Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 98
Cập nhật lúc: 2024-10-31 06:14:12
Lượt xem: 49
“Chủ nhiệm công xã xem trọng và tin tưởng cha đấy, đây cũng là chuyện tốt vì dân vì nước, muốn tranh cũng không tranh được đâu!”
Chú tư Kha hoàn hồn, thấy con gái cười rạng rỡ nhìn mình.
Ông vội đứng dậy, kích động cúi người trước chủ nhiệm công xã: “Cảm ơn chủ nhiệm công xã tin tưởng, tôi sẽ dẫn dắt các thôn dân đào kênh cho tốt, chắc chắn không vụng trộm cắt giảm nguyên vật liệu, để con kênh này tạo phúc cho con cháu!”
“Làm cho tốt, nếu như lần này ông làm tốt, sau này tôi sẽ giữ một chức ở xã cho ông.” Chủ nhiệm công xã vui vẻ lấy lòng, lúc đó chắc chắn chú tư Kha cũng muốn được thăng tiến.
Chú tư Kha kích động, sắc mặt ửng hồng, tay chân đều không biết đặt đâu.
Kha Mỹ Ngu không nhịn được cười, đi ra khỏi xã rồi, cô mới kéo áo Tần Nguyên Cửu: “Em phát hiện ra rồi, trong nhà không chỉ có ông cả với ông ba thích làm quan, cha cũng thích lắm.”
Tần Nguyên Cửu nắm tay cô: “Ngồi cẩn thận vào, lát nữa mà ngã lại đổ thừa cho anh.”
Kha Mỹ Ngu hầm hừ hai tiếng: “Đồng chí Tần, anh nói xem nên đào con kênh này thế nào?”
Chắc chắn họ không thể dùng xi măng đổ móng như đời sau, làm thế quá lãng phí tiền!
“Anh nói bên ngoài kênh đào dùng đất sét trát phẳng, để một tảng đá lớn giữa những khúc trúc, độ cao của các khúc trúc không được chênh nhau quá nhiều, hơn nửa độ rộng cũng phải cân nhắc đến lượng nước xả ra...”
Tối qua trong không gian, ngoại trừ viết kế hoạch, Kha Mỹ Ngu còn tìm đọc không ít tài liệu liên quan.
Nhưng khi thi hành thật, trong lòng cô cũng không nắm chắc.
Tần Nguyên Cửu gật đầu: “Đại học Khoa học tự nhiên của tỉnh N có chuyên ngành về công trình gỗ, mặc dù hiện tại nước ta đã hủy bỏ kỳ thi đại học được bảy, tám năm rồi nhưng đại học Khoa học tự nhiên tỉnh N vẫn có yêu cầu rất cao với sinh viên.”
“Điều kiện báo danh đầu tiên là có học lực cấp ba, hơn nữa lúc nhập học sẽ có cuộc thi đầu vào, kết hợp với các yếu tố như thành tích sinh viên, nguyện vọng đăng ký, môn học sở trường,... để tiến hành phân chia.”
“Chuyên ngành công trình gỗ của đại học Khoa học tự nhiên tỉnh N được xem là ngành đứng đầu của trường, quy chế đào tạo cũng chỉ ba năm! Sinh viên chuyên ngành này đều có tố chất cao, có thể mời họ đến giúp chúng ta tính toán trị số.”
“Hả? Không phải mình báo danh vào trường nào thì sẽ được học ở trường đó sao?” Kha Mỹ Ngu không nhịn được hô lên.
“Nếu như năng lực của em không đạt tới tiêu chuẩn tuyển sinh của chuyên ngành, em chỉ có thể bị đẩy xuống chuyên ngành và lớp đứng cuối thôi.” Tần Nguyên Cửu nói.
“Người muốn lên đại học thì nhiều mà các ngành học của quốc gia đều cần nhân tài, đại học là căn cứ vận chuyển nhân tài, đương nhiên cần nhiều quy tắc, hơn nữa giữa các trường đại học cũng có cạnh tranh, chỗ nào cũng cần học sinh giỏi.”
