Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 306

Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:33:01
Lượt xem: 18

Hạ Vân Sâm không quay đầu lại chỉ ừ một tiếng: "Lạnh sao?"

"Có, có hơi."

Vừa nãy cô bò trên mái nhà nghe ngóng, không để ý bạn thân có mặc áo khoác hay không, đã đánh giá thấp cơn gió đêm này rồi.

Hạ Vân Sâm: ' Cậu ra sau lưng tôi đi.

Giang Đình phản ứng hai giây mới hiểu ý y là nói cô trốn sau lưng y chắn gió.

Cô do dự một lát, không hề có cốt khí đi qua, hai người quay lưng với nhau, tấm lưng dày rộng của Hạ Vân Sâm che chắn giúp cô hơn phân nửa gió lạnh.

Giang Đình chà xát tay hỏi: "Anh đến lúc nào vậy? Theo dõi tôi?" "Không theo dõi, chỉ là có điêu nghi ngờ.'

"Nghi ngờ tôi? Nghi ngờ Tần Quyết?"

"Cậu.

"Nghi ngờ tôi? Anh nghĩ tôi và bọn họ là cùng một giuộc?”

Hạ Vân Sâm: '... Tôi là nghi ngờ cậu phát hiện trinh sát gì đó lúc chiêu, nên mới đi theo.'

Y lại càng lo lắng Giang Đình hành động một mình thì càng nguy hiểm.

"Ồ" Giang Đình ngẫm nghĩ, nhíu mày nói: “Cô gái kia là ai vậy, sao lại kiêu căng như vậy, là người Bắc Nhung sao?”

Hạ Vân Sâm cũng không trả lời thẳng mà hỏi ngược lại: "Sao cậu không hỏi người anh em họ Tần kia của cậu là ai?"

Giang Đình im lặng, thăm dò nói: "Hay là, bọn họ là người Hồi Hộc?"

Hạ Vân Sâm nói: 'Ừ, rất có khả năng, cậu phát hiện anh ta kỳ lạ từ lúc nào?"

Giang Đình trâm tư một giây, vân vê góc áo, bình tĩnh nói: "Tôi có thể không nói không?”

Thật ra trước đó cô vẫn không phát hiện ra Tần Quyết có vấn đề gì, chuyện khiến cô nghi ngờ là lần đó đến thôn chỗ chị Tần Quyết giúp anh ta đưa bạc.

Chị Tần Quyết hỏi Giang Đình trước là trong túi có bao nhiêu bạc, Giang Đình nói không biết nhưng chị Tần Quyết nhận lấy hà bao chỉ lướt nhìn qua đã cất đi, như thể không hề tò mò.

Rõ ràng là đang thăm dò xem Giang Đình có xem qua đồ bên trong hay chưa, sau đó đối phương lại hỏi Giang Đình rất nhiều chuyện về tình hình của đầu bếp doanh, thậm chí còn đề cập đến việc cô mặc quân áo của Tần Quyết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-306.html.]

Tiếp đó Giang Đình rời khỏi thôn thì bị một cô gái lạ đi theo, chuyện này càng khiến cô cảm thấy trong thôn này có gì đó kỳ lạ.

Bây giờ nghĩ lại, Giang Đình đến thôn đó hai lần, trước khi bọn họ đi, chị Tần Quyết còn nhiệt tình đưa rất nhiều đồ bảo bọn họ mang về quân doanh, bên trong rốt cuộc có hàng hóa bị mật gì không thì chưa biết.

Mãi đến trước khi vào đông, Giang Đình phát hiện dấu chân ngựa trên thảo nguyên, lúc này mới xác nhận mối nghi ngờ của mình.

Nhưng sau này cô âm thầm điều tra, cũng không phát hiện gì, hay nói cách khác Tần Quyết vẫn không có hành động gì, lúc có hành động thì cũng đã đến Đông Chí rồi.

Hạ Vân Sâm nói: "Có thể, tôi sẽ tự mình điều tra."

Giang Đình thở ra: "Ừ, nhưng tôi vẫn xem anh ấy là anh em."

Ít nhất thì trước mắt, Tân Quyết chưa làm ra chuyện gì tổn hại đến cô hay thậm chí là Hạ gia quân, cô không muốn tin anh ta là người có tâm địa xấu.

Hạ Vân Sâm nói: "Cậu thực sự rất quan tâm bạn bè."

"Đúng vậy, tôi cảm thấy bạn bè là người quan trọng nhất của tôi."

"Quan trọng nhất?" Hạ Vân Sâm có chút nghi hoặc: Vậy cha mẹ cậu thì sao?”

Giang Đình nói: "Tôi không có cha mẹ, cũng không có người thân, sau này lại càng không có vợ con.

Cha mẹ đời trước của cô có thể xem là cha mẹ về mặt sinh học, cô và bọn họ chỉ gặp nhau được mấy lần.

Vân Mộng Hạ Vũ

Từ nhỏ đến lớn, người bầu bạn xung quanh cô đều là các huấn luyện viên và đồng đội của cô, sau khi vào quân doanh, chính các đồng đội của cô luôn bên cạnh cô, hỗ trợ lẫn nhau, vì vậy vai trò của bạn bè rất quan trọng trong lòng cô.

Một khi đã được cô nhận định là bạn bè thì cô sẽ rất trân trọng.

Lúc trước Hạ Vân Sâm đã làm loạn với cô một trận, nhưng bây giờ bọn họ lại làm lành rồi.

Bởi vì Hạ Vân Sâm không còn biểu hiện tâm tư tình cảm gì nữa cả, như thể y đã nghĩ thoáng, chỉ làm bạn với cô, cô cũng mở một mắt nhắm một mắt vậy.

Một mặt cô cảm thấy Hạ Vân Sâm là một người bạn hiếm có, cô muốn thử hòa hợp lại.

Nếu sau này Hạ Vân Sâm lại tiếp tục đ.â.m vào ngõ cụt thì cô chỉ có thể lựa chọn rời xa.

Cũng giống vậy, cô cũng không muốn nhanh như vậy đã phán án tử hình cho Tân Quyết.

Hạ Vân Sâm im lặng một lúc, nói: "Cậu muốn ở lại đầu bếp doanh cả đời sao?”

"Trước tiên thì đến ba mươi lăm tuổi đi, đi một bước xem một bước, ở đâu thoải mái thì ở đó."

Loading...