Xuyên Thành Nữ Phụ Độc Ác Được Cưng Chiều - Chương 203
Cập nhật lúc: 2024-10-31 20:53:19
Lượt xem: 50
Lúc này nó đã khôi phục hình dạng thật, bộ lông trắng như tuyết lóe ra màu tím nóng rực, giọng nói phát ra tiếng ùng ục trầm thấp, sau đó nó chạy lấy đà rồi bay lên, há miệng ra, cắn xé âm thú trên gương.
Những âm thú kia phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, vang vọng trong hành lang hồi lâu.
Chờ sau khi Vọng Đế Xuất vui vẻ quay về, nó mở miệng phun ra bảy hạt châu đen kịt, bên trên đang đang chảy một âm khí lạnh lẽo và thuần khiết.
“Không ngờ ở đây còn có bảo bối như vậy" Vọng Đế Xuất không nhịn được bắt đầu khoe khoang như Vương Phá bán dưa, “Đây gọi là Tụ Âm Châu, là bảo bối mà người nuôi quỷ yêu thích nhất. Ai lại ra tay hào phóng như vậy, dùng những bảy viên để bày trận pháp.”
*Ý nghĩa của câu “khoe khoang như Vương Phá bán dưa” có nghĩa là dù dưa của người ta có ngon hay không thì người ta vẫn luôn nói dưa của mình rất ngon.
"Cô chỉ bảo ta phá hỏng gương, nhưng lại không nhắc tới chuyện bảy hạt Tụ m này, thế nào, có thể đổi lấy bảy mươi cốc trà sữa được không?"
Kha Mỹ Ngu tức giận vỗ đầu nó: "Ngoài việc ăn ra, mày còn có thể nghĩ đến điều gì khác hay không?"
"Ta cũng không phải con người, ăn mặc ngủ nghỉ, ta chỉ chú trọng ăn, chẳng lẽ cũng không được phép sao? Cô thử lấy một ví dụ, nhìn xem ta còn có thể phát triển theo hướng nào!" Vọng Đế Xuất tức giận trừng mắt nói.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ta biết rồi, người phụ nữ này, cô muốn độc chiếm bảy hạt Tụ m!"
Kha Mỹ Ngu hừ một tiếng: "Mày không cảm thấy mình thân là một vị thần thú uy phong lẫm liệt, thì phải có năng lực xứng với cái tên đó hay sao? Bằng không lần sau mày nhìn thấy người tài ba nào đó, mày lại phải chịu thiệt thòi lớn!”
Vọng Đế Xuất tức giận đến mức quay đầu mổ lông trên người mình, "Kha Mỹ Ngu, cô đừng coi thường ta! Nhưng mà, cô, cô cũng không thể quá coi trọng ta. Giữa các thần thú cũng có sự khác biệt.
Thần thú mà cô nói, họ đều là thượng cổ mấy vạn đến mấy trăm nghìn năm, thậm chí là lão quái vật mấy triệu năm, đương nhiên pháp lực của họ là vô biên. Sao có thể so sánh với một thần thú tự do ở trần gian mấy trăm năm, chỉ vừa mới nhậm chức là ta được?
Những lễ vật đáng lẽ phải có cũng không còn nữa, vậy thì ta lấy đâu ra pháp lực?"
Kha Mỹ Ngu cũng đồng tình vỗ nhẹ cái đầu nhỏ của nó, suy nghĩ một lúc rồi trực tiếp mang tới một lọ gồm 50 viên linh thú đan mà cô đã luyện chế bằng nước linh tuyền.
Sản phẩm của linh tuyền rất tinh xảo, tốt hơn nhiều so với sản phẩm được bán trong không gian, thậm chí là sản phẩm trong hệ thống buôn bán.
Chỉ có điều nó lại không phù hợp với con người hay thú, chỉ có Vọng Đế Xuất và Cửu Vĩ Hồ có huyết thống Thần tộc mới chịu được.
“Này, đây là đan dược tao cố ý luyện chế cho mày." Kha Mỹ Ngu không chút do dự lấy ra một phần linh thú đan mình luyện chế được cho chị dâu nhỏ, ngoài ra còn có chút pháp quyết linh thú, "Mày phải cải thiện sức mạnh của mình, cho dù cánh cửa lục giới đóng lại, chúng ta cũng không thể đảm bảo sẽ có kẻ mạnh nào bị bỏ lại phía sau.
