Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 309

Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:33:05
Lượt xem: 8

"Nhìn xem, đó không phải là Tiểu Hứa sao? Về nhà ăn cái Tết là muốn kết hôn luôn à? Đang nắm tay luôn rồi kìa?"

Tạ Ninh chỉ vào một lính bếp đang tình chàng ý thiếp với một cô nương, ngạc nhiên đến suýt rớt cả cằm.

Giang Đình nói: "Chỉ có mấy ngày nghỉ thôi mấy tháng nữa sẽ không được gặp nhau, không thể nhanh như vậy, nói không chừng lần sau vê nhà sẽ thành thân đó.

Tần Quyết nói: 'Lần sau nữa về nhà sẽ mở tiệc cho con đi."

Tạ Ninh vẻ mặt ngơ ngác nói: "Cái này, cái này quá nhanh, có thể nhớ rõ vợ mình trông như thế nào không?”

Giang Đình vỗ vỗ vai anh ta nói: "Anh Tạ Ninh, anh đừng lo lắng cho người khác. Chúng ta đã thống nhất năm nay anh sẽ theo tôi học nấu ăn, tiết kiệm nhiều tiên hơn, nói không chừng sang năm là đến lượt anh thành thân đấy"

Tạ Ninh nghe vậy có hơi mất tự nhiên, nói: 'Nhưng mà tôi, tôi còn chưa muốn có vợ."

So với việc cho anh ta một người vợ, anh ta thà rằng được ngủ với đám anh em, thế còn thoải mái hơn.

Giang Đình trêu chọc nói: "Không được, nếu không muốn lấy vợ, mẹ anh sẽ đánh anh đấy."

Tạ Ninh chỉ vào Tần Quyết và Hạ Vân Sâm nói: "Vậy tại sao anh không lo bọn họ trước đi? Cả hai đều già tới nơi rồi, lo cho hôn nhân của họ trước đi."

Tần Quyết mỉm cười, cụp mắt xuống không nói gì, Hạ Vân Sâm lạnh lùng liếc nhìn, thốt ra hai chữ: "Câm miệng."

Lúc này cũng đã đến giờ xuất phát, các tướng sĩ đồng loạt leo lên xe bò về đơn vị, chậm rãi rời khỏi thành dưới ánh mắt luyến tiếc của người thân. Theo kế hoạch, có xe bò, nếu đi thẳng một đường không nghỉ thì trời tối là có thể đến được quân doanh nhà họ Hạ. Có điều, lúc đi trên đường, mọi người đều cảm thấy có gì đó không ổn.

Lạnh, thực sự quá lạnh.

Những năm trước thời điểm lạnh nhất là vào tháng chạp, bây giờ đã qua Tết được mấy ngày, hẳn là không thể lạnh hơn một tháng trước.

Điều kỳ lạ là nhiệt độ rõ ràng đã ấm lên trong những ngày Tết, tuyết cũng không rơi nhiều nhưng kể từ trận tuyết rơi dày đặc đột ngột đêm qua, nhiệt độ đã giảm mạnh, cả bầu trời xám xịt như sắp sửa sụp đổ, gió thổi vù vù.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-309.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Hai hàng xe bò song hành nhau, người trong xe bên này nói chuyện bình thường, người ở xe bên kia lại hoàn toàn không nghe thấy, bên tai toàn là tiếng gió.

Chu Đông và những người sống ở biên giới nhiều năm không khỏi nhìn lên bầu trời, lộ ra vẻ mặt lo lắng.

Giang Đình cố gắng hết sức đề cao giọng, gân cổ lên nói: "Anh Đông! Sao thế? Sao sắc mặt các anh lạ vậy!"

Chu Đông nghe vậy, tiến tới gân cô, lớn tiếng nói: "Hôm nay không tốt rồi, e rằng sắp có rét tháng bai”

Một lính bếp khác hét lên: 'Hả? Rét tháng ba á? Vừa mới ăn Tết xong mà, có thế nào cũng phải một hai tháng nữa chứt"

Chu Đông nói: “Các người chưa từng trải qua nên không biết. Ngày này thật kỳ lạ, giống như một mùa xuân năm nay, sau Tết đột nhiên tuyết rơi dày đặc, tuyết rơi hơn một tháng, và trời càng lúc càng lạnh, cuối cùng người và gia súc đều c.h.ế.t cóng."

Tạ Ninh nhìn khoảng không bao la phía xa, có chút sợ hãi: Chúng ta nên làm thế nào? Có nên tiếp tục đi bộ không?”

Lúc bọn họ rời thành thì trời có tuyết nhưng không có người để ý nhiều, dù sao tuyết đã rơi suốt mùa đông, lúc đó tuyết cũng không dày lắm.

Có điều những ngày tuyết rơi bình thường thì không nhiều gió như vậy, khi họ bước đi, gió càng mạnh hơn, gió mạnh cuốn theo những bông tuyết bay múa trong không trung như thể chúng đang biến thành những lưỡi d.a.o sắc bén cứa vào da thịt mọi người.

Tất cả điều này xảy ra quá nhanh, chỉ vỏn vẹn trong một hai canh giờ.

Chu Đông nói: "Không đi cũng phải đi, bây giờ muốn quay lại cũng không kịp nữa rồi!"

Tất cả mọi người ở đây đều thấy hơi hoảng sợ, Tôn thiên hộ đi đầu không khỏi nhìn vê phía Hạ Vân Sâm, muốn xin ý kiến của y.

Lúc này, Tân Quyết xuống xe bò, hơi ngẩng đầu nhìn về phương xa, sắc mặt căng thẳng nói: "Là bão tuyết đã lâu không gặp.'

Ngày thường những bông tuyết rơi từng bông từng bông xuống, ngoại trừ lạnh buốt thì không có cảm giác gì khác, nếu dùng ngón tay sờ vào thì chúng sẽ biến thành nước một cách dễ dàng.

Nhưng bão tuyết thì khác, những bông tuyết của nó rất mịn, có thể dễ dàng bị gió mạnh cuốn đi, bay khắp bầu trời.

Mỗi khi bão tuyết xuất hiện thường kèm theo điều kiện cực kỳ xấu, gió giật mạnh, nhiệt độ giảm mạnh, tâm nhìn cực thấp, nếu chẳng may bị lạc trong bão tuyết thì khả năng sống sót là rất thấp.

Loading...