Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 27

Cập nhật lúc: 2024-10-30 20:53:54
Lượt xem: 137

Tần Nguyên Cửu lườm cô một cái, cúi đầu ăn cơm.

Ngược lại, Kha Mỹ Ngu cảm thấy mình quá ngây thơ, thành thật nếm thử món mì tự làm trong bát, ngọt ngào khen mẹ Kha nấu ăn ngon, khen bà nội Kha đóng góp trứng gà.

"Được rồi, có ăn cũng không ngăn được cái miệng nhỏ của cháu." Bà cụ cười ha ha: "Ăn xong nhanh lên trấn đi, hôm nay trong trấn có một cái chợ lớn, nhiều người lắm, đi trễ không còn gì đâu."

Mọi người bận xây nhà quên chuyện chợ búa, khó trách con bé này mới sáng sớm đã sốt sắng tìm Tiểu Tần như vậy.

Sau khi ăn xong, Kha Mỹ Ngu giục Tần Nguyên Cửu đạp xe giữa nụ cười bất lực cưng chiều của mọi người.

Lần này không có bánh bao điều chỉnh bầu không khí, Kha Mỹ Ngu lặng lẽ ngồi ở ghế sau, muốn mở miệng nói chuyện, nhưng không biết nên nói cái gì với khối băng, thôi bỏ đi, vất vả lắm cô mới có thể trọng sinh thoát khỏi sự trói buộc của đại lão, tự nhiên trở thành kẻ lắm lời, bây giờ phải kìm nén, thật sự vô cùng khó chịu.

"Kể chi tiết giấc mơ của cô đi." Đi được nửa đường, cảm giác người phụ nữ sau lưng mình không ngừng vặn vẹo, khóe môi Tần Nguyên Cửu khẽ cong lên, nhưng giọng điệu lại có chút không kiên nhẫn.

Một chủ đề, cho Kha Mỹ Ngu một lối thoát nước.

Cô kể lại tường tận mọi chuyện đã xảy ra, còn đặc biệt nhấn mạnh những thông tin quan trọng, tin rằng với những thông tin quan trọng này, chỉ cần nhanh chóng điều động cảnh sát, băng nhóm buôn người kia sẽ bị tóm gọn, mà bọn nhỏ cũng sẽ được cứu, không có kết cục bị bán thê thảm nữa!

Đến thị trấn, Tần Nguyên Cửu đi thẳng vào cục công an: "Cô chờ ở đây, tôi vào một chút rồi ra."

Vừa nói anh vừa dừng xe, xoay người chuẩn bị rời đi.

Kha Mỹ Ngu vội vàng ôm lấy cánh tay anh, khẽ cau mày, không nhịn được xác nhận lại: "Đồng chí Tần, anh chắc chắn sẽ cứu những đứa trẻ đó đúng không?"

Dù sao trùm phản diện cũng rất dễ thất bại!

Sắc mặt Tần Nguyên Cửu trầm xuống: "Tôi đã đồng ý, nói được làm được, cô đang nghi ngờ năng lực của tôi?"

Kha Mỹ Ngu không khỏi có chút suy nghĩ quanh co trong đầu, vội vàng cười lắc đầu: "Đâu có, tôi quá tin tưởng năng lực của đồng chí Tần, cho nên mới tìm đến anh nha."

"Tần đồng chí mau đi đi, tôi ở chỗ này chờ anh, lát nữa chúng ta đi dạo phố."

Tần Nguyên Cửu dạ: "Sẽ không quá mười phút."

Chờ đến phát chán, Kha Mỹ Ngu hơi híp mắt lại, đưa thần thức vào không gian tiếp tục vẽ bùa.

Mặc dù mới học chưa được bao lâu, nhưng cô đã dùng hết tất cả thời gian rảnh rỗi để khắc hoạ, mà lại chỉ khắc hoạ loại bùa ho đơn giản nhất trong các loại bùa!

Nói đến đây, mặc dù thầy bùa dựa vào bùa để chữa bệnh cho người ta, nhưng trước khi chữa phải biết người bệnh mắc bệnh gì, mới có thể dựa vào triệu chứng mà vẽ bùa.

