Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 252

Cập nhật lúc: 2024-11-01 05:58:40
Lượt xem: 35

Kha Mỹ Ngu kinh ngạc: “Là trong nhà gửi điện báo tới mà, nếu như không nghiêm trọng, sao lại gấp tới mức chỉ là quãng đường xe chạy có ba tiếng thôi cũng cần dùng điện báo?”

Trừ phi có người cố ý.

Mà sự cố ý này rõ ràng nhằm vào việc biết rõ hôm nay sẽ có cơn mưa cực lớn.

Nhớ tới chuyện của cha Kha lần trước, cô hoàn toàn không cần nghĩ nhiều, chắc chắn là người nhà Kha Khánh Thư làm, Kha Mỹ Ngu uất hận nghiến chặt răng.

“Chị dâu nhỏ, cha mẹ em về nhà rồi, có lẽ đã về đến thôn Lạc Phượng, chuẩn bị nghỉ ngơi một lát rồi tới thăm bà ngoại đó, không ngờ tới mưa lại lớn thế. Em đi tìm họ, chị trông bà ngoại nhé.”

Kha Mỹ Ngu chỉ huy chim bùa lao ra ngoài, dần dần hóa thành dáng vẻ của Vân Bảo Nhi, bay về thôn Lạc Phượng như một vệt sáng.

Trong lòng cô thầm nghĩ, nước mưa cũng đủ rồi, mau chóng dừng lại đi chứ, nếu còn mưa tiếp, không biết sẽ mất bao nhiêu mạng người, tổn thất bao nhiêu tài sản nữa.

Lúc này nước mưa có xu hướng dâng lên chậm lại nhưng nước trên mặt đất rất xiết, chảy cuồn cuộn, Kha Mỹ Ngu không dám chậm trễ, cô xem xét một lượt trong thôn, tất cả thôn dân đã được trưởng thôn triệu tập lên núi.

Đợi cô nhìn thấy bóng người nối nhau thì đã nghe có tiếng người ồn ào: “Mau cứu người đi...”

“Ôi trời, ai không cần mạng mà nhảy xuống thế...”

“... Đá trên núi lở rồi, cây cũng đổ xuống đầu rồi, khó mà giữ được mạng...”

Hóa ra đoàn người lên núi tránh nạn bị núi sụp xuống do no nước, bùn đất, đá và cây bên trên trong chớp mắt đã lao xuống theo dòng nước chảy xiết, đồng thời còn có cả những người không kịp trốn nữa.

Kha Mỹ Ngu sốt ruột, nhân lúc mọi người không chú ý, cô chạy vào khúc ngoặt của phòng học, dán bùa ẩn thân lên người rồi trực tiếp thông qua không gian đi đến bên cạnh chị dâu nhỏ.

Cô không lộ mặt, dán từng lá bùa dịch chuyển không cần tiền lên người mình, trong lòng không biết đã cầu chúc cho cha mẹ bao nhiêu lần, chỉ mới qua một phút thôi, cô đã xuất hiện trước mặt thôn dân Lạc Phượng, cô hỏi: “Thím ơi, có chuyện gì thế, ai rơi xuống nước đấy ạ?”

Mặc dù nước mưa đã có xu thế dâng chậm lại nhưng nó vẫn chảy rất xiết, trực tiếp đổ lên người cô, che đi nửa khuôn mặt.

Bây giờ có nhiều người, không ai có tâm trạng nhìn xem người nói chuyện là ai.

“Mười mấy người cơ, đám nhóc biết bơi đều bò lên rồi, hình như là người nhà Khánh Nghĩa bị rơi xuống, không ngoi đầu lên được. Có người đi cứu nhưng bị cây đổ xuống đầu, có lẽ hai người kia đều...”

