Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 258
Cập nhật lúc: 2024-11-01 05:58:50
Lượt xem: 35
"Đồng chí." Anh ta có chút xấu hổ hỏi: "Thuốc xổ giun này không giống những loại khác sao? Tại sao con bé… con bé…"
Cô bé không nhịn được trợn tròn mắt nói "Chị ơi, cha em muốn hỏi tại sao em uống thuốc xong đi ị lại không thấy giun đâu?"
Kha Mỹ Ngu buồn cười nói: "Thuốc tẩy giun thông thường có tác dụng với dạ dày, nhưng thuốc này của chị sẽ trực tiếp hòa tan giun trong người, nếu không mạch m.á.u của em bị bít tắc rồi sao?"
Gia đình ba người vẫn nửa tin nửa ngờ, nhưng ngay sau đó cô bé bắt đầu than đói và đòi ăn, hơn nữa cha mẹ đưa gì cũng không từ chối, khiến mọi người vô cùng ngạc nhiên.
Vì việc này mà họ thân thiết với nhau hơn, hỏi thăm một lúc thì biết được họ có cùng đích đến, tất cả đều nhập ngũ để thăm họ hàng.
Ứng Yến và người chồng nhìn nhau, cả hai đều cười lớn khó hiểu.
Sau khi xuống xe, hai gia đình cùng nhau bước ra khỏi nhà ga, đúng lúc có một vài thanh niên mặc quân phục cầm tấm biển có ghi tên bọn họ.
"Chị ơi!" Còn chưa kịp thấy người, thì một bóng người đã lao vụt tới, nhưng lại bị Ứng Yến ngăn lại.
"Chú!" Bánh bao nhỏ ngẩng đầu cười lớn, cậu bé nhìn về phía Kha Mỹ Ngu, sau đó đưa mắt nhìn cô bé ngoan ngoãn đứng bên cạnh, ngạc nhiên nói: "Chị ơi, chị sinh cho em một em gái xinh đẹp…"
Còn chưa nói xong, cậu bé đã bị cha ký mạnh vào đầu, cười mắng: "Con nít con nôi cả ngày suy nghĩ cái gì không biết?"
Mọi người không khỏi bật cười.
Mặc dù hai đứa bé mới gặp nhau, nhưng do tuổi tác cũng xấp xỉ, nên chúng nhanh chóng chơi cùng với nhau.
Một câu em Kiều Kiều, hai câu anh Hải Hải, gọi tới gọi lui vô cùng thân thiết.
"Lão đại, đã lâu không gặp." Một người đàn ông cao lớn với khuôn mặt cương nghị bước tới ôm lấy Ứng Yến.
"Hướng Kình, mấy năm nay cậu tập luyện rất tốt." Ứng Yến cười, nhéo nhéo cánh tay của Lư Hướng Kình: "Cậu không bận à? Sao có thời gian đến đón chúng tôi?"
"Đội ngũ vừa mới tập trung, cấp trên cũng xem là còn tình người, cho em nghỉ ngơi vài ngày, vừa hay tới đón anh cùng chị dâu." Nói xong, Lư Hướng Kình hướng mỉm cười chào hỏi với Kha Mỹ Ngu.
Kha Mỹ Ngu vô thức đáp lại một tiếng, kết quả nhận lại tiếng cười khẽ của Ứng Yến.
Cô trừng mắt nhìn anh, má hơi hơi phồng lên, tại sao anh cứ phải quên ký ức về cô vậy?
Mặc dù mối quan hệ giữa hai người không khác gì trước đây, nhưng cô vẫn có chút khó xử.
Mặc dù đã gần sáu giờ, nhưng ở đây trời tối sớm hơn chỗ họ. Đèn ở lối ra mờ ảo, cộng thêm mọi người đang ồn ào ôn lại kể về chuyện xưa, khiến Kha Mỹ Ngu không để ý đến những thứ khác.
Sau khi mọi người lần lượt lên xe ngồi hai bên, Kha Mỹ Ngu mới phát hiện bên cạnh Lư Hướng Kình có một bóng người cực kỳ mờ nhạt!
Vọng Đế Xuất và Tiểu Quỷ Vương đã lang thang bên ngoài đủ rồi, ngoại trừ người bố trí trận pháp, những người còn lại trong cô nhi viện đều nhận được sự trừng phạt xứng đáng.
Có hai người đàn ông mạnh mẽ ở bên cạnh, Kha Mỹ Ngu không hề cảm thấy sợ hãi, hơn nữa cô cũng cảm thấy cái bóng đó không có ác ý, mà chỉ có một sự lưu luyến đơn thuần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-258.html.]
Vừa rồi tầm mắt Kha Mỹ Ngu đã liếc qua, mặc dù ngoài mặt vẫn bình tĩnh nói chuyện với Trịnh Thiến Thiến và Đoàn Tĩnh Nghi vừa gặp trên tàu, nhưng khóe mắt cô vẫn tập trung vào cái bóng.
Không biết cái bóng đã quanh quẩn bên người mình yêu bao lâu rồi, nó rất nhạy cảm với ánh nhìn của người khác, nhất là khi những ánh mắt hướng về phía nó dù chỉ trong chốc lát.
Cái bóng rất phấn khích, chậm rãi bay về phía Kha Mỹ Ngu.
Tinh thần của Kha Mỹ Ngu mạnh đến mức hoàn toàn có thể giả vờ như không nhìn thấy, tiếp tục bày tỏ sự tò mò của mình với quân đội, cùng với sự phấn khích khi có thể ở lại đây một tháng.
