Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 248
Cập nhật lúc: 2024-11-01 05:58:33
Lượt xem: 33
Tần Nguyên Cửu gật đầu, nhưng anh chỉ vào "English Salon", nói: "Tên này cần phải thay đổi, theo anh biết, salon là một phòng tiếp khách xa hoa dành cho xã hội thượng lưu nước ngoài, thường được chủ nhân sử dụng như một nơi xã giao.
Tình hình hiện tại vẫn còn căng thẳng, đừng để người khác nắm được nhược điểm.”
Kha Mỹ Ngu gật đầu: "Tất nhiên, em chắc chắn sẽ đổi tên khác."
Thế giới này có nữ chính cũng là người trọng sinh, cũng có người xuyên không giống cô, để không bại lộ thân phận, cô chắc chắn không được dùng từ salon ngoại ngữ.
“Hiệu tập kết ngoại ngữ đi!” Cô viết tên lên giấy, “Rất có ý nghĩa thời đại đúng không?”
Vừa nói, cô còn vẽ biểu tượng của câu lạc bộ, là một chiếc kèn nhỏ nghịch ngợm thổi ra mấy chữ cái nước ngoài, chiếc kèn cũng được tạo thành từ những chữ nước ngoài.
“Không tồi, nhưng em đã chọn được địa điểm chưa?”
Kha Mỹ Ngu mỉm cười nói: “Phía đông trường giáp với trường Đại học Nông nghiệp có rất nhiều tòa nhà ở giữa đã bị xếp xó và không được đưa vào sử dụng vì tính chất gây tranh cãi.
Nếu câu lạc bộ của em được chấp thuận, em có thể hợp tác với các sinh viên của Đại học Nông nghiệp, không chỉ trường bọn họ mà còn các trường lân cận khác. Nhiều người sức mạnh lớn, chắc chắn có thể làm ngoạn mục."
Tần Nguyên Cửu xoa đầu cô, "Vậy thì em rất lợi hại, trở thành Hội trưởng hội liên hiệp? Như vậy có thể lấy được học phần."
Nhưng Kha Mỹ Ngu mỉm cười ôm lấy eo anh, trong giọng nói không khỏi có chút yếu ớt nói: "Em mới không ôm đồm loại công việc không có thời gian riêng tư này đâu. Tổ trưởng chúng em rất tốt, nền tảng ngoại ngữ vững chắc, điềm tĩnh, chín chắn, có thể đảm nhiệm người lãnh đạo câu lạc bộ.
Em chỉ động mồm động mép, để bọn họ tự quyết định phải làm gì. Hơn nữa, em tham gia câu lạc bộ để thực hiện giá trị bản thân chứ không phải vì học phần.”
“Nhưng nếu học phần cao, cũng sẽ có lợi cho việc đề cử nghiên cứu sinh.” Tần Nguyên Cửu ngạc nhiên nói: “Nếu không tại sao mọi người phải cố gắng như vậy để kiếm học phần?”
Kha Mỹ Ngu sửng sốt, học phần là tất cả?
Vậy cô thực sự phải chú ý đến cả việc học và học phần.
“Vậy, Hiệp hội này, và vị trí Hội trưởng Hội liên hiệp này em không thể không làm?”
“Không thể.” Tần Nguyên Cửu gật đầu: “Xã hội rất thực tế, dù em có năng lực đến đâu cũng không bằng có một bản lý lịch đẹp đẽ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong thời đại này, nhân phẩm và quan điểm tinh thần quan trọng hơn nhiều so với các khóa học văn hóa, ít nhất hai năm tới là như vậy. Chúng ta nhập gia tùy tục, cùng mang học phần cao để được đề cử đến Đại học thủ đô học nghiên cứu sinh.”
Kha Mỹ Ngu ừm một tiếng.
Tuy nhiên, ở trong sách, nhóm học bá không phải đều học vượt cấp thì là sớm bước vào xã hội kiếm tiền, quá ít người giống như nhân vật phản diện trước mặt, an an ổn ổn đến trường, học lên cao học.
Anh chắc chắn là trùm phản diện giả!
Trước khi đi học, Kha Mỹ Ngu trình kết quả cả buổi tối của mình cho Hiệu trưởng Kỷ đang ăn sáng.
Qua lời nói của hai chị em của mình, cô đã hiểu sơ bộ về phẩm hạnh và cách đối nhân xử thế của lãnh đạo nhà trường.
Người có quyền lực nhất toàn trường, có tư tưởng thời đại mới, khuyến khích sự phát triển đa dạng của sinh viên chính là hiệu trưởng Kỷ. Mỗi lần ông ấy muốn thực hiện một quy định và chế độ mới, thường gặp phải sự phản đối kịch liệt từ phái những người mang tư tưởng cũ.
Nhưng lần nào hiệu trưởng Kỷ cũng có thể vượt qua muôn vàn khó khăn, thi hành các nội quy, quy định mới, hơn nữa hiệu quả thực hiện rất rõ rệt, liên tục tát vào mặt phái tư tưởng cũ, trong hoàn cảnh như vậy, lặng lẽ làm tan rã thế lục của đối phương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-248.html.]
Vậy nên hiện giờ, toàn bộ trường học đều nằm dưới sự kiểm soát chặt chẽ của Hiệu trưởng Kỷ, một nửa số vị trí chủ chốt đều đã được thay thế bằng những đồng chí có chung chí hướng với ông ấy.
