Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 296
Cập nhật lúc: 2024-11-12 05:32:45
Lượt xem: 11
Lời còn lại của anh ta bị mắc trong cổ họng, chỉ nhìn Giang Đình rồi lại nhìn Hạ Vân Sâm, chớp mắt, suýt nữa đã khiến cái chén trong tay vỡ rồi.
"Các anh... Tối qua các anh ngủ với nhau?”
Ngày mùng một Tết, theo lệ, mọi người vẫn chưa bắt đầu đi thăm họ hàng, đều năm ở nhà thoải mái đón Tết.
Nghe nói mùng một hôm nay, nếu quét nhà thì sẽ quét sạch tài lộc ra khỏi cửa, hắt nước ra ngoài sẽ đuổi sạch vận may đi, đây là Tạ Ninh cật lực ngăn cản Giang Đình quét dọn vệ sinh ấn cô ngồi xuống ghế. "Đừng động, hôm nay chúng ta chỉ chịu trách nhiệm chơi là được.”
Nói rồi anh ta bổ sung thêm một câu: "Nếu hôm nay anh làm việc nhà, thì sẽ không may mắn, nói không chừng cả năm nay anh đều phải làm việc nhà."
Giang Đình đành chịu cười nói: “Vậy sao anh còn để Tống Hạ đi chẻ củi."
Tạ Ninh liếc mắt nhìn trong sân: "Tôi chỉ nói một câu củi đốt hết rồi, anh ta đã tự mình đi rồi, cái này có thể trách tôi sao?"
Anh ta đảo mắt, câm một vốc hạt dưa tiến lại gân Giang Đình, vẻ mặt vô cùng hóng chuyện: “Bây giờ anh nói với tôi đi, tối qua các anh đã xảy ra chuyện gì rồi?"
Giang Đình lấy một miếng mứt hoa quả bỏ vào miệng, thản nhiên nói: "Có thể có gì chứ? Chẳng phải anh say như heo vậy, hai người chúng tôi khiêng anh vào phòng, sau đó cũng quay về ngủ thôi."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Vậy sao anh không ở cùng phòng với tôi?"
"Ai cùng phòng với anh, quỷ say như anh hôi chết."
Tạ Ninh không tin: "Cái rắm ấy, nói như anh tối qua không uống say vậy, hai người các anh nếu không có gì, sao lúc tôi vào phòng anh, tên kia lại có dáng vẻ u buồn như thế, chắc chắn là anh làm gì người ta rồi."
Giang Đình đỡ trán: "Thực sự không có, anh ấy chỉ là nghĩ rằng không thể ở nhà người khác đón Tết, nên hơi buồn thôi."
Tạ Ninh nghi ngờ nhìn cô: “Thật sao?"
Giang Đình chớp mắt, nhỏ giọng nói: "Ừ, là thật, đừng thấy ngoài mặt anh ấy lạnh lùng tài giỏi, thực ra trong lòng rất yếu đuối, không thấy cha mẹ là khóc lên rồi, tối qua tôi dỗ một lúc lâu đấy."
Tạ Ninh ngơ ngác, không thể tưởng tượng nổi: "Hở... Anh ta là người như vậy sao?"
Lúc này, tiếng bước chân của Hạ Vân Sâm vang lên, hai người đang chụm đầu nói chuyện lập tức tách ra, tự mình quay về ghế ngôi, ra vẻ như đang uống trà, ăn vặt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-296.html.]
Hạ Vân Sâm ôm một bó củi lớn đi vào, mắt không chớp đi vào phòng bếp.
Tạ Ninh nói: "Này, không nhìn ra đấy, anh uống rượu còn được hơn tôi nữa, mới sáng sớm còn vui vẻ hồ hởi như vậy, thâm tàng bất lộ nha."
Nói đến uống rượu, Giang Đình thật muốn đập bể bình rượu còn lại trên bàn: "Không, tôi đau đầu lắm, không uống nữa đâu, nếu anh gọi tôi uống rượu nữa, tôi sẽ cắt đứt với anhiI"
Tạ Ninh khó hiểu nói: "Gì vậy, tôi thấy anh uống rất vui mà...
"Râm!" Lúc này trong phòng bếp vang lên tiếng bát dĩa bị vỡ. Giang Đình và Tạ Ninh nhìn nhau, vội vàng chạy qua, đứng trước cửa nhìn thì thấy Hạ Vân Sâm đang quỳ dưới đất nhặt mảnh vỡ.
Nghe thấy tiếng bước chân, Hạ Vân Sâm nghiêng đầu nhìn bọn họ, ánh mắt có chút luống cuống và khó chịu, lặng lẽ nhặt tiếp.
Chén dĩa tối qua và sáng nay dùng vẫn còn xếp chồng trên kệ bếp chưa kịp rửa, Hạ Vân Sâm xắn tay áo lên cánh tay, bàn tay ướt đẫm, thậm chí còn đeo tạp dê cho mình, trông rất giống người chồng chăm lo cho gia đình.
Giang Đình và Tạ Ninh ngây ngốc, Tạ Ninh nói: "Tống Hạ, anh đang làm gì vậy?"
Hạ Vân Sâm nói: "Rửa chén."
Tạ Ninh nói: "Tôi biết anh đang rửa chén, nhưng sao anh phải rửa chén? Anh để đó, lát nữa tôi rửa cho."
Hạ Vân Sâm nhặt mảnh vỡ bỏ qua một bên, không quan tâm anh ta, quay người tiếp tục rửa.
Giang Đình đi đến kéo cánh tay Hạ Vân Sâm, nói: "Đợi đã, mấy chuyện này tôi với Tạ Ninh làm là được rồi, anh cũng không biết rửa, đừng làm mình bị thương."
Hạ Vân Sâm nghiêng đầu nhìn cô: "Tôi biết."
"Anh biết cái rắm ấy, không có nước nóng, không có tro than, sao rửa sạch được? Còn đập bể chén nữa, vỡ đồ bình an vỡ đồ bình an... Anh mau đọc mấy câu này đi, như vậy mới may mắn."
Tạ Ninh nói rồi đi đến trước kệ bếp ngồi xuống bắt đâu nhóm lửa nấu nước.
Giang Đình thực sự muốn khâu miệng Tạ Ninh lại: Khụ, Tạ Ninh, đừng nói như vậy.'
Tạ Ninh không để ý nói: "Ai da, anh kéo anh ta ra ngoài đi, tôi rửa chén, đúng rồi, bữa trưa ăn bánh trôi không? Mùng một phải ăn bánh trôi với trứng gà, như vậy cả năm mới có thể viên mãn."