Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 149
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:06:10
Lượt xem: 27
"Đã hiểu!"
"Được rồi, đi theo tôi."
Giang Đình dẫn bọn họ ra khỏi đầu bếp doanh, đi một đoạn đường dài đến thương binh doanh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thương binh doanh được cách ly với nhau, làm sạch và khử trùng bằng vôi sống ở khắp mọi nơi, lều trại còn mới, những người ra vào phải rửa tay ở cửa, sau đó nhận được một chiếc khăn tay trắng để che miệng và mũi, như thể họ đang đeo khẩu trang đơn giản.
Không biết nó sẽ hiệu quả như thế nào, nhưng có còn hơn không.
Thương binh doanh tràn ngập tiếng binh lính rên la, trận đại chiến đã trôi qua mấy ngày, nhưng những người bị thương nặng lúc này mới bắt đầu hồi phục, thời gian gấp rút, không ai có thể giúp họ chia sẻ nỗi đau. Vì vậy chỉ có thể làm một chút gì đó ngon ngon để an ủi họ.
Mỗi người lính bếp được một quân y dẫn vào lều trại để gọi thức ăn, họ cầm theo một mẩu than củi và thực đơn, sau đó báo cáo tên món ăn cho những người lính bị thương. Mỗi người lính bị thương có thể gọi một món thịt và một món chay, lính bếp sẽ sử dụng than để đánh dấu phía sau tên của món ăn.
Không biết chữ cũng không thành vấn đề, bởi vì Giang Đình đã giúp bọn họ làm quen từ trước rồi.
Giang Đình đi theo một quân y vào lêu trại, ngay khi bước vào, cô ngửi thấy rất nhiều mùi thuốc, phả vào mũi qua chiếc khăn tay.
Lều trại cũng rất sạch sẽ, mỗi binh sĩ bị thương có một giường riêng.
Thấy cô đi vào, những người lính bị thương đồng loạt đi tới. Giang Đình cười nói: "Xin chào các người anh em, tôi đến từ đầu bếp doanh. Hôm nay tôi sẽ thêm một bữa ăn cho tất cả mọi người, mỗi người có thể gọi một món thịt và một món chay, đến lúc đó tôi sẽ báo tên món ăn, nói cho tôi biết mọi người muốn ăn gì, từng người một chọn."
Sau khi chắc chắn rằng những người lính bị thương đã hiểu, cô đi đến giường ngoài cùng bên trái nhìn thấy một người đàn ông trẻ tuổi nằm trên giường, người này hơi gù xuống, khi nghe thấy tiếng bước chân của cô thì mở mắt và ngồi dậy.
Khi Giang Đình nhìn thấy vẻ mặt của người đàn ông này, cô đột nhiên dừng lại, đây không phải là trinh sát bị thương sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-149.html.]
Vẻ mặt cô hơi cứng đơ lại.
Bên kia cũng nhìn cô với vẻ mặt lo lắng, như thể anh ta không mong chờ người đến gọi món là cô. Nhưng Giang Đình tạm thời không có thời gian suy nghĩ, mỉm cười, mở thực đơn ra cho anh ta xem.
"Này, anh bạn, bữa tối ăn gì?"
Hạ Vân Sâm không lên tiếng, từ từ dời ánh mắt xuống nửa khuôn mặt Giang Đình đang quấn khăn mặt.
Sở dĩ y xuất hiện ở đây là vì thương binh doanh cũng là một phân của hậu cần, thuộc về sự quản lý của Trịnh đồng tri.
Tuy nhiên, kể từ khi cuộc chiến lần trước kết thúc, y đã nhận được tin một số binh sĩ phàn nàn rằng bữa ăn do đầu bếp doanh cung cấp hoàn toàn không đáp ứng các tiêu chuẩn được tuyên bố với bên ngoài. Hơn nữa số bạc được phê duyệt cho thương binh doanh là do Hạ Vân Sâm đích thân đóng dấu.
Vì vậy, hoặc là những người trong bộ phận thu chi tham lam tiền bạc, hoặc có vấn đề với đầu bếp doanh. Một hai năm trước, Hạ Vân Sâm vừa mới tiếp quản Hạ gia quân, chiến sự giữa Bắc Nhung và Đại Dĩnh diễn ra rất căng thẳng, công tác quân sự bận rộn nên không có thời gian lo hậu cần.
Lần này, y đích thân vào thương binh doanh để xem những vấn đề vẫn còn tồn tại rôi ra lệnh khắc phục.
Nguyên nhân thứ hai là hôm qua Tiêu Thừa nói bây giờ Giang Đình phải tập trung vào vấn đề bổ sung lương thực cho thương binh doanh, việc bán lương thực trong đâu bếp doanh đã bị đình chỉ, tất nhiên không có thời gian mở bếp nhỏ cho người khác.
Vì vậy, y đã đến đây.
Nhưng y không ngờ rằng, ngay khi mình vừa mới nằm xuống ngủ một hồi, Giang Đình lại xuất hiện ngay trước mặt y.
Giang Đình: "Sao vậy? Còn chưa tỉnh, không biết đọc hả?” Cô nhìn y, đột nhiên giật khóe miệng: "Trinh thám cũng không biết đọc sao?"
Hạ Vân Sâm nghẹn họng, sau đó đưa mắt chăm chú nhìn thực đơn.