Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 267
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:26:40
Lượt xem: 12
Sau khi mua đồ xong, ba trinh sát hộ tống Giang Đình về quân doanh. Giang Đình được chiều mà hoảng sợ, liên tục mời bọn họ ăn đồ mình mua, gọi đại ca một lượt, chọc cho mấy trinh sát cười không ngừng, lập tức nhận cô làm anh em ngay tại chỗ.
Mà Hạ Vân Sâm thì tạm thời ở lại biên thành xử lý một ít quân vụ còn tồn đọng, tiện thể phái người đi tra xét một chút chuyện Lý Trường Hoằng mấy năm nay đã phạm phải ở biên quan.
Nhóm trinh sát rất dễ dàng tra được vào tháng bảy năm nay Lý Trường Hoằng từng cưỡng đoạt con trai của ông chủ tiệm may ở biên thành. Ông chủ còn chạy theo tới đại doanh Tây Bắc quỳ xuống cầu xin anh ta buông tha cho con trai của mình, cuối cùng lại chỉ mang xác con trai mình đầy thương tích về thôi.
Ông chủ không có cửa cầu xin, nhà kho phía sau cửa tiệm đã bị lửa thiêu rụi chỉ sau một đêm, thật sự biến thành nhà tan cửa nát.
Lý Trường Hoằng ỷ vào cha mình quyên cao chức trọng, hơn nữa căn cơ trăm năm của nhà họ Lý đã lâu, cho nên hành động luôn luôn kiêu ngạo ương ngạnh. Những chuyện này nếu đã có lòng đi thăm dò thì muốn tìm được chứng cớ cũng không khó.
Hạ Vân Sâm sai người thu thập chứng cứ xong, tổng cộng chuẩn bị ba bản, rồi gửi toàn bộ về kinh thành.
Một bản nặc danh đưa đến nhà họ Lý, một bản nặc danh đưa đến nhà cha vợ của Lý Trường Hoằng, bản còn lại đưa đến Ngự Sử đài. Y cũng không có ý định làm gì Lý Trường Hoằng, sau khi những người ở kinh thành biết được chuyện này, tự nhiên sẽ khiến Lý Trường Hoằng không thể có cuộc sống thư thái trong khoảng thời gian ngắn nữa rồi.
Lại nói ngày hôm nay khi Giang Đình trở lại quân doanh thì trời đã tối, đám người Tạ Ninh đang sốt ruột chờ cô trở vê.
"Hai ngày nay cậu đi đâu vậy, đã nói hôm qua về mà, chúng tôi còn tưởng cậu xảy ra chuyện gì rồi cơ."
Tạ Ninh trông mong nhìn cô, cũng chẳng thèm quan tâm những thứ mà cô mang về. Anh ta không ngừng đánh giá cô: "Anh không sao chứ, không phải là gặp phải người Bắc Nhung chứ?"
Tần Quyết và Hà Kính cũng lo lắng nhìn cô, trong lòng Giang Đình ấm áp, nói:
"Tôi không sao, không phải vẫn tốt đấy sao. Là vì người trinh sát dẫn tôi về có việc tạm thời phải trì hoãn một ngày, cho nên hôm nay chúng tôi mới trở về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-267.html.]
Cô vỗ vỗ đầu Tạ Ninh: "Xem này, không phải tôi còn mua đồ về cho các anh sao.
Đám người Tạ Ninh lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ nhận lấy đồ trên lưng cô, ôm bả vai cô đi vào trong doanh trướng.
Trong doanh trướng đốt than chậu, trong đống củi lửa chôn mấy củ khoai lang nướng, Tần Quyết dùng xẻng sắt lấy khoai lang nướng mềm mại ra, phủi phủi bụi đưa cho cô: "Nè, cầm đi cho ấm tay.'
"Cảm ơn anh Tân Quyết nhé." Giang Đình nhanh chóng ôm lấy, bị bỏng đến nhe răng trợn mắt, tay trái thẩy qua tay phải, qua một lát mới miễn cưỡng thích ứng được.
Tạ Ninh xách hộp thức ăn mạo hiểm trời đang gió tuyết, mang về cho cô một ít thức ăn còn ấm, mà Hà Kính thì im lặng không lên tiếng ngôi ở cửa, dùng nôi đồng đun nước nóng cho Giang Đình. "Đến đây, mau ăn đi. Tôi tìm quản sự nhà bếp nhỏ đòi đấy, còn hâm nóng một chút cho cậu nữa." Tạ Ninh bày đồ ăn ra, đặt ở trên bàn, giục Giang Đình đến ăn.
Trong lòng Giang Đình ấm áp, nói: "Cảm ơn mọi người."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Anh nói cái gì thế hả, mọi người chẳng phải đều là anh em của doanh trướng sao, anh còn giúp chúng tôi mang nhiều đồ như vậy vê nữa mà."
Tạ Ninh đảo tròng mắt, cười nói: “Trên tay anh còn có khoai lang nướng, cứ cầm ấm tay trước đi, hay là để tôi đút cho anh ăn nhé?”
Giang Đình đứng bật dậy: "Không cần đâu! Tôi ăn ngay mài!"
Nhân lúc Giang Đình ăn cơm, Tạ Ninh và Tần Quyết thì đi ra ngoài doanh trướng cầm xẻng xúc tuyết đọng trên đỉnh xuống.
Đêm nay gió tuyết không lớn, bây giờ xúc tuyết sạch sẽ, có thể kiên trì đến ngày mai rời giường mới phải xúc tiếp.
Chờ Giang Đình cơm nước xong xuôi, mọi người chia đồ cô mang về, lúc này mới rửa mặt bò lên giường.
Giang Đình rúc vào trong chăn của mình, cảm giác vô cùng ấm áp và vững chắc, vẫn là ổ chó của cô tốt hơn.