Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 197
Cập nhật lúc: 2024-11-11 11:49:26
Lượt xem: 26
Hạ Vân Sâm cũng rất nghiêm túc lắng nghe, y nói: "Ý tưởng của cậu rất hay, tôi sẽ báo cáo lên Chỉ huy sứ."
Giang Đình không khỏi trêu chọc y: "Không phải anh chỉ là một tên lính quèn trong trại trinh sát thôi sao? Làm sao Chỉ huy sứ trăm công nghìn việc lại có thời gian để nghe anh trình bày chứ? Xem ra ngài ấy cũng dễ gân quá nhỉ?"
Hạ Vân Sâm: ....'
Giang Đình giơ cuốc lên, nhìn trời rồi nói: "Đi thôi, vừa đi vừa nói, trời sắp tối rồi."
Cô suy nghĩ một lúc, đứng bằng một chân rồi xỏ giày vào: "Trời ạ, đống bùn này dính quá.'
Hạ Vân Sâm cũng cảm thấy như vậy, nhưng lại không muốn cởi giày.
Giang Đình đi giày xong, nhấc cuốc lên, xoa xoa mấy vết phồng rộp trên lòng bàn tay, đau đến mức khiến lông mày cô giật giật.
Cô chỉ đành vác cuốc lên vai.
Hạ Vân Sâm nhận thấy cô có gì đó kỳ lạ, trâm giọng nói: "Tay cậu bị sao vậy?"
Giang Đình thờ ơ nói: "Ô, không có gì đâu. Ngày đầu tiên dùng cuốc bị phồng rộp là chuyện bình thường thôi.
Hạ Vân Sâm mím môi, không nói gì.
(Hạ Vân Sâm: Ơ ơ, vợ đau tay, thổi thổi!!!)
Hai người đi bộ một lúc thì tới bờ sông. Đâu tiên, họ đến rửa mặt, sau đó tìm gậy gỗ cạy bùn ra khỏi đế giày, cuối cùng là rửa tay.
Mặc dù Giang Đình đã làm việc ở đầu bếp doanh được vài tháng nhưng làn da trên lòng bàn tay của cô vẫn tương đối mềm mại, sau khi rửa sạch thì lộ ra một loạt các mụn nước đỏ.
Cô cau mày, đưa tay nhéo nhéo, muốn dứt nó ra, có điều lại đau đến nhăn nhó.
Hạ Vân Sâm ngồi xổm ở bên cạnh, cuối cùng cũng xử lý xong bùn trên giày, vừa xỏ giày vào đã nhìn thấy dáng vẻ khốn khổ của Giang Đình.
Y rửa tay rôi đứng dậy, từ đâu đó lấy ra một cây kim và một ống châm lửa, ngồi xổm xuống trước mặt cô, nướng kim châm bằng lửa để khử trùng rồi nói: "Để tôi chích cho cậu."
Giang Đình sửng sốt: "Anh lấy kim ở đâu ra vậy?"
"Vũ khí ẩn."
Giang Đình ngẩn ra: "Không có độc đấy chứ?"
Hạ Vân Sâm bất lực: "Không có, cậu đưa tay ra đây."
"Ồ" Giang Đình xòe tay ra, làm thành một cử chỉ cầu xin đáng thương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-197.html.]
Hạ Vân Sâm một tay nhẹ nhàng câm lấy cổ tay cô, tay kia câm kim, cẩn thận nhìn xuống vết phồng rộp rồi dùng đầu kim chọc thủng.
"Xi, xì...
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Vân Sâm lạnh lùng nói: "Cố chịu đựng."
Sắc trời càng ngày càng tối, Hạ Vân Sâm vô thức cúi đầu, nhìn chằm chằm động tác của chính mình.
Giang Đình có thể nhìn thấy cái đầu tròn, vâng trán đầy đặn cũng như sống mũi thẳng tắp của y ẩn trong bóng tối.
Hạ Vân Sâm dường như có mắt trên đầu, hỏi: "Cậu đang nhìn gì vậy?”
Giang Đình cười khúc khích, bình tĩnh nói: "Nhìn anh đó, trông anh đẹp trai thật."
Giây tiếp theo, bàn tay câm kim của Hạ Vân Sâm chợt run lên.
Giang Đình: 'A...
Giang Đình sợ hãi kêu gào trong lòng: 'Hạ ma ma, đừng qua đây!"
Hạ Vân Sâm bị cô làm cho giật mình, đột nhiên ngẩng đầu lên, áy náy nói: "Xin lỗi nhé."
Giang Đình giơ tay lên nhìn, vùng da bên cạnh vết phồng rộp bị kim đâm, rỉ ra một ít máu.
"Không sao, đây có đáng là gì?' Cô xua tay: "Huân chương lao động đó."
Hạ Vân Sâm không nói gì, chỉ dùng que lửa đốt kim lần nữa: "Đưa tay kia lên.
Giang Đình đưa tay ra, cười nói: "Không nhìn ra anh là người để ý như vậy, tôi chỉ khen anh thôi mà, sao anh phản ứng mạnh như vậy chứ? Anh chưa từng được đàn ông khen sao?”
Mạch m.á.u trên thái dương Hạ Vân Sâm giật giật, y trâm giọng nói: "lm lặng chút.
Giang Đình bèn ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Sau khi nặn mụn nước xong, trời đã gân tối, hai người đứng dậy, Hạ Vân Sâm chủ động giúp cô câm cuốc: "Trở về bôi chút thuốc, ngày mai nhớ dùng vải quấn tay lại rồi mới cầm cuốc lên đấy.
Giang Đình mỉm cười, nói: "Được rồi, tôi biết rồi."
Cô chắp tay sau lưng đi bên cạnh y, hỏi: "Khi nào anh tới Biên thành?”
Hạ Vân Sâm suy nghĩ một lát: "Mấy ngày nữa."
"Vậy nhớ đưa tôi theo nhé."
"Cậu có thể đi được không?"
"Được chứ, kho lương sắp làm xong rồi. Tôi chỉ cần thu xếp việc đồng áng trước là được. Về phần bữa ăn thêm cho thương binh doanh, lính bếp đã quen với việc nấu những món ăn đó nên sẽ không sao đâu.'