Kha Mỹ Ngu vội vàng muốn nhảy xuống nhưng lại bị người ta kéo lại, đồng thời cha Kha nghe được tin cũng chạy xuống.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Nhóc con nhà ai đây? Còn có Khánh Nghĩa, mấy người kéo họ lại đi, đừng để họ làm chuyện dại dột...” Trưởng thôn tổ chức mấy thanh niên trẻ tuổi buộc dây thừng vào eo, đang ở bên dưới vớt người, thấy Kha Mỹ Ngu tới, ông ta vội vàng gọi người giữ cô lại.

Kha Mỹ Ngu cắn môi.

Trên người cô còn có không ít bùa nhưng cô không có cách nào đích thân ra tay trước mặt nhiều người thế này, cô dán bùa ẩn thân và các loại bùa nâng cao thể chất lên người đám thanh niên cứu người.

Có thêm bùa chú trợ giúp, hành động của đám thanh niên kia nhanh hơn nhiều, bọn họ chuyển cây ra, cuối cùng cũng lộ ra người một tay ôm chặt mẹ Kha bị sặc nước, một tay túm lấy khúc cây.

Bọn họ đều đồng tâm hiệp lực kéo hai người kia lên.

Lúc này Kha Mỹ Ngu và cha Kha mới được thả cho bước lên.

Hai người nằm trên đất mặt đều tím tái, toàn thân lạnh ngắt, n.g.ự.c gần như không thấy phập phồng.

Kha Mỹ Ngu tiến lên ôm mẹ Kha, sắc mặt lạnh lẽo, tiến thành cấp cứu cho bà, cũng may thời gian chìm dưới nước của mẹ Kha ngắn, lại thêm Kha Mỹ Ngu lặng lẽ dán bùa cung cấp khí oxy cho bà, đề phòng bà vì cơ thể thiếu khí mà dẫn tới bị tổn hại, lại còn có thể thông qua không khí chuyển đổi trong phổi, đẩy nước ra ngoài.

Chưa qua bao lâu, mẹ Kha đã ọe ọe nôn ra mấy ngụm nước, lại còn bị sặc ho sù sụ.

“Tạ ơn trời đất, cuối cùng cũng không sao.” Người nhà họ Kha vây quanh vừa khóc vừa cười.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-252.html.]

Thời khắc nguy hiểm như thế, thôn dân không có ai soi mói lời nói của họ.

“Nhà Khánh Nghĩa không sao rồi, nhưng mà...” Có người sốt ruột kêu lên: “Tiểu Tần cứu bà ấy ngừng thở rồi!”

Cả người Kha Mỹ Ngu cứng đờ, đặt mẹ nằm lại vào lòng cha.

Cô chạy vội tới bên cạnh, vậy mà lại nhìn thấy người đàn ông trưa nay còn cười cười nói nói ăn cơm với cô, lại còn cười xấu xa chấm mút cô lúc đưa cô đi qua rừng cây nhỏ đã ngừng thở, cả người ướt đẫm nằm trên nền đất lạnh lẽo, mà lúc này đất cạnh đầu anh bị dòng m.á.u đỏ chảy ra nhuộm sẫm lại...

“Anh Cửu...” Tay cô run rẩy, nhưng Kha Mỹ Ngu nghiến răng dán bùa cầm m.á.u cho anh trước, vừa cấp cứu đuối nước, vừa dùng bùa oxy nhưng cả người anh vẫn không có chút đặc trưng của sự sống.

Kha Mỹ Ngu dùng hết các thủ đoạn một lần nhưng không hề có hiệu quả.

Cô mặc kệ mọi thứ, hô hấp nhân tạo và hồi sức tim phổi cho anh, lặp lại hết lần này đến lần khác.

Năm phút, mười phút, mười lăm phút...

Cả nhà họ Kha đã bình tĩnh lại, họ cũng đứng ngay bên cạnh đó.

Nước mưa gần như dừng lại, chỉ có những giọt mưa phùn dính lên người.

