Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 233
Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:22:44
Lượt xem: 17
Mà trong lúc mọi người đang say sưa nhặt quả thông và quả phi, lại có người kêu lên: "Mau tới đây! Chỗ này có nhiều nấm hương quái! Có thể ăn được đấy!"
"Bên này có nhiều mộc nhĩ lắm!"
Kết quả là người nào không trèo cây được thì nhanh chóng chạy tới nhặt nấm hương và mộc nhĩ, tuy bọn họ không có nồi, nhưng vừa nhìn đã thấy ngứa tay, không được, kiểu gì hôm nay cũng phải nhặt cho đủ thôi.
Lúc xuống núi, tướng sĩ nào cũng đều cởi áo ra, xách theo một túi quả thông đầy ặc, trên lưng cũng vác đủ loại gỗ phía sau, còn nấm hương và mộc nhĩ thì đựng trong rổ mà đám Giang Đình mang đến.
Vân Mộng Hạ Vũ
Các tướng sĩ hào phóng bày tỏ ngần này nấm cũng chia không đủ, đưa cho hai người Giang Đình là được rồi.
Giang Đình còn phát hiện rất nhiều quả hồng phơi khô ở trên một cây hồng, mấy quả hồng này có quả bị thối, có quả bị sâu, có quả vẫn còn ăn được, cắn thử một miếng, vị ngọt kia có thể thấm đẫm tận trái tim.
Đám người xếp củi lửa lên trên xe bò, nói nói cười cười mà trở về nơi đóng quân, trên đường mấy người săn được gà rừng đã hẹn trước với Giang Đình tìm cô nấu cơm giúp.
Lúc tới đầu bếp doanh sắc trời đã dần tối, Giang Đình và Tạ Ninh cõng sọt trên lưng, trên tay xách theo cái rổ đầy ụ, còn túm mấy con gà rừng, không thể không nói là lặn lội chật vật.
Các lính bếp nhanh chóng chạy tới nhận lấy, vui vẻ nói: "Các anh thu hoạch khá phết nhỉ! Mau, vào trong bếp sưởi ấm một lát đi. "Thật tốt quá, lại có hạt thông ăn rồi!"
"Lại còn có cả nấm hương nữa chứt! Thứ này khó gặp được lắm đấy."
Tạ Ninh túm một cái mà gỡ khăn trùm trên đầu xuống, hét lên: "Mệt mỏi quá đi mất, mau bóp bả vai cho tôi cái nào!"
Mấy lính bếp nhanh chóng đi tới đ.ấ.m vai cho anh ta, nịnh nọt nói: “Anh Ninh à, thật sự là vất vả cho anh rồi."
Giang Đình cười nói: "Mệt thì lân sau sẽ không đưa anh đi theo nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-233.html.]
Sắc mặt Tạ Ninh thay đổi: "Không được, tôi muốn đi!"
Chú Lương đi tới nói: "Thời gian không còn sớm nữa, có thể mở bán được rồi."
Giang Đình nhìn thoáng qua hàng ngũ đã xếp sẵn bên ngoài đầu bếp doanh, khẽ gật đầu: "Cháu đi xử lý mấy con gà này trước đã." Cô gọi hai lính bếp cùng đi hâm gà với mình, còn những người khác thì bắt đầu bán thức ăn của hôm nay.
Đã vào đông rồi, đầu bếp doanh đẩy canh miến tiết heo và bún gà xé sợi nóng hâm hập ra, còn có cả khoai nướng mới ra lò nữa.
Tuy ba ngày mở bán một lần nhưng lân nào cũng cung không đủ cầu, có được một bát canh nóng như vậy trong mùa đông rét lạnh, sẽ ấm cúng suốt cả buổi tối.
Các tướng sĩ xếp hàng, để tiết kiệm thời gian, các lính bếp sẽ bưng khay, bên trên có khoai nướng, vừa đi vừa hỏi: "Có ai muốn không? Sáu văn một củ, sáu văn một củi"
Những củ khoai lang đỏ kia củ nào củ nấy to bằng nắm tay trẻ con, vỏ ngoài căng phồng toát ra một mùi thơm ngọt, đừng nhìn vỏ ngoài xám xịt vậy thôi, vừa bẻ ra, bên trong toàn là thịt khoai vàng óng mềm mại, khiến người ta nhìn mà chỉ muốn cắn một miếng.
Cũng may, trong thế giới hư cấu này, khoai lang đỏ đã sớm phổ biến, thậm chí mà nói còn rẻ hơn khoai tây chưa được gieo trông rộng rãi một chút, nhưng mà cũng vẫn đắt hơn ngô và mấy loại lương thực đã có ở triều đại này từ xưa.
Giang Đình cân nhắc, sang năm sẽ tự gieo trông một ít khoai lang đỏ và khoai tây xem sao.
Các tướng sĩ mua khoai nướng vừa ăn vừa xếp hàng, ăn xong khoai lang đỏ rồi, canh miến và bún cũng tới tay.
Bởi vì không tìm thấy tiết vịt, Giang Đình bèn đổi canh miến tiết vịt thành canh miấn tiết heo.
Bên trên bún gà xé sợi phủ đây một lớp thịt gà, tuy nhiều topping nhưng mà giá cả rất phải chăng.
Sau nửa canh giờ, các tướng sĩ săn được gà rừng đã tới, mấy người Giang Đình ở phòng bếp lớn cũng đã hâm Xong gà rừng.
Một nồi gà rừng hâm nấm lớn, một nôi gà đồng thịt kho tàu lớn, các tướng Sĩ giao tiền xong thì mỗi người bưng đi hai bát to, vui vẻ mà trở vê doanh trướng thưởng thức.