“Thế nên nếu như kỳ thi đầu vào em không đỗ được, có lẽ em sẽ bị đưa tới chuyên ngành ít người học, không cần động não.”
Mắt Kha Mỹ Ngu sáng lên: “Em thích nhất là không cần động não, chuyên ngành nào thế?”
“Ha.” Tần Nguyên Cửu cười lạnh: “Mặc dù sinh viên không cần tham gia kỳ thi tuyển chọn khốc liệt nhưng bình thường nội dung học cũng rất nặng, còn có cả tự học buổi tối.”
“Học chuyên ngành không cần động não em cũng sẽ không thoải mái đâu, ví dụ như viện thể dục, sáng, tối nào cũng phải chạy bộ, bình thường thì nhảy nhót, tham gia thi đấu, tập huấn...”
“Nam sinh còn tập ra cơ bắp, một cô gái xinh xắn như em đến đó làm gì? Mặc áo bó luyện thể dục, bơi lội, trượt băng? Nỗi khổ thể xác đó, em nuốt không trôi!”
“Viện âm nhạc hay viện múa cũng không dễ tốt nghiệp đâu, ngày nào cũng phải luyện tập không ngừng nghỉ, đánh đàn thì đánh đến đầu ngón tay tê dại, nổi cả vết chai, hát thì hát đến lúc giọng như vịt đực...”
Kha Mỹ Ngu lắc đầu: “Em không muốn, em vẫn nên học hành cẩn thận, vào viện ngoại ngữ vậy.”
Cô biết mấy ngôn ngữ lận, nội dung học có nặng cũng chẳng thành vấn đề.
“Thế em chuẩn bị cho kỳ thi đầu vào cẩn thận vào, văn, toán, ngoại ngữ, sử, địa, chính trị, sáu môn này đều là nội dung thi của viện ngoại ngữ đấy.”
Kha Mỹ Ngu rầu rĩ đáp lời, xem ra cô phải nỗ lực học tập hơn nữa rồi.
Sau nỗ lực nhất thời chính là trời cao biển rộng!
Đến nhà tổ, Tần Nguyên Cửu nói với ông Tiết, anh muốn mượn tạm vài sinh viên ngành công trình gỗ của đại học Khoa học tự nhiên.
Lão Tiết trực tiếp đưa số điện thoại cho anh: “Đúng lúc lắm, nếu muộn hơn chút nữa đám sinh viên đều nghỉ cả rồi, đợi sau khi khai giảng, tụi nó lại phải đến các nơi để thực tập.”
Còn Kha Mỹ Ngu đi tìm các anh trai, nghiêm túc phổ cập về tính quan trọng của kỳ thi đầu vào cho họ. Cô trông khuôn mặt rạng rỡ của các anh trai khi vừa hoàn thành bài học buổi sáng đột nhiên biến sắc, trong lòng nhất thời thấy cân bằng và thỏa mãn.
“Thành tích kém có thể bị chuyển đến trường học khác, vì thế các anh trai, các anh phải cố gắng lên đấy, tranh thủ nỗ lực thi vào chuyên ngành mình muốn.”
“Chuyên ngành tốt cũng dễ lấy vợ hơn.”
Đại, Hạ, Hoa, Vạn, Tuế trợn mắt nhìn cô em gái bất lương, một cô gái nhỏ đã khó chơi rồi, bọn họ nghĩ mãi cũng không hiểu cần tìm thêm phiền phức cho mình làm gì?
Ăn cơm trưa xong, Tần Nguyên Cửu định dắt xe đến xưởng gạch, tiện thể gọi điện thoại luôn.
Kha Mỹ Ngu đeo túi vải nhảy thẳng lên xe.
Mọi người nhìn cô đầy thắc mắc, Kha Nguyên Tuế không nhịn được ghẹo: “Em gái, không phải chứ, có chút thời gian thế thôi cũng muốn đi trông người ta sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-98.html.]
“Trong xưởng gạch toàn các ông các chú, cô gái nào xinh thì cũng là hoa đã có chủ.”
Tần Nguyên Cửu nhướng mày, cúi đầu nhìn cô, vẻ mặt kia giống như tán thành với lời anh vợ nói.