Y thuật của nước Hạ Hoa rất tinh thâm, chỉ cần một bệnh ho khan, đã có thể chia thành hai loại: ngoại thương và nội thương, mỗi loại lại có phạm vi, bùa vẽ cũng khác nhau.

Nói thẳng ra, chính là lợi dụng linh lực bị khóa trên giấy bùa, nhập thể theo quy trình đã định để chữa bệnh cho người ta.

Quy trình được thiết lập chính xác thì các triệu chứng mới có thể dần biến mất!

Cho nên khi vẽ bùa chữa bệnh, Kha Mỹ Ngu cũng nghiên cứu kỹ lưỡng các triệu chứng tương ứng.

Cô vừa vẽ xong năm sáu lần trong đầu, liền trông thấy Tần Nguyên Cửu sải bước đi về phía mình.

"Xong rồi?" Kha Mỹ Ngu ngập ngừng nhìn qua.

"Ừm." Một chữ đã chặn họng cô?

Mặc dù Hoá Nguyên là một thị trấn, nhưng chỉ có hai con phố phồn hoa sầm uất, một ngang một dọc, nhìn thoáng qua là có thể thấy đầu cuối.

Hôm nay là chợ phiên, đường phố tấp nập người qua lại, ngay cả lối vào cục công an cũng bị các quầy hàng nông sản chặn lại.

Tần Nguyên Cửu dắt xe đi phía trước, Kha Mỹ Ngu thì phồng má nắm lấy ghế sau xe, dọc đường không thể tin nổi mà buông tay hơn mười lần.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi đi ra khỏi đường phố sầm uất, Tần Nguyên Cửu mới quay người: "Tôi nói với bạn bè ở kinh đô là đào được manh mối trong miệng bọn buôn người, chắc đã đi mật báo rồi. Hi vọng các đồng chí trong cục cảnh sát kinh đô có thể mau chóng bắt tội phạm, giải cứu nhiều đứa bé hơn."

"Tôi chỉ nằm mơ thôi, chưa chắc đã là thật đâu?"

Chưa kiểm chứng xác thực đã huy động người khác, lỡ hệ thống hố cô thì sao?

"Tội bắt cóc và buôn bán trẻ em rất nghiêm trọng, nhất là còn dính đến gia đình quân nhân, phía trên thà tin có còn hơn không." Tần Nguyên Cửu vừa đỗ xe đạp vừa nói.

Kha Mỹ Ngu thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới nghiêng đầu lại nhìn, rạp chiếu phim?

Tên và thời gian của các bộ phim chiếu hôm nay được hiển thị trước lối vào, một đám người xếp hàng dài cạnh cổng soát vé nhỏ hẹp lờ mờ.

"Xem phim à?" Kha Mỹ Ngu tò mò nhìn rạp chiếu phim, rồi ngó ngó tảng băng lớn bên cạnh.

"Ừm, một người bạn trong cục nhét cho hai tấm vé." Tần Nguyên Cửu lấy từ trong túi ra: "Nếu cô không có hứng thú thì tôi vứt đi?"

"Đừng, đừng, đừng." Kha Mỹ Ngu vội vàng giật lấy.

Cô không nghi ngờ gì về khả năng hành động của vị đồng chí Tần này.

"Xem, sao lại không xem?"

Ở mạt thế, đại lão đã đưa cho cô rất nhiều sản phẩm điện tử để g.i.ế.c thời gian, trong đó có tiểu thuyết, phim ảnh, phim truyền hình…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-27.html.]

Con người là động vật sôi nổi, nhất là phụ nữ còn rất nhạy cảm.

Phim ảnh và tiểu thuyết có thể g.i.ế.c thời gian, nhưng lâu dần cũng không thể dập tắt nỗi lo của nhân loại về ngày tận thế!

Lại nói, cuộc sống cần có cảm giác lễ nghi, Kha Mỹ Ngu rất khao khát điều đó!

"Đồng chí Tần, tôi muốn ăn hạt dưa xào, bắp rang!"

Cô mong đợi nhìn về phía Tần Nguyên Cửu: "Phim không có hạt dưa xào, bắp rang thì không trọn vẹn."

