Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 254
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:26:17
Lượt xem: 21
Giang Đình càng phát hiện ra người này có ý đồ, trong lòng vang lên hồi chuông cảnh giác, nhíu mày nói: "Tiểu nhân chỉ mới vào đâu bếp doanh được nửa năm, không dám yêu cầu gì, tiêu nhân rất hài lòng với cuộc sống hiện tại.
Lý Trường Hoằng quan sát cô, cười nói: "Cậu lại gần chút ta xem xem."
Giang Đình nắm chặt tay, chậm rãi bước đến, cô đã chuẩn bị xong rồi, một khi người này có hành động gì làm loạn thì cô sẽ đánh anh ta một quyền.
"Đừng căng thẳng." Giọng điệu Lý Trường Hoằng nhẹ nhàng.
Anh ta thấp giọng nói: "Hay là cậu đi theo ta đi, đến đại doanh Tây Bắc, chỉ nấu cơm cho ta, không cần làm lụng gì mệt. Ta sẽ sắp xếp lều trại tốt nhất cho cậu, mỗi tháng cho cậu năm lượng quân lượng, thế nào?”
(Tiêu Thừa: Chỉ huy sứ đại nhân, ngài mau quay về đi! Có người muốn đào góc tường ngài kìal
Lý Trường Hoằng: Mỗi ngày nếu không phải đang tức giận, thì cũng là đang trên đường tức giận. )
Giang Đình ngây người, theo bản năng lùi lại một bước.
Đệt, khứa này vậy mà dám trắng trợn đào góc tường của Hạ Vân Sâm ở Hạ gia quân luôn á? Đúng là to gan.
Lý Trường Hoằng thấy phản ứng của Giang Đình, ngồi thẳng người kéo giãn khoảng cách: "Sao vậy? Khiến cậu giật mình rồi sao?"
Anh ta xoa ngọc bội bên hông, thờ ơ nói: “Cậu yên tâm, chuyện quân tịch ta có thể giúp cậu giải quyết, ta đích thân đòi người với Hạ Vân Sâm, anh ta sẽ không đến mức không nể mặt mà không cho đâu.'
Giang Đình rất muốn mắng chửi người, đây chẳng phải là người ngồi trong nhà, họa từ trên trời rơi xuống hay sao.
Cô đang bận rộn nấu cơm, lại không ngờ lại trở thành vật hi sinh trong cuộc tranh đấu giữa hai người này. Cô đâu có ngốc tới mức cho rằng tên họ Lý này thật sự coi trọng tài năng nấu nướng của mình chứ.
Giang Đình giơ tay, ôm quyền nói: "Cảm ơn đại nhân nâng đỡ nhưng tiểu nhân chỉ muốn ở lại quân doanh của Hạ gia quân, mong đại nhân bỏ qua cho."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-254.html.]
Lý Trường Hoằng nhíu mày lại: "Cậu không đồng ý?”
Một tên lính bếp nho nhỏ mà lại dám từ chối ta?
Có tin ta chỉ dùng đầu ngón tay là có thể ấn c.h.ế.t mi hay không?
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình trâm giọng nói: "Đúng vậy.'
Lý Trường Hoằng tức giận, lửa giận cuồn cuộn trong lòng ngực, tay nắm chặt lấy tay vịn song rốt cuộc vẫn cố ky bản thân đang ở quân doanh Hạ gia quân. Một tên lính bếp c.h.ế.t là chuyện nhỏ nhưng đối địch với toàn bộ Hạ gia quân là chuyện lớn. Huống chi Thần Uy đại tướng quân còn đang ở chỗ này, anh ta phải nhịn xuống.
Anh ta vung tay lên: "Đúng là đồ không biết tốt xấu, cút đi!"
Giang Đình lập tức đứng thẳng lưng nói: “Vâng!
Cô không chút do dự mà xoay người bước đi. Lý Trường Hoằng nhìn theo bóng lưng của cô, tức giận vỗ bàn.
Hạ Vân Sâm đáng chết, Giang Đình đáng chết! Hạ gia quân đáng chết!
Giang Đình ra khỏi doanh trướng thì thở phào một hơi, lòng bàn tay đã mướt một tâng mồ hôi mỏng. Lý Trường Hoằng này tuy làm người bảo thủ, trông có vẻ không được thông minh cho lắm nhưng có thể trở Chỉ huy sứ tam phẩm, thống lĩnh một quân doanh thì ngoại trừ xuất thân tốt, thực lực của anh ta nhất định là cũng không kém.
Cô đã từng đánh nhau với Hạ Vân Sâm, lần đó Hạ Vân Sâm do bị thương nên mới rơi xuống thế hạ phong, cho dù Lý Trường Hoằng không bằng Hạ Vân Sâm song hẳn là cũng không kém quá nhiều. Cho nên nếu phải đánh nhau với Lý Trường Hoằng, ai thắng ai thua thì chưa biết nhưng chắc chắn thân thủ của cô sẽ không còn giấu được. Khi đó, cuộc sống bình yên của cô cũng sẽ không còn nữa.
Giang Đình sầm mặt đi trở vê, ở trong lòng thâm chửi tên Lý Trường Hoằng một hồi lâu.
Trong đầu bếp doanh, các lính bếp đã nghỉ ngơi ăn trưa. Mọi người ôm bát, vừa gắp thức ăn vừa lùa sủi cảo vào mồm. Tiêu Thừa cũng ngồi trong đám người, ăn vô cùng vui vẻ.
Chu Đông ghét bỏ mà nhìn anh ta: "Này, anh có thể ăn chậm một chút không? Anh là quỷ đói đầu thai à?”
Trong miệng Tiêu Thừa vẫn còn sủi cảo, câu chữ mơ hồ nói: "Anh không biết tôi đói đến mức nào đâu. Bận rộn dàn xếp công việc thì thôi đi, lúc sau nghe nói Thân Uy đại tướng quân tới nên lại chạy ra nghênh đón, tôi đói c.h.ế.t mất.