Buổi trưa, vừa mới tan học, Kha Mỹ Ngu đã được trợ lý hiệu trưởng mời đến văn phòng hiệu trưởng.
Phương án của cô viết càng chi tiết càng tốt, nhưng cô có quá nhiều điều muốn bày tỏ, một câu thường có thể kéo dài ra rất nhiều.
Cho nên hiệu trưởng bảo trợ lý gọi đồ ăn đến, mấy người gồm ông, Phó Viện trưởng Học viện ngoại ngữ, Chủ nhiệm văn phòng câu lạc bộ cùng nghe Kha Mỹ Ngu giải thích chi tiết hơn.
Còn chỗ nào chưa hiểu thì nêu lại, sẽ được giải đáp ngay tại chỗ.
Hiệu trưởng Kỷ có bối cảnh thâm hậu ở thủ đô, có thể nhận được tin tức sớm hơn những người khác.
Ông ấy biết rõ bóng tối sắp kết thúc, nền kinh tế sắp phục hồi, vào thời điểm chuyển giao giữa cái cũ và cái mới, là lúc người dân Hạ Hoa tập hợp sức mạnh.
Ngoại ngữ chắc chắn sẽ là phương pháp cơ sở quan trọng bậc nhất để Hạ Hoa vươn ra toàn cầu, nếu không, ngoại ngữ sẽ không được đưa vào chương trình giảng dạy của sinh viên, còn chiếm một lượng lớn học phần.
Do môi trường sống của người Hạ Hoa còn đơn giản nên nhìn chung khả năng phát âm tiếng nước ngoài của sinh viên không chính xác, khả năng diễn đạt thiếu sót, viết không có quy phạm, v.v.
Học ngoại ngữ rất khó, tự nhiên khiến đa số mọi người đều không có hứng thú học tập, nếu vòng luẩn quẩn cứ tiếp tục thì tiềm ẩn rất nhiều tai họa.
Việc trau dồi ngoại ngữ không phải là chuyện chỉ nói trong vài câu, mấy năm nay ông suy nghĩ khá nhiều biện pháp nhưng hiệu quả cực thấp.
Nhưng động thái lớn gần đây của Kha Mỹ Ngu thực sự đã khiến tất cả giáo viên và sinh viên trong trường tham gia vào việc học ngoại ngữ.
Về chuyện ngày hôm qua ở hội trường, hiệu trưởng Kỷ đã nghe người khác kể lại, đang định tìm Kha Mỹ Ngu nói chuyện, không ngờ người đã tìm đến tận cửa, còn mang đến một phương pháp học tập và giao tiếp ngoại ngữ cực kỳ mới mẻ.
Sau khi giải đáp nghi vấn, hiệu trưởng Kỷ và những người khác nhìn nhau, đều thấy được sự hài lòng và kỳ vọng đối với kết quả.
“Bạn học Kha, phương án của em không tồi, nhà trường đồng ý thành lập Hiệu tập kết ngoại ngữ!
Nếu có khó khăn gì, em có thể nêu ra ngay lập tức, chúng tôi sẽ cố gắng hết sức giúp em làm.”
Kha Mỹ Ngu cười, không khách sáo nói ý tưởng coi trọng một nhà xưởng khổng lồ ở phía đông ra.
“Vậy em không khách sáo nữa, hiệu trưởng Kỷ.” Kha Mỹ Ngu cười đặt cuốn sổ lên bàn, nói: “Trường chúng ta giáp với Đại học Nông nghiệp ở phía đông, có một tòa nhà lớn ở giữa bị bỏ trống do thuộc quyền sở hữu.
Em đang nghĩ liệu chúng ta có thể hợp tác với các trường khác để thành lập câu lạc bộ, sử dụng nó làm căn cứ không? Các đồng chí bên ngoài trường cũng có thể tham gia. Chúng ta có thể để sách ngoại ngữ ở nơi này, đặt mua bàn ghế, phục vụ trà, nước uống, và các món ăn nhẹ, chắc hẳn sẽ thu hút nhiều người đến giao lưu, trao đổi học tập đúng không ạ?”
Kế hoạch của cô rất chi tiết, ý tưởng phù hợp với ý định ban đầu của câu lạc bộ hợp tác, vì vậy hiệu trưởng và những người khác đều gật đầu đồng ý.
“Được, trường học chúng tôi không có ý kiến, nhưng chuyện địa điểm và công việc chung của Hội liên hiệp toàn quyền giao cho em.”
Kha Mỹ Ngu sửng sốt, sau đó cười gật đầu: "Được ạ, vậy có nghĩa là phương án thành lập câu lạc bộ của chúng em đúng không ạ?
Chỉ cần em lấy được quyền sử dụng tòa nhà kia thì mọi chuyện đều dễ bàn.
Nơi đó do một số trường cùng điều hành nên mỗi trường sẽ phân bổ một phần kinh phí tương ứng để tu sửa chuẩn bị mở sân bãi, hơn nữa câu lạc bộ có thể được phân công học phần, kinh phí, em cũng hy vọng có thể dựa theo tiêu chuẩn của một câu lạc bộ lớn.”
Các vị lãnh đạo không cần nhìn nhau, đều gật đầu đồng tình.
Có quá ít câu lạc bộ ngoại ngữ, vấn đề này không chỉ phổ biến ở trường bọn họ mà còn là vấn đề phổ biến ở các trường đại học trên toàn bộ nước Hạ Hoa.