Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 124
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:05:30
Lượt xem: 29
"Mặt anh đỏ lắm, anh sốt rồi." Giang Đình đưa tay sờ trán y: “Anh không nhận ra sao?”
Hạ Vân Sâm nói: "Chắc là vết thương bị nhiễm trùng."
Giang Đình nói: “Tôi sẽ gọi quân y.'
Vân Mộng Hạ Vũ
Hạ Vân Sâm ngăn cô lại: "Không cân đâu, họ rất bận."
Giang Đình suy nghĩ một lát: Vậy tôi lấy khăn ướt cho anh nhé."
Cô đi tìm một chiếc khăn tay, làm ướt nó rồi đặt lên trán Hạ Vân Sâm.
Sau khi tất cả t.h.i t.h.ể của binh lính được chuyển vào hố, mọi người đứng ở rìa hố, cúi đầu nhìn từng xẻng đất được đổ vào cho đến khi bao phủ hoàn toàn.
Hà thiêm sự và Phó thiêm sự bưng một chén nước rót ở trước mộ: "Các anh em, đi mạnh giỏi, lấy nước thay rượu, kiếp sau chúng ta lại làm anh eml”
Có người đỏ bừng hốc mắt, có người nghẹn ngào thành tiếng. Giang Đình cũng xúc động, buồn bã nhìn phía trước. Trong lúc nhất thời cô cũng chưa phát hiện ra/Tống Hạ" đã biến mất từ khi nào.
Sau khi dọn dẹp chiến trường xong, bọn họ gói ghém đồ đạc chuẩn bị về lại doanh trại. Đi bộ mấy dặm trở về, đến bờ sông tắm rửa.
Các tướng sĩ sôi nổi nhảy xuống dòng sông trong vắt tẩy sạch vết m.á.u không biết là của kẻ địch hay của đồng đội trên người, đốt ngọn lửa doanh trại lên bắt đầu nấu ăn.
Sau một đêm đại chiến, cơ thể và linh hồn các tướng sĩ đều đã bị thương nặng, cần ăn chút gì đó để an ủi.
Bởi vì phải vê ngay nên không cần tiết kiệm đồ ăn, đốt lửa lên nấu cháo, bóp vụn bánh bao ra bỏ vào chung, thịt khô dưa muối cũng bỏ vào nấu cùng, hỗn hợp thành một nồi chẳng ra làm sao. Nhưng mùi vị của nồi cháo bánh bao lại ngon bất ngờ.
"Này, trinh sát đâu?” Chu Đông bưng chén lại, ngó ngàng trái phải.
Giang Đình ngồi xổm trước đống lửa thêm củi vào: "Đi từ sớm rồi, có lẽ là về đại doanh của anh ta.
Chu Đông bĩu môi: "Cái thằng này, tốt xấu gì cũng đi cùng nhau một đoạn đường rồi, không nói câu nào đã chạy, đúng là vong ơn bội nghĩa.'
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-124.html.]
Giang Đình không có cảm giác gì, chỉ hồi tưởng lại trong đầu: "Ồ, anh ta còn đang sốt."
Chu Đông nói: Quan tâm anh ta làm gì, không c.h.ế.t được. Nào, ăn chút thịt khô đi.
Giang Đình hỏi: "Lấy được lương thảo từ đại doanh Đan Dương rồi sao?"
"Lấy rồi, không chỉ có vậy, Chỉ huy sứ đại nhân của chúng ta còn làm cho vương tử Ba Đồ Lỗ của Bắc Nhung trọng thương. Tên khốn đó lần nào đối đầu với đại nhân cũng đánh không lại, thế mà đến bây giờ vẫn chưa từ bỏ ý định."
"Vậy là tốt rồi." Giang Đình uống ngụm canh.
Tạ Ninh lại hồi phục rất nhanh, bây giờ đã có thể tung tăng nhảy nhót, câm chén uống ừng ực: "A, ăn hết dưa muối rồi, trở về lại phải muối thêm nữa."
Giang Đình nhìn lướt qua những cái hũ không đó, nói: "Còn có thể thử làm đồ chua."
"Đồ chua là cái gì?"
Giang Đình cười cười: 'Là một loại thức ăn, ăn với cơm hay ăn khai vị đều ngon.
Tần Quyết nói: "Nhưng sau khi trở về có thể sẽ không rảnh trong một khoảng thời gian đấy."
Giang Đình: “Sao lại nói vậy?”
Tần Quyết đáp: "Mấy người vừa đến quân doanh nên chưa biết, mỗi lần chiến đấu trên chiến trường về đều có rất nhiêu thương binh, bọn họ sẽ bị sắp xếp đến thương binh doanh để thống nhất coi sóc, ngoại trừ nhóm quân y trông coi thì đầu bếp doanh chúng ta cũng phải nấu cơm cho bọn họ."
Tạ Ninh "A' một tiếng, bất ngờ nói: "Còn có chữa trị riêng cho thương binh sao?"
Tần Quyết gật đầu: "Đúng vậy, đây là truyền thống của Hạ gia quân từ xưa đến nay, đối xử tử tế với thương binh."
Tạ Ninh xoa mặt thở dài: “A, lại nhiều việc hơn rồi."
Mà không biết thế nào, Giang Đình lại suy nghĩ, liệu Tống Hạ cũng có xuất hiện ở thương binh doanh không? Lần này vương tử Ba Đồ Lỗ của Bắc Nhung muốn nhân lúc quân số Hạ gia quân giảm mạnh, đại thương nguyên khí, giáng thêm một đòn nặng nề vào Hạ gia quân, mở một lối tại biên quan.
Không ngờ cuối cùng vẫn bị Hạ Vân Sâm cao tay hơn đánh một đòn, Ba Đồ Lỗ trọng thương bỏ trốn, một vạn quân Bắc Nhung lẻn vào biên cảnh cũng bị diệt toàn bộ.