Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 205

Cập nhật lúc: 2024-11-11 20:21:55
Lượt xem: 13

Lần này đến Biên thành, nếu Giang Đình thích gì thì y sẽ cho cô tùy ý chọn.

Nếu cô đã nhận găng tay lông thỏ của người khác thì chắc hẳn cô thích những thứ lông xù.

Giang Đình: "Phụt... Muốn tặng cho tôi sao?”

Hạ Vân Sâm cau mày: "Cậu thích lấy thì lấy."

"Lấy, đương nhiên là lấy chứ!"

Có lợi mà không nhận là đồ ngốc, Hạ Vân Sâm đã ăn nhiêu bữa cơm của cô như vậy, cũng đã đến lúc báo đáp rồi.

Giang Đình quyết định bán bạn cầu vinh, xu nịnh nói:

"Mau ăn đi, mau ăn đi, làm riêng cho anh đấy, người xung quanh chỉ có thể hưởng ké anh thôi, sau này anh muốn ăn cái gì thì nói cho tôi biết, tôi nhất định sẽ tìm cách làm cho anh. Những người khác không có đãi ngộ này đâu.'

Cô nói một mạch, cuối cùng Hạ Vân Sâm cũng hài lòng, lúc này y mới cúi đầu chậm rãi nếm thử đồ ăn.

Sau khi ăn xong, Giang Đình xách hộp thức ăn trống rỗng trở về đầu bếp doanh.

Trời dần tối, gió ngày càng mạnh và mùa đông thật sự sắp đến rồi.

Hầu hết các doanh trướng đêu đã được thay thế bằng vải nỉ để tránh gió, đầu bếp doanh gân đây rất bận rộn vì họ phải chuẩn bị thêm củi cho mùa đồng.

Giang Đình lần này chuẩn bị đến Biên thành, mua thêm chút quân áo dày về, và cả chăn ga gối đệm hay gì đó nữa. Nghe Tân Quyết và Hà Kính nói mùa đông ở biên ải rất khó khăn, bị c.h.ế.t cóng cũng không có gì lạ, lạnh đến sưng vù là chuyện bình thường. Hạ gia quân vừa mới chuyển đến đây, không có thời gian xây giường đất, cho nên chỉ có thể dựa vào lò than và nhiệt độ của bản thân để giữ ấm vào mùa đồng.

Cô vừa quấn chặt quần áo vừa đi, đột nhiên nghe thấy phía sau có tiếng động nhỏ.

Giang Đình im lặng, vừa đi vừa dùng khóe mắt nhìn xung quanh, khi đến một góc cua, cô đột nhiên dừng lại, xoay người lao vê phía sau bên phải.

Người đi theo cô hâu như không kịp phản ứng đã thấy Giang Đình lao đến trước mặt họ với một cơn gió mạnh.

Sau đó năm ngón tay Giang Đình biến thành móng vuốt, một tay túm lấy cổ áo người đó, vừa vặn vừa giật, ném người đó đập vào hàng rào gỗ cái ầm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-205.html.]

Giang Đình khống chế đối phương chỉ bằng một tay, vặn cánh tay của người đó ra sau lưng, ấn khuỷu tay vào sau gáy đối phương, khiến người đó không thể vùng vẫy được.

"A... Đau đau, buông tay, là tôi, là tôi!" Đối phương đau đớn kêu lên.

Giang Đình đặt hộp thức ăn xuống, nhìn kỹ hơn, lạnh lùng nói: "Lý Trạch, sao lại là cậu, cậu đi theo tôi làm gì?”

Cô không những không buông tay, mà còn ấn mạnh xuống đến mức miệng Lý Trạch suýt đã sùi bọt mép, cả người nằm trên hàng rào gỗ, khuôn mặt méo mó.

Thằng nhóc này vẫn chưa từ bỏ?

"Cậu muốn đánh lén tôi? Dựa vào cậu sao?”

Lý Trạch kêu oan: “Không, không, tôi chỉ muốn nói vài lời với anh thôi, a, a, nhẹ thôi nhẹ thôi, cánh tay của tôi sắp gấy rôi!"

Giang Đình nói: "Vậy cậu lén lút thế để làm gì?" Cô buông tay ra, nghĩ tên nhóc này cũng không dám làm gì cô.

Mặt Lý Trạch đây mồ hôi lạnh, xoa xoa cánh tay, nhìn cô có chút sợ hãi.

Quả nhiên, trước kia Giang Đình chưa từng bộc lộ thực lực, bây giờ anh ta có thể chắc chắn thân thủ của Giang Đình nhất định sẽ không thua kém mấy tên lính Thiên hộ trong doanh.

“Tôi... Tôi tò mò.”

Giang Đình cau mày: “Tò mò gì?”

Lý Trạch Chi do dự: "Tôi chỉ muốn biết, thân thủ anh tốt như vậy, sao lại ở lại đầu bếp doanh."

Giang Đình cạn lời liếc mắt nhìn anh ta, cầm hộp thức ăn lên chuẩn bị rời đi: "Tôi thích thế, liên quan gì đến cậu? Còn đi theo tôi, tôi sẽ đánh gãy chân cậu.

"Ơ, đợi đãi" Lý Trạch vội vàng ngăn cô lại: “Tôi còn chưa nói xong!" Giang Đình không còn cách nào khác đành phải dừng lại: "Có chuyện gì thì mau nói đi.'

Mặt Lý Trạch đỏ bừng, nhưng may mắn là trời tối nên không thể nhìn rỡ, anh ta lẩm bẩm: "Cái đó... Mấy lần trước, xin lỗi nha."

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngày hôm đó sau khi trở vê, anh ta bị Tiên bách hộ phạt để bụng đói chạy hai mươi vòng, sau đó mắng anh ta một trận.

Loading...