Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 141

Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:05:57
Lượt xem: 26

Từ đó về sau, anh ta đã biết mình không phải là một người ăn được cay.

Giang Đình nói: 'Nhưng nhà anh Tiêu có người già, chị dâu lại phải cho con bú, vẫn nên làm cà chua đáy nồi đi, muốn ăn cay thì có thể pha chút cay vào trong nước chấm."

Mang theo tâm trạng mong chờ, bọn họ nhanh chóng trở lại nội thành, còn đến chợ bán thức ăn mua thịt heo tươi, miến, nấm các thứ.

Tiêu Thừa không có ở nhà, vợ Tiêu Thừa đang ôm đứa nhỏ ra ngoài phơi nắng, thấy bọn họ xách một đống lớn gì đó đi vào, ngây ngẩn cả người: "Trời ơi, sao các cậu lại mua nhiều đồ như vậy chứ? Thế này thì cũng tốn kém quá rồi!"

Tạ Ninh cười hì hì, nói: “Chị dâu, là bọn em muốn ăn lẩu, tối nay để Giang Đình xuống bếp đi." Vợ Tiêu Thừa vui vẻ nói: "Thật à? Thế thì tốt quá!"

Ba người Giang Đình xách đồ vào phòng bếp đặt xuống, đầu tiên tìm một chiếc bếp dùng để sưởi ấm vào mùa đông, đó là một chiếc bếp hình thùng bằng đất, ở giữa đào rỗng, dưới đáy để lại lỗ thoát khí, hơi giống với bếp lò than tổ ong ở hiện đại nhưng lại lớn hơn nhiều.

Đặt than lửa ở giữa, có thể đặt ấm đồng lên trên để đun nước nóng.

Mang cái bếp vào trong sân, lại chuyển một cái nồi từ trong kệ bếp lên, đặt lên trên bếp lò, nôi này nhỏ hơn nồi của đầu bếp doanh, vừa vặn đủ cho tám người bọn họ ăn, người làm trong nhà không được ăn cơm chung với chủ nhà.

Giang Đình thái thịt heo thành lát mỏng trong suốt trước, ướp một chút muối, lại sai hai người Tạ Ninh đi rửa rau, còn mình thì bắt đầu nấu đáy nồi. Cà chua đáy nồi đương nhiên phải dùng đến rất nhiều cà chua, ngoại trừ mấy quả của chị Tần Quyết tặng, bọn họ còn mua thêm một ít từ chợ bán thức ăn.

Cà chua nhà trông có quả bị sâu đục lỗ, có quả bị méo, có quả nửa đỏ nửa xanh, Tần Tuyết Liên nói bởi vì cà chua rất khó để chín trên dây mây, vừa đỏ lên là sẽ bị chim mổ ăn, hoặc là bị chuột gặm.

Chẳng trách cà chua trên chợ bán đắt như vậy.

Vân Mộng Hạ Vũ

Rạch một đường chữ thập lên cà chua, dùng nước sôi đun một lát, nhẹ nhàng bóc lớp vỏ ra, lại cắt thành miếng nhỏ, cho vào cối giã nát một chút, chỉ để lại một quả thái thành lát.

Cái nồi còn lại ở trong phòng bếp kia, cho dầu vào nồi, cho hành lá gừng tỏi vào phi thơm, sau đó lại cho chỗ cà chua nghiền nát vào, đổ thêm nước rồi bắt đầu nấu nửa lớn. Sau đó cho thêm muối, một chút nước tương, gừng, cà chua thái lát, một củ hành, một nắm nấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-141.html.]

Nhân lúc nấu nước lèo, Giang Đình làm theo cách cũ, dùng cách làm nước chấm của món thịt luộc giã tỏi để làm ra một chén nước chấm lớn, lại chia vào trong chén nhỏ.

Chỉ tiếc là không có dâu mè, dĩ nhiên là có người không ăn dầu mè, chỉ ăn mỗi nước chấm này thôi là đã cực kỳ thơm ngon rồi.

"Thơm quá, mùi cà chua quen thuộc, hì hì" Tạ Ninh vừa nhóm lửa vừa ngửi mùi thơm dần bốc lên trong không khí.

Giang Đình hỏi anh ta: "Nước chấm của anh cho cay nhiều đúng không?”

Tạ Ninh: “Đúng vậy!

Tần Quyết và bà v.ú lẫn con sen nhà họ Tiêu cũng bắt đầu chuẩn bị rau đã rửa sạch sẽ, chỉ chờ nước lèo nấu xong là có thể bắt đầu nấu lẩu. Giang Đình đi vào trong sân kiểm tra bếp lò, thấy Tiêu Thừa đã trở lại, mà phía sau anh ta, còn có một người đi cùng: Hạ Vân Sâm.

"Ồ, chuẩn bị ăn cơm đấy à, chúng tôi về vừa kịp lúc rồi." Tiêu Thừa cười đi tới: "Đây chẳng phải bếp lò sưởi mùa đông sao? Giang Đình, tối nay có món gì mới à?”

Hạ Vân Sâm đi theo sau Tiêu Thừa, cố ý thu lại khí thế của mình, cũng tò mò nhìn cô một cái.

Giang Đình ngồi xổm trên mặt đất, trong tay câm mồi lửa, hơi cứng đờ.

Sao lại là Hạ Vân Sâm!?

"Phải, tối nay ăn lẩu."

Tiêu Thừa chống nạnh: "Ừm, tôi ngửi thấy mùi rồi, thơm quá, sẽ ăn ở trong sân đúng không, đi, ừm... Anh Hạ, đi rửa tay với tôi đi."

"Vợ ơi anh về rồi này, một người bạn của anh cũng đến, họ Hạ... à, đúng rồi, trên mặt anh ấy bị thương, cho nên mới đeo mặt nạ. Mẹ nó à, hỏi nhiêu như vậy làm gì, còn không mau mang ghế đến đây...

Loading...