Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 170
Cập nhật lúc: 2024-11-11 11:48:39
Lượt xem: 30
Giang Đình cau mày, nhìn mấy thứ mà họ tìm được trong doanh trại của chú Chung, lòng chợt có cảm giác chẳng lành. Chẳng lẽ chú Chung cũng...
Cô cười khổ. Đúng vậy, chú Chung cũng tham gia tham ô mới là hợp tình hợp lý. Một mình Trịnh đồng tri gân như không thể làm được việc này, phải có người đồng lõa với ông ta trong đầu bếp doanh thì mới ăn chặn được.
Kể cả những người đi mua sắm như Chu Đông còn biết chuyện nữa: là, chẳng qua mọi người đều không nói ra mà thôi.
Chú Chung biết mọi chuyện mà Trịnh đồng tri đã làm. Trịnh đồng tri muốn g.i.ế.c ông ấy để diệt khẩu rồi giá họa cho Giang Đình, muốn nhân cơ hội này xử luôn kẻ luôn khiến ông ta nhức đầu là Giang Đình. Chẳng bao lâu sau, một đống đồ vật đã được đặt trước mặt Trương thiêm sự. Vài lính trinh sát nhanh chóng lật xem. Thấy thế, tim các lính bếp như muốn vọt lên cổ họng.
Rất nhanh sau đó, Trương thiêm sự cử động ngón tay. Mấy tên lính nhanh chóng bước lên, trói quặt hai tay quản sự phòng bếp nhỏ, đè bả vai hai người kéo ra ngoài.
Quản sự phòng bếp nhỏ hoảng sợ kêu to: “Đại nhân! Đại nhân! Tôi bị oanl Đại nhân... Hu hu hu...'
Miệng ông ta bị miếng vải chặn lại, rất nhanh đã bị lôi đi mất.
Trong lúc nhất thời, tất cả lính bếp đều bàng hoàng thấp thỏm.
May mà có vẻ như Trương thiêm sự không đến để điều tra rõ ràng những ai tham ô mà đã có danh sách tình nghi từ trước, hôm nay chỉ tới để tìm chứng cứ. Vả lại anh ta cũng không có ý định giăng một mẻ lưới bắt sạch tất cả mà chỉ bắt một quản sự phòng bếp nhỏ.
"Được rồi, các người đi chuẩn bị bữa sáng đi. Chức tổng quản sự đầu bếp doanh tạm thời do quản sự kho lúa chịu trách nhiệm.”
Dứt lời, Trương thiêm sự lập tức dẫn người rời đi.
Lúc này, Chu Đông cố lấy hết can đảm gọi với lại: "Đại nhân... Chú Chung thật sự...
Trương thiêm sự quay đầu, lạnh lùng đáp: 'Là vậy nhưng không phải vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-170.html.]
Nói hết câu, đám lính nhao nhao rời đi.
Không còn sớm nữa, tuy các lính bếp vẫn chưa kịp hoàn hồn từ vụ việc vừa rồi nhưng họ không thể không lấy lại tinh thần bắt đầu làm bữa sáng. Song ai nấy đều hơi thấp thỏm, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cũng chẳng biết sự việc lần này có liên lụy đến mình hay không.
Ăn xong bữa sáng, Giang Đình dẫn người đến thương binh doanh để ghi chép món ăn như thường ngày. Mà hôm nay Hạ Vân Sâm đã không còn ở thương binh doanh nữa, xem ra y đã điều tra rõ sự việc khiến y phải đến thương binh doanh rồi.
Giang Đình nhìn chiếc giường trống trải, nhớ tới cảnh mấy hôm trước, y ngồi ở đó, ngẩng đầu hỏi mình:
"Giang Đình, cậu quên tôi rồi đấy ư?"
"Cậu có thể nấu cho tôi thêm một món không?”
"Tôi sẽ trả tiền..."
Chỉ huy sứ cũng đáng yêu phết đấy chứ. Cô nhoẻn miệng cười. Chẳng qua sau này cô sẽ không được gặp y ở đây nữa mà thôi.
*xx** Sau khi ghi chép gọi món, về đầu bếp doanh lại là thời gian bận rộn. Tuy chú Chung không có mặt nhưng các lính bếp vẫn làm việc như quy trình mọi khi. Quản sự kho lúa bất chấp tất cả, kiêm luôn việc của quản sự phòng bếp và phòng bếp nhỏ, chỉ huy họ chuẩn bị thức ăn đúng giờ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đến buổi chiều, cuối cùng đầu bếp doanh cũng từ từ nghe được tin tức. Không riêng gì đầu bếp doanh mà toàn bộ tướng sĩ trong doanh trại Hạ gia quân lần này đều rúng động trước hành động lôi đình của Chỉ huy sứ lần này.
Nửa đêm ngày hôm qua, binh lính thân cận của Chỉ huy sứ và Trương thiêm sự đích thân đi bắt người, tóm gọn tất cả vây cánh của Trịnh đồng tri. Trịnh đồng tri còn muốn chống đối, nhưng chẳng bao lâu đã thua trận.
Ông ta la hét ầm ï, nói mình là mệnh quan triều đình, quan tam phẩm do đích thân thánh thượng thân phong, không thể bị Hạ Vân Sâm trừng phạt theo quy tắc trong quân.
Hạ Vân Sâm cũng không định làm vậy. Y sai người mang nhân chứng, vật chứng, áp giải những kẻ có liên quan đến Biên thành, giao cho Thần Uy đại tướng quân quyết định. Sau khi điều tra, xử phạt đúng tội, lại đưa về kinh thành xử lý.