Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 168
Cập nhật lúc: 2024-11-11 11:48:35
Lượt xem: 27
Giang Đình cười nói: "Cũng được, vẫn còn ít gạo nếp. Sáng mai tôi sẽ làm riêng cho anh. Nhưng giữa trưa tôi bận lắm, chỉ có thể chờ đến tối mới mang đến được."
Cô bắt đầu xoa tay hằm hè, ngày mai nhất định phải nấu cho Hạ Vân Sâm một bữa phong phú mới được. Hôm nay nếu không nhờ y đến đúng lúc thì Chú Chung đã đi bán muối rồi, Trịnh đồng tri không những thực hiện được gian kế mà thậm chí Chu Đồng và Bành thiên hộ vô tội cũng có khả năng bị liên lụy.
Cô càng cảm thấy quyết định làm thân với Hạ Vân Sâm nhờ đồ ăn ngon là một quyết định vô cùng đúng đắn. Xem đi, lãi cao thế này cơ mà.
Sau khi đi một đoạn đường, hai người chào từ biệt ở ngã tư. "Đi đây, anh chú ý sức khỏe nhé. Ngày mai giờ cơm chiều ta gặp nhau ở chỗ cũ."
Hạ Vân Sâm rụt rè nói: 'Ừ”"
Giang Đình đưa lưng về phía y, giơ cánh tay chào rồi nhanh chóng rời đi.
Chờ Giang Đình đi khuất bóng, Hạ Vân Sâm mới lạnh mặt, lạnh lùng nói: "Vâê doanh trại chính, cho gọi hai vị đồng tri, bốn vị thiêm sự đến bàn bạc việc này ngay.
Binh lính thân cận núp trong bóng tối vội vàng đáp: "Vâng thưa đại nhân!"
*xx**
Giang Đình quay vê doanh trại với trạng thái mệt mỏi cả vê thể xác lẫn tinh thân. Đám người Tạ Ninh hoàn toàn không hề hay biết cô đã đi ra ngoài trong nửa canh giờ ngắn ngủi, thậm chí còn đưa một tên xui xẻo xuống suối vàng.
Từ trước tới nay cô chưa bao giờ nương tay với ai. Chỉ cần tìm được cơ hội, chắc chắn cô sẽ ra tay, không để những kẻ uy h.i.ế.p mình "đẻ trứng”.
Mong là lần này Hạ Vân Sâm làm Trịnh đồng tri mất chức luôn, không thì cô lại phải suy nghĩ xem có nên ám sát luôn Trịnh đồng tri không nữa.
Tạ Ninh vốn đã thiu thiu ngủ, nghe thấy tiếng rèm cửa xốc lên, anh ta mở mắt ra, trở mình nhìn Giang Đình: "Giang Đình, anh vê rồi đấy à? Bành thiên hộ tìm anh có chuyện gì đấy? Có phải lại có đại nhân nào muốn làm tiệc sinh nhật không?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-168.html.]
Giang Đình lắc đầu, nhoẻn miệng cười: "Ừ, tôi từ chối rồi. Dạo này bận bịu nhiều việc quá, không kham thêm được."
"Từ chối à, tiếc nhỉ. Tiệc sinh nhật chắc kiếm được nhiều tiên lắm đấy, hây...
Giang Đình âm ừ hai câu cho qua. Cô lấy quần áo sạch sẽ ra, chuẩn bị vào phòng tắm đổi đồ. Tuy vừa rồi đã tắm rửa nhưng người bị dính thuốc bột khiến cô vô cùng khó chịu.
Trước khi đi, cô còn câm theo cả lược, vì trên đỉnh đầu cũng có một đống thuốc bội.
Trong phòng tắm, cô tháo tóc, cẩn thận chải đầu, giữ hết thuốc bột ra ngoài rồi dùng nước lạnh rửa sạch mặt, lau người sơ qua. Sau khi mặc quần áo sạch sẽ, cảm thấy sảng khoái tinh thần, cô mới bưng chậu bước ra.
Song, vừa đi đến cửa phòng tắm, cô hơi khựng lại. Bởi vì phía bên kia đường, Tần Quyết đã đi tới, vừa hay gặp được cô.
Cô có thói quen không lấy vải quấn n.g.ự.c vào buổi tối, thả tóc rối bù, đến sáng sớm tỉnh mơ mới vào phòng tắm bó n.g.ự.c chải chuốt. Dù sao n.g.ự.c cô cũng phẳng, đêm đen tối lửa tắt đèn người khác cũng chẳng phát hiện được SIẾ
Nhưng lúc này Tân Quyết lại câm một cái đèn lồng nhỏ trong tay. Bình thường chỉ khi nào đi tiểu đêm, họ mới dùng loại đèn này.
"Giang Đình phải không? Anh đã quay lại rồi ha." Có vẻ như Tần Quyết khá là ngạc nhiên. Anh ta cười thân thiện, nói: "Tôi đi tiểu đêm một lúc."
Vân Mộng Hạ Vũ
Giang Đình không phát hiện có gì khác thường. Dù sao giường ngủ của hai người cũng nằm sát nhau, cả hai cũng ở chung một phòng mấy tháng, cô cũng xem chán chân tay với m.ô.n.g n.g.ự.c của đám người Tạ Ninh rồi.
Thỉnh thoảng, cô không khỏi nghĩ, nếu cô mà xuyên vào người một người đàn ông thì đảm bảo cô sẽ thích ứng nhanh lắm cho mà xem.
"Ừ, đi một lúc thấy hơi nóng nên thay bộ quần áo khác."
Tần Quyết nhìn mặt cô. Ánh đèn le lói từ chiếc đèn lồng cộng thêm mái tóc rối bù khiến ngũ quan vốn có vẻ khí khái anh hùng của Giang Đình dịu đi không biết, trông cứ như là...
Trông cứ như là... Con gái nhà người †a vậy.