Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 125
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:05:32
Lượt xem: 27
Có thể nói là trộm gà không thành còn mất nắm thóc.
Đồng thời, mùa đông cũng sắp tới, người Bắc Nhung không thể không hao nhiều sức lực chuẩn bị vật tư sống qua mùa đông. Cho nên mùa đông này không còn sức lực để mà quấy rầy Đại Dĩnh nữa, các tướng sĩ biên quan cũng có thể ổn định qua năm mới.
Vân Mộng Hạ Vũ
Bất kể lần này đại chiến tử thương thế nào, Hạ gia quân và Đại Dĩnh vẫn đại thắng. Sau khi chôn cất và tế bái tướng sĩ đã c.h.ế.t xong, không ai còn dám trưng bộ mặt bi thảm nữa, mọi người đều vô cùng vui vẻ, vui sướng và nhẹ nhõm khải hoàn, bắt đầu chuẩn bị vê đại doanh.
Còn tướng sĩ c.h.ế.t trận, sau này triêu đình sẽ gửi tiền an ủi đến người nhà. mặt khác, Hạ gia cũng sẽ trích một phần tiên để an ủi thân nhân tướng sĩ.
Tiền này đều là từ sản nghiệp nhà họ Hạ mà ra, khi con cháu của tử sĩ Hạ gia quân lớn lên, đến cửa hàng của nhà họ Hạ, hay là kiếm sống ở thôn trang hoặc nơi khác cũng có thể được ưu đãi.
Đây là truyên thống có từ lúc Hạ gia quân thành lập.
Bởi vì mọi người hành quân gấp, đã một ngày một đêm chưa nghỉ ngơi, lại trải qua một trận đại chiến, hiện giờ vừa nghỉ ngơi đã thấy buồn ngủ gân chết, ngay cả sức lực cũng không còn. Hạ Vân Sâm bèn hạ lệnh cho toàn bộ tướng sĩ nghỉ ngơi tại chỗ, hừng đông ngày mai lại xuất phát.
Sau khi ăn xong, mấy người Giang Đình nằm trên xe bò nặng nê đi vào giấc ngủ.
Ban ngày thời tiết vẫn rất ấm áp, ánh nắng không chói chang như mùa hè, ấm áp chiếu xuống mọi người, giống như đôi bàn tay to dịu dàng vuốt ve, tất cả cái c.h.ế.t và nỗi sợ hãi đều như tiêu tan hết.
Giang Đình ngủ một giấc dậy, mở mắt ra thì thấy trời đã về chiều.
Không ít tướng sĩ tỉnh dậy, đang nghịch nước và bắt cá ở dưới sông. Cô nhìn một vòng, Tạ Ninh vẫn cuộn mình nằm bên cạnh cô, hô hấp anh ta vững vàng, không có dấu hiệu gặp ác mộng. Xem ra tên này không bị chiến trường ảnh hưởng nhiều.
Không thấy Tần Quyết và Chu Đông đâu, có lẽ lại cùng người của Thần Tiễn doanh đi săn thỏ rồi.
Có tướng sĩ dựa vào kỹ năng tốt của mình, cũng có người dựa vào vận may, hoặc là cá quá ngu ngốc, cuối cùng bắt được cá, xách cá đi khoe khắp nơi: " y, nhìn này, tôi bắt được cát"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-125.html.]
"Chia cho tôi hai miếng chia cho tôi hai miếng, không phải chúng ta là anh em saol"
"Ngại quá, giờ không phải nữa rồi."
"Dạy tôi đi, tôi cũng muốn học bắt cá."
"y da không rảnh, tôi phải đi tìm người của đầu bếp doanh giúp nướng cá đây."
Người của đầu bếp doanh bận tối mặt tối mày, lại phải dạy bọn họ cạo vẩy cá, bỏ nội tạng, lại dạy bọn họ rắc muối lên, cuối cùng nhóm lửa bắt đầu nướng.
Loại mỹ vị thiên nhiên này, dù chỉ có muối thôi thì nướng lên cũng rất thơm.
Giang Đình ngồi xếp bằng, lười biếng nhìn hoàng hôn, lười động đậy. Tối hôm qua đã ăn cá nướng thỏ nướng rồi, hôm nay đầu bếp doanh làm cái gì thì cô sẽ ăn cái đó là được.
Nhưng tâm lý lười biếng của cô chỉ duy trì được một khắc đã bị phá vỡ. Tiêu Thừa ôm hai con cá béo đi tới, nói: "Giang Đình dậy rồi à? Tới giúp một chút đi."
Chu Đông chống nạnh nói: "Họ Tiêu, Giang Đình là em của tôi, tôi chống lưng đấy, sao bây giờ anh càng ngày càng sai sử thuận tay thế?"
Tiêu Thừa nhếch miệng cười: " y da thật là, lão Chu anh keo kiệt thế, em của anh cũng là em của tôi mà, em giúp anh trai một chút thì có là gì.
Anh ta lục lọi trong ngực, móc ra một nắm kẹo đậu phộng bọc giấy dầu, dụ dỗ Giang Đình: "Tới đây, ăn kẹo này."
Giang Đình: ....
Cô duỗi tay nhận lấy kẹo đậu phộng, nhét vào trong tay Tạ Ninh bị giọng nói lớn của Chu Đông đánh thức, đang mờ mịt ngồi dậy.
Tạ Ninh trừng mắt, không thể tin được mình vừa thức dậy đã có ăn, lại còn là đồ ăn vặt không thể có được trong quân doanh, lập tức tỉnh táo lại: "Cảm ơn anh Tiêu, cảm ơn Giang Đình!" Giang Đình nói: “Anh Tiêu, anh muốn tôi giúp gì?"