Tần Nguyên Cửu nhìn xung quanh, cau mày mất kiên nhẫn bỏ lại hai chữ "chờ tôi", sau đó chen vào đám đông lần nữa.

Phim chiếu rạp không phải ngày nào cũng chiếu, chỉ có chợ phiên hoặc cuối tuần mới chiếu cả ngày, còn bình thường chỉ chiếu một hai bộ buổi tối. thường chỉ chiếu một hai suất. Hơn nữa, rạp chiếu phim chỉ có hai phòng chiếu, nên mỗi phim luôn có thể hết nửa số ghế.

Kha Mỹ Ngu nhìn cái gì cũng thấy tò mò, ngay cả những cặp đôi ngại ngùng đến xem phim, cũng có thể khiến cô nhìn chằm chằm một lúc lâu.

"Lý Quyên Mai, cô đúng là một cô em chồng tốt, còn mua vé xem phim để lấy lòng bà chị dâu không đẻ được trứng? Có khi chẳng bao lâu nữa, chị dâu cô lại là người khác đấy!"

Một giọng nói sắc bén ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Kha Mỹ Ngu kiễng chân lên nhìn, hóa ra có hai đội công nhân nữ đứng hai bên trừng mắt nhìn nhau.

"Cảnh Tiểu Thanh, cô còn chưa có chồng đấy, không biết xấu hổ à!"

"Ô, sao tôi phải xấu hổ? Người không sinh được con cũng đâu phải tôi." Cảnh Tiểu Thanh hơi hếch cằm, hừ một tiếng: "Tôi có hai anh trai nhé! Nhà chú bác tôi cũng toàn là con trai thôi."

Những người hóng chuyện buồn cười không thôi, nhưng bọn họ vừa cười nhạo Cảnh Tiểu Thanh to gan vô liêm sỉ, vừa có chút ghen tị.

Mặc dù tổ chức hiện tại luôn ủng hộ việc phụ nữ gánh nửa bầu trời, nhưng lực lượng lao động vẫn là yếu tố quan trọng liên quan đến mức sống của một gia đình khi công nghệ khoa học kỹ thuật chưa phát triển!

Nhà có nhiều con trai nghĩa là có đủ lực lượng, không bị khinh bỉ.

Kha Mỹ Ngu chớp mắt một cái, nhận ra Lý Quyên Mai kia chính là người bán hàng Tiểu Lý ở hợp tác xã tiếp thị cung ứng Tiền Trang.

Cô có thính giác tốt, chỉ cần muốn nghe, là có thể nghe được hết tất cả giọng nói của mọi người.

Hóa ra các nữ công nhân trong xưởng may và hợp tác xã cung ứng tiếp thị đã có ân oán từ lâu, hơn nữa chuyện này còn liên quan đến nhà họ Lý và nhà họ Cảnh!

Ở mạt thế, bởi vì vệ tinh bị thiên thạch phá hủy, thiết bị liên lạc của con người bị tê liệt hoàn toàn, tất cả các cơ sở hạ tầng vẫn còn đang xây dựng dở.

Số lượng con người giảm mạnh, bao gồm cả những công nhân nắm giữ công nghệ cốt lõi trong các ngành công nghiệp khác nhau.

Không có con người, không có công nghệ, không có cơ sở vật chất, còn đứng trước cuộc tấn công liên tục của zombie và quái thú đột biến, cuộc sống của mọi người vô cùng chật vật, đến mức phải làm việc chăm chỉ để tồn tại, chứ đừng nói đến việc giải trí.

Kể cả ngồi lê đôi mách cũng chỉ là quyền của kẻ mạnh.

Nhưng lần này, Kha Mỹ Ngu không có bất cứ người hầu nào xếp ghế, đưa hạt dưa cho.

Cô đứng ngoài đám đông, vừa tò mò vừa hứng thú lắng tai nghe.

Trên thị trấn Hoá Nguyên có mấy cái nhà máy lớn, hiện tại trợ cấp công nhân vô cùng tốt, bao gồm cả việc cung cấp rạp chiếu phim. Đương nhiên, bởi vì rạp chiếu phim không lớn, nên mỗi lần nhà máy đều sẽ rút thăm người xem may mắn.