“Mấy anh nghĩ gì thế, em lên thị trấn có việc.” Cô bĩu môi.
Mọi người lại bày ra vẻ mặt nhóc con này là đồ lừa đảo, lên trấn trừ mua mua mua ra, cô còn có chuyện chính đáng gì nữa.
Kha Mỹ Ngu đảo mắt, liếc qua năm anh trai.
Vẻ ngoài của cô đứng đầu nhà họ Kha tính từ thời ông bà cụ tổ, thậm chí là đứng đầu cả xã Hồng Kỳ này, có điều ngoại hình nhà họ Kha cũng không tệ, hai vợ chồng lão tứ lúc còn trẻ đều là hoa thơm nổi khắp làng trên xóm dưới.
Những đứa nhỏ họ sinh ra đều cao to, anh tuấn, lại có nét riêng.
Kha Nguyên Đại là anh cả, cũng sở hữu sự chín chắn của anh lớn trong nhà, mặt mày cương nghị, bình thường chăm sóc các em trai, em gái, đối nhân xử thế cũng vô cùng trượng nghĩa, có chuyện gì đám thanh niên trong thôn cũng thích gọi anh ấy.
Kha Nguyên Hạ là anh hai, từ nhỏ đã theo sau anh trai, không phải suy nghĩ gì, bây giờ thích dùng nắm đ.ấ.m để nói chuyện, tính cách bốc đồng nhưng được Kha Mỹ Ngu rót súp gà tâm hồn nửa tháng nay, học Hậu Hắc Học xong rồi lại học thêm các loại mưu kế khác, đầu óc anh ấy mở mang, cải thiện hơn nhiều rồi.
Ít nhất anh ấy cũng biết nghĩ kỹ trước khi làm, tính cách hùng hổ kia cũng được bọc trong cái vỏ ngoài thành thật rồi. Nhưng anh ấy thực sự là người có vẻ non nớt thư sinh nhất trong các anh trai.
Anh ba Kha Nguyên Hoa từ nhỏ đã biết giành lợi ích về cho bản thân, trí thông minh dùng hết lên việc hố người ta, là quân sư trong năm anh em, lòng dạ đầy mưu mô! May mà anh ấy không lệch lạc, âm mưu kia toàn dùng để dạy dỗ người ác.
Học Hậu Hắc Học và các loại mưu kế xong, anh ấy đã tự giác thăng cấp các thủ đoạn thấp kén ban đầu của mình lên! Chuyển sáng thành tối, đen thành không có màu sắc.
Đằng sau đôi mắt đào hoa hẹp dài xinh đẹp kia chính là mưu kế lạnh lùng.
Anh tư Kha Nguyên Vạn thích nhất là giả heo ăn thịt hổ, nhìn thì như chàng trai sáng sủa ngốc nghếch, trên thực tế, anh ấy là con cáo, chuyên đi sau các anh trai kiếm của hời nhưng bản thân anh ấy cũng không phải người chịu thua thiệt.
Anh năm Kha Nguyên Tuế có nhiều anh trai nên cũng bắt chước theo, vô cùng lưu manh...
Nửa tháng nay, sau khi bồi dưỡng về thể chất, trí lực, sách lược và chu đáo, các anh trai cũng mưu mô hơn, có thể thể hiện nhiều năng lực, trút hết vẻ ngờ nghệch của các chàng trai nông thôn.
Tiềm lực của các anh trai đều không nhỏ, cũng đến lúc thả ra ngoài rồi.
Kha Mỹ Ngu vẫy tay với anh cả: “Anh cả, anh đưa em lên trấn nhé.”
“Từ xưởng gạch lên đến trấn còn một quãng đường nữa, hơn nữa em cũng không biết lúc nào mới xong việc để về.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bị điểm danh, Kha Nguyên Đại không nhịn được ho một tiếng rồi tiến lên trong sự ngưỡng mộ và đố kỵ của các em trai: “Anh đi đẩy xe.”
Tần Nguyên Cửu liếc Kha Mỹ Ngu, cười lạnh, rồi đạp xe đi trước.