Kha Mỹ Ngu chưa từng có cảm giác rét lạnh như thế, còn khó chịu hơn so với lúc đóng băng trong mạt thế. Giống như mùa hè rực rỡ cái bay thẳng tới mùa đông vậy.

Cô thẫn thờ lặp lại từng động tác một.

Sau khi cha Kha và mẹ Kha hoàn hồn cũng không đành lòng tới khuyên ngăn, đỏ mắt như nhìn những người khác, trong lòng hối hận vô cùng.

“Anh Cửu, anh tỉnh lại đi được không.” Cuối cùng cô không nhịn được nữa, khẽ cầu xin: “Đây chắc chắn là mơ đúng không, đã nói người tốt c.h.ế.t sớm người xấu sống lâu mà? Anh là trùm phản diện chắc phải sống đến mấy thế kỷ chứ, sao còn trẻ lại nằm ở đây được?

Chúng, chúng ta cũng mới kết hôn hơn nửa năm mà thôi, anh không cần em nữa sao?

Không phải chúng ta đã nói phải sống chung đến già, làm bạn cả đời sao?

Em còn chưa được làm mẹ nữa, anh cũng chưa được làm cha nữa. Anh cam lòng rời đi…

Em xin anh tỉnh lại đi, cho dù điều kiện nào em cũng đồng ý…”

Cũng không biết là hiệu quả do cô cấp cứu liên tục hay là những linh đan diệu dược kia có tác dụng, hay là mạng cá chép luôn chăm sóc cho cô. Nhiệt độ cơ thể của người đàn ông dần tăng lên, ngón tay cũng có một chút phản ứng.

Kha Mỹ Ngu vui mừng ra mặt, vội vàng nín thở tập trung kiểm tra cho anh.

Chỉ cần người sống lại thì không có vấn đề gì lớn, có điều đầu của anh bị thân cây thô to đập phải, có một cục m.á.u bầm lớn.

Đầu thuộc về bộ phận phức tạp, dù cô là Phù Y cũng không thể dùng một lá bùa là có thể làm tan m.á.u bầm.

Cũng may sợ bóng sợ gió một hồi, mọi người rối rít cười nói may quá. Vội vàng dựng một cái lán rơm cho anh, vì ở trên có trùm nilon nên giường cũng được xem là khô ráo.

Cha Kha và mấy anh em của ông thay quần áo khác cho Tần Nguyên Cửu rồi mới giao cho mấy cô gái.

Kha Mỹ Ngu sờ trán Tần Nguyên Cửu, lẩm bẩm: “Anh Cửu, bình thường cơ thể của anh rất khỏe, sao bây giờ lại bắt đầu sốt.”

Nhân lúc mọi người không chú ý, cô lén vẽ một lá bùa hạ sốt trên trán của anh cách một khoảng không.

Tới thế giới này lâu như thế rồi, mặc dù tu vi của Kha Mỹ Ngu từ tốn mới tăng lên luyện khí kỳ tầng tám nhưng trình độ nghiệp vụ Phù Y của cô cũng được. Hôm nay đã có thể vẽ một lá bùa cách một khoảng không rồi.

Chỗ tốt như thế, cô có thể căn cứ vào thứ bệnh nhân cần, có thể lấy ra phân phối bùa chú phù văn không đầy đủ để trang bị.

Đương nhiên, Kha Mỹ Ngu vẫn có thói quen vào không gian làm việc, học tập và tu luyện mỗi ngày. Sau mỗi lần tu luyện xong, chỉ cần cơ thể có linh lực sẽ được cô chia làm hai, một phần để trữ lại, một phần thì để vẽ bùa chú.

Vì xung quanh luôn xuất hiện những chuyện kỳ quái, Kha Mỹ Ngu đành phải chuẩn bị nhiều một chút. Dù bản thân không địch lại người ta, ném một lá bùa ra, bất kể là người hay ma cũng nổ pháo ngay tại chỗ.

Loading...