Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác, Ta Cải Trang Thành Nam Tòng Quân - Chương 117
Cập nhật lúc: 2024-11-11 06:05:18
Lượt xem: 20
Cô chỉ cảm thấy con d.a.o găm bị thứ gì đó bằng kim loại chặn lại, phát ra âm thanh chói tai.
Giang Đình có hơi ngạc nhiên, cảm nhận rõ ràng rằng được đối phương rất mạnh.
Khoảnh khắc tiếp theo, đối thủ đưa tay ra tấn công cô, Giang Đình phản ứng nhanh chóng theo sự thay đổi của luông không khí xung quanh. Sau khi đỡ được chiêu tiếp theo, cô chuyển từ phòng thủ sang tấn công, đánh thẳng vào điểm chí mạng của đối thủ.
Hiển nhiên, đối phương cũng không phải dạng vừa, lập tức di chuyển cổ tránh đi. Trong bóng tối, hai người đánh qua đánh lại mấy hiệp, hai bên đều ngạc nhiên trước thân thủ của người kia, nóng lòng muốn lấy mạng đối phương. Giang Đình chỉ biết người này rất mạnh, không biết tối nay Bắc Nhung phái đến ai, nếu đều là cao thủ như vậy thì chẳng phải bọn họ xong đời rồi sao?
Tuyệt đối không thể để người này chạy thoát được.
Cô nín thở, tập trung quan sát xung quanh, phát hiện các binh lính cách đó khá xa. Hơn nữa, phía sau xe bò, ngoại trừ mấy con bò ra, cô không tìm được người giúp đỡ.
Đang lúc cô chuẩn bị gọi người, chiêu thức của đối phương đột nhiên trở nên hung hãn hơn. Con d.a.o găm trong tay Giang Đình đ.â.m trúng bảo vệ cổ tay của hắn ta, bị nội lực đánh gấy!
Cô cũng không khách khí nữa, vừa rồi cô muốn bắt sống hắn ta, nhưng nếu bây giờ không g.i.ế.c c.h.ế.t hắn ta, người c.h.ế.t sẽ là cô.
Hai người lại lao vào đánh nhau, cuối cùng Giang Đình cũng cảm thấy hơi thở vốn bình tĩnh của đối phương trở nên nặng nà, đó là dấu hiệu của sự kiệt sức.
Vân Mộng Hạ Vũ
Năm ngón tay của cô biến thành móng vuốt, cô đang chuẩn bị tìm cơ hội thích hợp để dùng hết sức lực đánh gãy xương cổ họng đối phương.
Đột nhiên, chú bò ở bên cạnh vốn đã quen nhìn thấy những cảnh tượng sóng to gió lớn, có lẽ đã khó chịu với hai người họ, đột nhiên phát ra một tiếng rống dài "Ò ò..."
Đối phương ngẩn ra, Giang Đình dừng lại.
Ngay tức thì, người gác đêm cũng chú ý tới phía này, câm đuốc đi tới: “Ai đó?"
Khi ngọn lửa lóe lên, Giang Đình đột nhiên nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của người kia. Hắn ta mặc quần đi đêm, che mặt bằng một tấm vải đen, để lộ hai con mắt sáng và sắc bén.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-ta-cai-trang-thanh-nam-tong-quan/chuong-117.html.]
Đôi mắt này vốn mang theo sát ý, nhưng khi nhìn rõ đường nét khuôn mặt của cô thì chợt ngẩn ra.
Ngay sau đó, đối phương đột nhiên đưa tay che miệng cô lại, nhưng Giang Đình né được, tóm lấy ngược lại hai tay hắn ta.
"Buông ra!" Người đàn ông nghiến răng nghiến lợi, thấp giọng gầm gừ: "Tôi là Hạ Vân Sâm...
Gió đêm gào thét, cờ xí của Hạ gia quân bị gió thổi bay.
Giang Đình chỉnh đốn lại quần áo, khoanh tay đứng im như thóc.
Hà chỉ huy thiêm sự, Phó chỉ huy thiêm sự và Hạ Vân Sâm đứng cách đó không xa đang thảo luận điều gì đó. Một lúc sau, hai vị Thiêm sự quay đầu nhìn cô, vẫy tay nói: "Giang Đình, lại đây."
Giang Đình ngoan ngoãn bước tới.
Hà thiêm sự vốn là người huấn luyện tân binh, đồng thời cũng là người phân công Giang Đình đến đầu bếp doanh, anh ta vẫn có chút ấn tượng với Giang Đình, nói: "Chỉ huy sứ nói rằng cậu vô tình đụng phải ngài ấy, tại sao cậu lại xuất hiện ở chỗ xe bò?"
Khóe miệng Giang Đình giật giật, cô vốn định nói rằng mình đã đoán được ý đồ của người Bắc Nhung, muốn thảo luận cùng họ, nhưng bây giờ không cần phải nói nữa rồi. Việc Hạ Vân Sâm nửa đêm lén lút xuất hiện ở đây chứng tỏ y đã hiểu ra điều gì đó
Nếu y nói rằng cô vô tình đụng phải y thì chắc là y đang muốn che đậy cuộc chiến giữa hai người.
Vừa hay cô cũng không muốn để lộ khả năng của mình, ban nãy chỉ vì tình thế cấp bách nên mới đi tìm hai vị chỉ huy thiêm sự.
Vì thế, cô gật đầu, bình tĩnh nói: "Tôi đi vệ sinh."
"Đi vệ sinh mà phải chạy đến chỗ xe bò ư? Cô định đốt lương sao?" Hà thiêm sự cố gắng dùng lời nói kích thích cô, tìm ra sơ hở của cô.
Dù nhìn thế nào đi nữa, anh ta cũng nghi ngờ Giang Đình là gián điệp, mặc dù Hạ Vân Sâm nói đó không phải là cô.