Nếu như anh ta hận Hồi Hộc, muốn thoát khỏi khống chế người của Hồi Hộc, vậy đây chính là một cơ hội tốt. Nếu như Hồi Hộc bị diệt nước, vậy anh ta chẳng phải không cần làm gian tế nữa sao? Vì vậy lựa chọn đầu tiên là che giấu và không báo cáo chuyện này.
Lựa chọn thứ hai này, đó chính là truyền tin tức này vê cho Hồi Hộc, chắc chắn trận tuyến của họ sẽ tự động loạn thôi, bất đắc dĩ tìm kiếm sự che chở phía Bắc Nhung nhưng thật ra thì..."
Cô hơi ngẩng đầu, ánh mắt toát lên sự lạnh lẽo, nhìn thẳng vào mắt Hạ Vân Sâm.
Hạ Vân Sâm trầm giọng tiếp lời: "Thật ra mục tiêu của chúng ta là dương Đông kích Tây, tấn công Bắc Nhung."
"Đúng vậy!" Giang Đình không nhịn được vươn tay muốn vỗ tay cho Hạ Vân Sâm, song Hạ Vân Sâm không rõ nguyên do nhìn cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-321.html.]
Cô chỉ có thể xoay tay, xấu hổ giả vờ gãi trán.
Hạ Vân Sâm nói: "Bây giờ đúng là một cơ hội tốt để tấn công Bắc Nhung."
Giang Đình cười híp mắt nói: "Thế nào hả, mưu kế này của tôi không tồi chứ?”
Hạ Vân Sâm liếc cô một cái, hừ nhẹ nói: “Cũng tạm được."
"Cho nên tiếp theo sẽ làm phiền ngài, phiên ngài nghĩ cách xác nhận rồi truyền tin tức cố ý tấn công Hồi Hộc ra, để Tần Quyết không tin cũng phải tin. Cho dù anh ta không truyền tin tức truyên về, cũng phải để cho gian tế khác trong quân doanh đến hoàn thành chuyện này, mà anh ta...
Giang Đình thở dài, ánh mắt tối đi: "Để xem anh ta có bằng lòng nắm chắc cơ hội này không đã."
"Giang Đình.” Hạ Vân Sâm đột nhiên gọi cô một tiếng.
"Có chuyện gì vậy?”
Hạ Vân Sâm nói: 'Không có gì, có đôi khi tôi chỉ nghĩ, tại sao cậu lại biết nhiều như vậy, thông minh đến không giống một người..."
Giang Đình nhún nhún vai: "Không giống người bình thường đúng không? Vậy ngài cứ từ từ suy nghĩ đi, hoặc là ngài coi tôi là thiên thân hạ phàm cũng được, hoặc là ngài bắt tôi lại, bổ đầu tôi ra nghiên cứu.
Hạ Vân Sâm nghe vậy không nhịn được cười khẽ, giả vờ cả giận nói: "Cậu cho rằng tôi thật sự không có cách nào với cậu sao?”
Giang Đình nhướng mày: “Đúng vậy, ngài vừa không đánh lại tôi, lại không nỡ g.i.ế.c c.h.ế.t tôi, có thể làm gì tôi được chứ?"
Hạ Vân Sâm: ....'
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình nói: "Đúng rồi, nếu như muốn thật sự cố ý tấn công Hồi Hộc, vậy lương khô chuẩn bị xuất chinh cũng là chuyện không thể thiếu. Vừa hay chúng ta có thể thử ép bánh khô trước rồi!"
Hạ Vân Sâm nói: "Ừm, việc này tôi cân thương lượng với Thần Uy đại tướng quân, rồi gửi tin mật vào kinh để thánh thượng và triêu thân quyết định, cộng thêm thời gian lên kế hoạch và chuẩn bị chiến đấu, ít nhất cần hai tháng.'
"Được, trước khi tuyết tan, người Bắc Nhung nhất định sẽ sứt đầu mẻ trán." Có thể là bởi vì bây giờ cô đã ngầm thừa nhận mình là người của Hạ gia quân nên khi nhắc tới Bắc Nhung, Giang Đình lập tức ước gì đối phương gặp xui xẻo.
(Hạ Vân Sâm: Hừm, sao biết đánh không lại
Giang Đình: Ngon tới đây.
Hạ Vân Sâm: À há, đợi đấy! Để anh lấy 'gậy' như ý ra đã
Giang Đình: 36 kế chạy là thượng sách)