Cái bóng không cam tâm, nó chắc chắn ánh mắt vừa rồi được phóng ra từ đây, cứ đi đi lại lại trước mặt Kha Mỹ Ngu, nhìn chằm chằm vào biểu cảm của cô xem có gì thay đổi không.
Nhưng nó đã đi đi lại lại được nửa chặng đường về. Nhìn thấy sắp đến quân đội, nhóm người sẽ phải tách ra, nó trực tiếp đứng chắn ngay trước mặt Kha Mỹ Ngu.
Kha Mỹ Ngu biết sau này mình sẽ gặp ma quỷ và cũng biết rõ một số quy tắc của quỷ giới, nên cô thường xuyên luyện tập với Vọng Đế Xuất.
Nếu người bình thường nhìn thấy quỷ như tình huống này, cho dù quỷ có hư ảo vô hình, người đó cũng sẽ vô thức quay người sang một bên để tránh né, hoặc có thể sẽ không chịu nổi khi quỷ đứng trước mặt xuyên qua cơ thể của mình.
Trải qua nhiều lần kiểm tra, nó vẫn không có được đáp án mình mong muốn. Cái bóng buồn bã thở dài, tiếp tục lơ lửng lặng lẽ bên cạnh Lư Hướng Kình.
Kha Mỹ Ngu cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, tuy bóng ma rất mờ mịt hư vô, di chuyển xuyên qua cơ thể con người không chút trở ngại, nhưng giác quan của cơ thể cô rất nhạy cảm, cô có thể phát hiện cảm giác ớn lạnh và dòng điện chạy qua cơ thể, khiến tóc gáy cô dựng đứng.
Vọng Đế Xuất và Tiểu Quỷ Vương vừa mới trở về, những kẻ bày trận lúc trước rất xảo quyệt, chúng không lộ diện, ngược lại ra lệnh cho tay sai bày tế đàn để nuôi Tiểu Quỷ Vương. Bọn họ không có manh mối nào khác, cho nên chỉ có thể tạm thời quay lại, sau này từ từ điều tra nghe ngóng, dù sao cũng có rất ít người hiểu được chuyện này.
Sau khi tế đàn bị phá hủy, nói không chừng người kia lại tìm kiếm mục tiêu khác hoặc có thể đang nuôi dưỡng và luyện chế nhiều mục tiêu cùng lúc!
Nhưng điều quan trọng nhất lúc này là tìm một cơ thể để Tiểu Quỷ Vương có thể phong ấn và trấn áp hoàn toàn năng lượng ma quỷ trên cơ thể đó, điều này tương đương với việc tìm một vật chứa để ngăn chặn năng lượng ma quái bị tiêu hao và phân tán, nếu không nó sẽ không khống chế nổi mà mất đi bản tính, lần thứ hai sa đọa thành ác quỷ, ở nhân gian làm việc xấu.
Muốn tìm được một thân thể ký sinh như vậy không phải dễ, thứ nhất là đứa trẻ phải dưới bốn tuổi, thân thể của đứa trẻ phải có sức chứa rộng rãi, là vật chứa tốt nhất, thứ hai, đứa trẻ khỏe mạnh nhưng lại bị c.h.ế.t ngoài ý muốn, nếu không sau khi Tiểu Quỷ Vương chiếm lấy thân thể, thì nó sẽ gặp đủ loại phiền toái, trong vòng nửa giờ sau khi đứa trẻ chết, bọn họ phải tìm ra nó.
Vân Mộng Hạ Vũ
Vì vậy khi không có chuyện gì, Vọng Đế Xuất và Tiểu Quỷ Vương bay khắp nơi, cố gắng tìm vật chủ thích hợp.
Những đứa trẻ được tìm để chứa Tiểu Quỷ Vương tuy tuổi không lớn lắm nhưng lại là đứa kết hợp điểm mạnh của từng đứa trẻ và đặc biệt hiếm có, dường như mọi quyết định đều cần phải được toàn bộ ý thức trong cơ thể biểu quyết, sau khi có được cơ thể mới có thể cũng hiểu rõ hơn ý thức và hồn phách tan vỡ của hơn hai trăm đứa trẻ đã được hòa nhập.
Khi đến một nơi mới, chúng nó rất háo hức muốn ra ngoài.
Kha Mỹ Ngu là một người điển hình của câu tò mò hại c.h.ế.t con mèo, lúc này cô đang giả vờ làm một người bình thường, nhưng trong lòng lại cực kỳ ngứa ngáy, có điều lại sợ rắc rối, cô chỉ có thể xem trò vui, nhưng nếu bảo cô tham gia, trừ phi cô bị mất não.
Nhưng kể từ khi được tái sinh, cô đã bị mất não không ít lần.
Kha Mỹ Ngu dựa lưng vào thùng xe tải, trong khi Tiểu Quỷ Vương và Vọng Đế Xuất trực tiếp xuyên qua vách của thùng xe đi ra bên ngoài, sau đó vỗ cánh đứng trên mép xe tải.
Thực lực của Vọng Đế Xuất và Tiểu Quỷ Vương rất mạnh mẽ, vừa xuất hiện, những bóng ma xung quanh Lư Hướng Kình đều run rẩy, bọn họ ước gì có thể tìm được một cái lỗ để chui vào, nào còn tỏ ra được bộ dạng lanh lợi như ban nãy.
“Chim to?” Bánh bao nhỏ vui vẻ nói.
“Cậu mới là chim to đấy, cả nhà cậu đều là chim to!” Ánh mắt Vọng Đế Xuất lạnh lùng.
Đây là cách mắng nhau hằng ngày của nó với Kha Mỹ Ngu, từ trước đến nay bọn họ đều hỏi han người nhà của đối phương.