Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 340
Cập nhật lúc: 2024-11-01 20:22:28
Lượt xem: 16
“Nói ra thì chị dâu cũng thật là có phúc, bốn cô con gái, một đứa con trai, còn có con rể đang học đại học công nghiệp.
Ân Thục cũng không chịu thua kém, thi đậu học viện sư phạm, sau này chính là giáo viên rồi đấy!”
Lúc trước Kha Ân Thục đồng ý với nhà họ Vu là sẽ không sinh con, nhưng sau khi kết hôn cô ta biểu hiện không tệ, lôi kéo được trái tim chồng và các con riêng.
Vu Kính Nguyên vẫn rất áy náy với cô ta, lần “mang thai ngoài ý muốn” này, Kha Ân Thục cũng diễn không ít, cái gì mà vì tâm trạng của những người con riêng đang tạm ở dưới quê, cô ta không thể không lừa gạt chuyện mình mang thai. Cái gì mà cô ta hy vọng có thể sinh ra một bé gái ngoan ngoãn nghe lời. Cái gì mà cô ta yêu anh ta sâu đậm, thông cảm cho anh ta không dễ dàng, cho dù muốn kết tinh tình yêu của hai người, nhưng sợ anh ta khó xử, cô ta buộc phải không thể để anh ta biết.
Cô ta đã đi tới bệnh viện, đăng ký phá thai, nhưng lúc chuẩn bị làm phẫu thuật lại bị Vu Kính Nguyên mồ hôi đầm đìa kêu dừng lại.
Hai người tâm sự với nhau một lúc, cuối cùng quyết định giữ đứa bé trong bụng lại, trước tiên giấu diếm người thân ở quê nhà, chờ khi đứa bé được sinh ra mới chậm rãi tiết lộ, cho nên hai người kia bỏ qua nhà họ Vu, gọi Kha Khánh Thư và Đổng Hữu Lan đến thủ đô hỗ trợ.
Kha Ân Thục là sống lại, cô ta hiểu rất rõ ràng giữa vợ chồng chênh lệch quá nhiều, tình cảm cũng sẽ càng ngày càng lạnh nhạt.
Dù là cô ta biết kiếm tiền, nhưng nếu không có bằng cấp dễ nhìn, trong mắt người khác, cô ta không xứng với Vu Kính Nguyên.
Cho nên lần đầu tiên không thi đậu, đến mùa hè năm nay cô ta vẫn tham gia thi đại học, miễn cưỡng thi đậu vào, tốt xấu gì cũng không còn chênh lệch quá lớn với Vu Kính Nguyên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-340.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong lời nói của Đổng Hữu Lan tràn đầy vui sướng: “Haiz, đứa nhỏ này từ nhỏ đã có phúc! Nó sinh ra đúng lúc nạn đói lớn, trong nhà hết cái ăn rồi. Kết quả nó vừa đến, mọi người đã phát hiện ra con chuột lớn mập mạp, còn có kho lương thực lớn hơn cả vại nước.
Cô con bé khó sinh mất mấy ngày, nghe được tin con bé ra đời, thai sinh đôi trai gái trong bụng lập tức ra đời. Người ta nói đây là long phượng trình tường.
Cuộc sống trong thôn chúng tôi không tốt lắm, chỉ có con bé trở thành vợ người thành phố, từ vùng xa xôi hẻo lánh đến thẳng thủ đô.
Con bé này đầu óc rất thông minh, nhưng nó lại không để tâm vào học tập. Lúc thi đại học, điểm của nó cũng là đậu vào học viện sư phạm với điểm số đứng chót. Tôi cũng không biết nói gì cho phải!”
Lần này bà cụ tức giận đến nhảy dựng lên: “Cô ta có ý gì? Sao da mặt cô ta có thể dày như thế nhỉ, công lao của cháu đều bị cô ta kéo hết lên người con bé kia? Cũng không sợ phúc phần quá lớn, bị ông trời thu lại sao?”
Kha Mỹ Ngu vội vàng túm lấy bà cụ: “Bà nội, để mặc cho bà ta nói đi, cháu cũng chẳng mất miếng thịt nào.”
Bên này còn chưa an ủi xong, cái tiếng oang oang của Đổng Hữu Lan lại tiếp tục truyền tới: “Kể ra thì con bé n Thục này cũng chịu khổ. Đáng lẽ con bé nên là cô gái nhỏ được nuông chiều từ bé, nhưng vì nhiều nguyên nhân mà nó không được nuôi bên cạnh cha mẹ, chỉ có thể bị đưa đi.
Lúc đầu vợ chồng tôi ra ngoài mời bà đỡ, kết quả bị người ta nhét một cái bọc vải. Chúng tôi thấy là một bé gái xinh đẹp, vừa lúc đứa bé tôi sinh ra không thở được mấy hơi đã c.h.ế.t yểu.
Cho nên chúng tôi tiện nuôi dưỡng Ân Thục. Hiện tại con bé cùng người nhà nhận nhau, nhà kia ở tổng đại viện Bắc gì đó, sống ở đó đều là người đứng đầu trong thủ đô này!
Người nhà kia rất áy náy với con bé, muốn bù đắp cho con bé hai mươi năm thiếu thốn, cho nên hai vợ chồng con bé cũng không thường xuyên tới đây.
Hơn nữa con bé sắp sinh rồi, điều kiện y tế ở trung tâm thành phố tốt, cũng có thể chăm sóc cho nó.”