Kha Mỹ Ngu mờ mịt xoa mặt, cười cái gì chứ?
Tính cách trùm phản diện thật đúng là sáng nắng chiều mưa!
Bà cụ Kha từ trong nhà đi ra, lặng lẽ nhét tiền vào lòng Kha Mỹ Ngu.
“Bà, cháu không đi vào hợp tác xã cung cấp tiếp thị đâu, thật đấy.” Kha Mỹ Ngu vội đẩy tiền về, thì thầm: “Hơn nữa cháu cũng có tiền, bà cứ cất đi đi.”
Kha Mỹ Ngu mỉm cười khẽ nói: “Không phải cháu nghĩ tới chuyện mẹ của Kha n Thục mang thai sao? Điều này cho thấy y thuật của cháu cũng không tệ lắm, cho nên cháu muốn đi đến nhà của đồng chí Tiểu Lý trong hợp tác xã cung ứng tiếp thị, xem thử giúp chị dâu của cô ấy.”
Bà nội Kha biết cháu gái mình chưa bao giờ biết khiêm nhường là gì, cô đã nói không thiếu tiền thì bà cũng không đưa đẩy nữa mà chỉ dặn dò: “Thiếu tiền thì tìm bà! Tiền bà không thiếu, ông nội cháu vẫn có tiền trợ cấp hai mươi lăm đồng mỗi tháng, hai ông bà già chúng ta thì có thể tiêu được mấy đồng đâu?”
“Tiền của bà đều để lại cho cháu!”
Kha Mỹ Ngu cảm động, hai mắt cô đỏ hoe, cô nghĩ trước đây mình là thiên kim nhà giàu, hai mươi lăm đồng…
Cô chưa bao giờ nhìn thấy số tiền có giá trị dưới trăm đồng trông như thế nào, khi ra ngoài quẹt thẻ, cho dù thanh toán bằng tiền mặt, cô vẫn luôn coi tiền lẻ như tiền boa.
Mỗi lần ra ngoài cô động một tí là tiêu hết mấy chục nghìn, mấy trăm nghìn hay mấy triệu đều không phải chuyện hiếm có gì, có bao giờ cô để mấy đồng bạc lẻ vào mắt đâu.
Nhìn thấy dáng vẻ bà nội yêu thương mình, Kha Mỹ Ngu càng muốn bỏ gia đình vào túi, mang theo đi khắp nơi, được người khác yêu thương và chăm sóc khiến cô cảm thấy như mình có cả một thế giới, còn giàu có hơn kiếp trước!
Bà nội Kha nói tiếp:
“Bảo Nhi à, đồng chí Tiểu Lý là người tốt, lúc trước bà đi mua đồ, cô ấy đều lén đưa bà những món hàng hiếm lạ.”
“Chỗ người bán hàng có đồ gì quý hiếm, chắc chắn cô ấy sẽ dùng phần của mình để dỗ cho bà già này vui.”
“Người khác thì không biết, nhưng bà lại thích những cô bé khéo léo hiểu chuyện lại đáng yêu như vậy, nếu không phải nhà ta đã có Bảo Nhi nhỏ, không biết bà còn thèm muốn cô ấy đến thế nào đâu.”
Kha Mỹ Ngu mỉm cười khẽ hỏi: “Bà nội, bà nói xem cháu giúp bà cưới chị ấy về nhà mình làm cháu dâu bà có được không?”
Bà nội Kha sửng sốt nhìn sang năm chàng trai cường tráng đứng như cây cột trong sân, bà gật đầu liên tục, vẻ mặt hưng phấn: “Ý kiến hay đó, trước đây chúng ta không dám trèo cao, nhưng giờ đây các anh của cháu đều sắp thành sinh viên đại học Bách Khoa trên tỉnh rồi, có thể hỏi ý người ta thử xem.”
"Ngoại trừ việc không thích làm ruộng, các anh của cháu thực ra không có thói hư tật xấu gì lớn cả, chúng hiếu thảo, bao che khuyết điểm, làm việc cho mọi người cũng rất thỏa đáng."