Ví dụ như bộ phim hôm nay Kha Mỹ Ngu và Tần Nguyên Cửu sẽ xem, mới được chiếu vào năm nay, suất nào cũng chật cứng, trở thành nơi nam nữ thanh niên tìm người yêu, rất khó kiếm được vé, thế nên các công nhân trong nhà máy, giữa các nhà máy với nhau đã xảy ra rất nhiều xích mích.

Lý Quyên Mai là nhân viên bán hàng trong hợp tác xã tiếp thị cung ứng, lợi ích trợ cấp tốt hơn một khoảng so với nhân viên nhà máy.

Cô ấy vừa nhận được vé xem phim, đã có rất nhiều người muốn mua với giá cao, bao gồm cả Cảnh Tiểu Thanh, người luôn cố tranh giành vị trí đầu tiên trong mọi việc.

Cảnh Tiểu Thanh phải lòng một chàng trai trẻ đẹp trai trong nhà máy, muốn hẹn người ta đi xem phim, nhưng cho dù cô ta có cầu xin ông bà nội, cũng chỉ nhận được một vé, cho nên cô ta mới để ý đến vé của Lý Quyên Mai.

Không mua được, cô ta lập tức đến chỗ người ta nói xấu, còn thêm mắm thêm muối tiết lộ chuyện nhà họ Lý ra.

Bây giờ trong trấn ai cũng biết, con dâu nhà họ Lý đã vào cửa ba năm nhưng không đẻ được một quả trứng nào, mà nhà họ Lý dối trá giả vờ không quan tâm, thực chất lại bắt đầu ngấm ngầm tìm con dâu kế tiếp, muốn chờ con dâu hiện tại không chịu nổi dư luận bỏ đi rồi nhanh chóng đẩy người thay thế lên.

Chỉ trong hai ngày, tin đồn ngày càng nghiêm trọng, thậm chí đứa bé mà nhà họ Lý lén giấu ở bên ngoài cũng lộ ra ngoài!

Có thể nói, chỉ cần nhà họ Lý bỏ con dâu, hoặc là con dâu kia xảy ra một xíu chuyện, như vậy tương lai của tất cả người nhà họ Lý cũng chấm dứt, dù sao ở niên đại này, thanh danh có thể đại diện cho hầu hết mọi thứ.

Không phải chỉ có một quả dưa* này thôi đâu, thật ra năm đó cha Cảnh Tiểu Thanh thích mẹ Lý Quyên Mai, chuẩn bị đính hôn, nhưng vì tương lai của bản thân, cha Cảnh lập tức quay lưng cưới cô con gái hẹp hòi sĩ diện của cấp trên.

*Dưa: chuyện để hóng

Mà mẹ Lý cũng kết hôn với người chồng hiện tại. Cha Lý có năng lực xuất chúng, trở thành chủ nhiệm hợp tác xã tiếp thị cung ứng của huyện, thậm chí còn sắp xếp cho người nhà những công việc béo bở.

n oán giữa hai gia đình cũng bắt đầu từ đó!

Một quả dưa khác, Lý Quyên Mai vừa tốt nghiệp cấp ba đã đến hợp tác xã tiếp thị cung ứng ở chợ Tiền Trang.

Cô gái nhỏ xinh đẹp da trắng nõn nà, gia cảnh tốt, chưa từng chịu khổ cực, là kiểu con gái ngoan ngoãn không biết đời người hiểm ác.

Cô ấy nghiễm nhiên trở thành một cục mỡ dày, thu hút anh hai Cảnh Tiểu Thanh, cũng thu hút anh chàng đẹp trai mà Cảnh Tiểu Thanh ái mộ.

Thế là ân oán của thế hệ trước lại được truyền sang thế hệ trẻ.

Kha Mỹ Ngu nghe được có chút bối rối, tóm lại là án m.á.u do vé xem phim gây ra...

Quả nhiên là tiểu thuyết bắt nguồn từ cuộc sống! Không có m.á.u chó nhất, chỉ có m.á.u chó hơn.

Loading...