Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 177
Cập nhật lúc: 2024-11-11 11:48:51
Lượt xem: 23
Tiêu Thừa vội vàng nói: "Chắc chắn không có chuyện đó! Tôi đã nói là Giang Đình muốn quản lý phòng bếp nhỏ rồi mài”
Ai biết buổi sáng thức dậy Chỉ huy sứ đại nhân lại lật lọng chứt
Anh ta nhìn Giang Đình một cái, cũng rất muốn biết giữa Giang Đình và Chỉ huy sứ có chuyện gì.
(Tiêu Thừa: Tui oan quá mà huhuhu)
Tạ Ninh nói: Vậy sau này Giang Đình không thể nấu cơm nữa à?"
Tiêu Thừa kêu lên: “Đương nhiên là có thể rồi! Đại nhân nói các cậu có thể tiếp tục bán đồ ăn uống."
Lúc này chú Lương nghe thấy động tĩnh nên đi tới, cười nói:
"Thật ra công việc hằng ngày của quản sự kho lúa rất nhẹ nhàng, dù sao lương thảo cũng mấy tháng mới đưa tới một lần, những công việc như ghi chép tạo sổ sách, cân đo đong đếm, phơi lương thực thu lương thực đều có người bên dưới làm.
Hơn nữa lần trước kho lúa suýt bị đốt, Chỉ huy sứ đại nhân cũng chưa từng trách tội bọn chú, so ra thì công việc quản sự phòng bếp nhỏ bận rộn hơn nhiều.
Nói thật, kiểu người thích yên tĩnh như chú lại rất thích vị trí này.
Đúng rồi, chúc mừng cháu nhé Giang Đình, trở thành quản sự của đầu bếp doanh thì mỗi tháng sẽ có ba ngày nghỉ, có điêu cháu phải sắp xếp sẵn những công việc trong doanh trại, quân lương cũng tăng tới hai lượng bạc mỗi tháng.'
Tạ Ninh lẩm bẩm: "Nhưng mà, nhưng mà...
Nhưng mà không tốt bằng quản sự phòng bếp nhỏ! Chỉ huy sứ đại nhân thiên vị đúng không, cố ý làm khó dễ Giang Đình đây mà.
Tần Quyết vội nói: "Nếu đại nhân đã sắp xếp như vậy thì chắc chắn ngài ấy có lý do của mình."
Anh ta phải vội vã ngăn cản Tạ Ninh lại để tránh cho Tạ Ninh sẽ nói ra lời gì đó đắc tội Chỉ huy sứ.
Tần Quyết nhìn về phía Giang Đình, lại phát hiện vẻ mặt của Giang Đình thản nhiên, thậm chí còn hơi mỉm cười.
Bởi vì trong thời gian ngắn ngủi vừa rồi, cô đột nhiên nghĩ thông suốt điều gì đó, cô bỗng cảm thấy công việc quản sự kho lúa này cũng rất tốt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-177.html.]
"Cảm ơn chú Lương, sau này có chuyện gì không hiểu, cháu còn phải làm phiên chú chỉ bảo nhiều hơn."
Chú Lương cười nói: "Không cần khách khí, đúng rồi, sau này cháu có thể ở một mình trong một doanh trướng, cháu xem cháu có muốn chuyển..."
Tạ Ninh đột nhiên nhìn về phía Giang Đình, ngay cả Tần Quyết cũng thay đổi sắc mặt.
"Giang Đình... Anh đừng đi." Tạ Ninh nhìn cô với ánh mắt trông mong, mắt đã đỏ cả lên.
Mặc dù Tần Quyết không nói chuyện nhưng ánh mắt cũng để lộ ý giống như Tạ Ninh.
Giang Đình đắn đo một lúc.
Tuy có doanh trướng riêng có nghĩa là sinh hoạt thường ngày của cô sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, song cũng có nghĩa là cô phải tách khỏi mấy người Tạ Ninh.
Tạ Ninh, Tần Quyết và Hà Kính là mấy người thân thiết với cô nhất sau khi cô tới đầu bếp doanh, nếu như cô chuyển ra ngoài, cho dù sau này cùng ở trong đầu bếp doanh nhưng mỗi người phụ trách công việc khác nhau, sớm muộn gì quan hệ cũng sẽ phai nhạt.
Ở thế giới này cô không có mấy người bạn, hơn nữa cô cảm thấy phòng bốn người bây giờ cũng không có quá nhiều bất tiện.
Vả lại bây giờ mỗi tháng cô có ba ngày nghỉ, chờ khi có phòng riêng, cô mới tận hưởng thế giới một người sau cũng được.
Thế là cô xoa trán, cười một tiếng: "Tôi không đi, đừng khóc."
Tạ Ninh lập tức nín khóc rồi mỉm cười: "Thật sao?"
"Thật chứ." Giang Đình bất đắc dĩ, nhìn về phía Tiêu Thừa nói: “Anh Tiêu, bao giờ tôi nhậm chức? Hôm nay à?”
Tiêu Thừa gật đầu: "Đúng."
Chẳng qua Chu Đông vẫn có chút tức tối và bất bình: "Không sao đâu Giang Đình, tuy chúng ta không đi phòng bếp nhỏ nhưng dựa vào việc bán đồ ăn thì tay nghề của cậu vẫn có thể khiến cho người của cả quân doanh biết như thường!
Tiêu Thừa an ủi: 'Vậy chẳng phải là càng tốt hơn hay sao, đi phòng bếp nhỏ chưa biết chừng sẽ không có nhiều thời gian để chuẩn bị đồ ăn như vậy nữa."
Chú Lương thở dài nói: "Ôi, sau này tháng ngày rảnh rỗi nữa, làm việc thôi, chuẩn bị làm bữa trưa nào! Đừng lười nhác nữa! Tất cả đến phòng bếp lớn hết đi
Vân Mộng Hạ Vũ
Mấy người Tạ Ninh và Tần Quyết cũng nhanh chóng đi làm việc, Tạ Ninh vẫn còn vất vả ở vị trí làm việc vặt trong phòng bếp lớn, Tân Quyết vẫn làm người chăn dê như cũ.