Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 166
Cập nhật lúc: 2024-11-11 11:48:32
Lượt xem: 22
Hạ Vân Sâm gật đầu nói: "Đem hắn ta và t.h.i t.h.ể đi tìm Chỉ huy sứ đại nhân phục mệnh đi.'
Ba binh lính thân cận, một người cống chú Chung, một người dẫn theo binh lính thân cận Trịnh đồng tri, một người kéo thi thể, nhanh chóng rời đi.
Giang Đình muốn dụi mắt nhưng lại không dám, chỉ có thể dùng ánh mắt trống rỗng nhìn Hạ Vân Sâm. Nơi này chỉ còn lại hai người họ, cô mới có thời gian hỏi: "Sao anh lại đến đây?”
Không thể nào mà chính Hạ Vân Sâm lại đi giám sát cô đúng không?
Dĩ nhiên là không.
Chỉ là gân đây y đã tìm ra rất nhiều bằng chứng tham nhũng của Trịnh đồng tri và phát hiện ra chú Chung, quản sự của bếp doanh cũng có liên quan nên đã cử người theo dõi chú Chung.
Tối nay, lúc chú Chung bị bắt đi, y cũng đã nhận được tin tức. Lúc dẫn mọi người tới, tình cờ gặp được người đang theo dõi Giang Đình.
Chẳng qua những chuyện này y tuyệt đối không thể nói cho Giang Đình biết, y ngẫm nghĩ, đang định mở miệng thì đột nhiên từ xa có một đám người cầm đuốc đi tới.
Là những người lính tuân phòng nửa đêm.
"Hai người kial Hơn nửa đêm ở bờ sông làm gì!"
Sau khi vào thu trời tối rất sớm, binh lính cũng không thích xuống nước tắm nữa, vì vậy trong doanh có lệnh cấm, ngoại trừ lính tuân phòng đêm và những người được triệu kiến, những người khác không được đi lung tung khắp nơi chứ đừng nói đến việc ra bờ sông. Giang Đình và Hạ Vân Sâm đứng tại chỗ, trong tâm mắt của mọi người, không thể trốn thoát được, hai người nhìn nhau, Giang Đình thấp giọng nói: "Hành sự tuỳ theo hoàn cảnh."
Hạ Vân Sâm gật đầu.
Binh lính tuân tra ban đêm chạy tới, nhìn Giang Đình, rồi nhìn Hạ Vân Sâm, rồi giơ đuốc soi vào mặt họ.
Ngọn đuốc đong đưa, Giang Đình vốn đang đau mắt, chỉ có thể nhắm mắt quay đầu đi.
Nhưng hành động này lại lọt vào mắt người khác lại là cô đang sợ hãi, yếu đuối bất lực, tìm kiếm sự hỗ trợ về phía Hạ Vân Sâm bên cạnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-166.html.]
Hai người này nửa đêm lén lút ở bờ sông, nhất định là có gian tình!
Đội trưởng tuần tra ban đêm hỏi: "Hai người đến đây làm gì? Không biết lệnh cấm trong doanh sao?"
Anh ta nhìn Giang Đình, rồi nhìn Hạ Vân Sâm, này, hai người này đẹp trai quá, nhưng mà sao mắt người thấp hơn lại hơi đỏ đỏ thế, hình như vừa khóc thì phải.
Lúc này, anh ta tự động tưởng tượng ra một "vở kịch m.á.u chó..
"Dừng lại, tránh xa một chút. Hạ Vân Sâm tiến lên chặn ánh mắt đánh giá của lính tuân tra ban đêm, đưa tay ra, giơ ngón tay dài lên, đẩy ngọn đuốc về phía sau.
Lính tuân tra ban đêm không ngờ sức Hạ Vân Sâm lại lớn như vậy, ngọn đuốc suýt rơi trúng chân anh ta, anh ta sợ đến mức vội vàng cầm chắc, nhưng vẫn kiên định thực hiện nhiệm vụ của mình.
"Làm gì vậy/ Đứng yên! Mau nói, nửa đêm hai người tới đây làm gì?”
Giang Đình dụi mắt nói: "Ngắm trăng.
Mọi người ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy mặt trăng bị mây đen che phủ, ngay cả một cái bóng cũng không thấy được.
Giang Đình: ....
Lúc này, trong khi mọi người còn đang ngước nhìn bầu trời, Hạ Vân Sâm đột nhiên hành động với tốc độ nhanh như chớp, tóm lấy vai của một lính tuần tra ban đêm, bẻ hai tay ra sau lưng rồi rắc một tiếng, huỷ đi hai cánh tay của đối phương.
"A...!" Người bị bắt hét lên một tiếng thảm thiết quỷ khóc thần sầu, cả khuôn mặt tái nhợt vì đau đớn, thiếu chút nữa thì trợn trắng mắt ngất đi, hai chân mềm nhữn khuyu xuống, quỳ được nửa chừng thì phát hiện mình đang bị Hạ Vân Sâm giữ bằng một tay.
"Anh... Anh... Người này đổ mồ hôi đầm đìa, hai chân run rẩy, run như cầy sấy, vô cùng sợ hãi.
Hạ Vân Sâm đã chú ý đến người này từ lâu. Khi đội ngũ tuần tra ban đêm đi tới, những người lính tuần tra ban đêm khác đều nhìn chằm chằm vào hai người Giang Đình, chỉ có vẻ mặt người này là thay đổi, liên tục nhìn về phía bờ sông, vẻ mặt hoảng hốt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chắc chắn là người này đã cố tình dụ binh lính tuần tra ban đêm đến đây để xác nhận việc "Giang Đình đẩy chú Chung xuống sông”.
Những binh lính tuân tra ban đêm khác đều bị doạ cho sợ hãi: "Phản rồi, phản rồi! Hai người nửa đêm lén lút tại đây đã là vi phạm lệnh cấm, còn dám ra tay đánh lính tuân tra ban đêm!"