Nếu gặp xui xẻo đụng phải hắn, rồi gây thù chuốc oán, chúng ta sẽ phải kết thúc trò chơi!"
Vọng Đế Xuất đã từng trải qua nỗi đau sâu sắc khi bị người khác áp chế.
Mặc dù nó tham ăn, nhưng nó không ngốc, tốt xấu gì cũng đã lang thang ở nhân gian lâu như vậy, cũng đã trải qua rất nhiều.
Nó cảm động nhận lấy đan dược và pháp quyết, mở lọ ra cảm nhận linh khí nồng đậm khiến nó thoải mái, cả người kích động không chịu nổi, còn thề son sắt nói: "Ta muốn bế quan một thời gian, chờ đến khi ta tiêu hóa được hết đan dược và pháp quyết này thì sẽ trở lại!”
Kha Mỹ Ngu suy nghĩ một lúc, sau đó mở phòng luyện công trong không gian cho Vọng Đế Xuất dùng.
Một người một thú từng ký khế ước, cho nên nhìn từ góc độ không gian, nó là vật thuộc về Kha Mỹ Ngu, chỉ cần được cô cho phép, là có thể tùy ý ra vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nu-phu-doc-ac-duoc-cung-chieu/chuong-203.html.]
Và điều này cũng được sử dụng như một phương tiện để họ triệu hồi lẫn nhau.
Vọng Đế Xuất có năng lực bay rất nhanh, với năng lực này cũng không thua kém khả năng dịch chuyển của Kha Mỹ Ngu!
Vọng Đế Xuất choáng váng khi bị Kha Mỹ Ngu đưa tới phòng luyện công, cảm nhận được linh khí mạnh mẽ, nó ngạc nhiên bay khắp nơi, đập vào tường như một con ruồi không đầu.
Nó chẳng những không cảm thấy đau, ngược lại còn thấy hưng phấn, cười ngây ngô đến mức không tin nổi!
"Ngu Bảo Nhi, cô quả nhiên là người may mắn, vậy mà cô lại được ban cho không gian đáng kinh ngạc như vậy...”
Vọng Đế Xuất ôm chặt đùi Kha Mỹ Ngu không buông, về sau cô có chuyện tốt gì, thì nó cũng được chia phần!
“Tao đã tạo điều kiện cho mày rồi, mày cứ yên tâm bế quan ở đây." Kha Mỹ Ngu nói với nó một cách nghiêm túc và trịnh trọng, "Vân Bảo Nhi, tao vẫn luôn coi mày là bằng hữu, cho nên sẽ nói cho mày biết một chuyện thật lòng.
Mày thấy bình thường tao chỉ biết ăn với cười cợt, cũng không cố gắng học tập hay làm việc, nhưng thật ra mỗi buổi tối tao đều vào không gian học tập và tu luyện.
Bởi vì tao biết, con người có bao nhiêu năng lực thì phải gánh vác bấy nhiêu trách nhiệm. Tao không muốn sống trong hối hận suốt đời khi bạn bè và người thân của tao cần sự giúp đỡ mà tao không giúp gì được.
Rõ ràng bình thường tao chỉ cần cố gắng nhiều một chút là có thể thay đổi kết quả, nhưng bởi vì bản thân ham chơi không cố gắng, để rồi trơ mắt nhìn mọi chuyện trượt theo quỹ đạo tồi tệ nhất."
Vọng Đế Xuất nghe xong vô cùng xúc động, "Ngu Bảo Nhi, ta biết mình làm đã làm gì. Cô yên tâm đi, lần này bế quan xong ta sẽ trở nên mạnh hơn!”
Kha Mỹ Ngu cảm động vỗ đầu nó, sau đó xoay người ra khỏi không gian, cô lau đi nước mắt cố ép ra, cuối cùng cũng tiễn được một kẻ thích tranh sủng.
Hơn nữa cô còn mất mười ly trà sữa nữa nên không được đẹp lắm...
Lúc này cô mới cẩn thận chơi đùa với Tụ m Châu.
Về chuyện kỳ lạ của tòa nhà số 13 đã tồn tại trước khi nó được xây dựng, mà trận pháp Tụ m này lại xảy ra muộn hơn, vì nó không bị lây nhiễm bởi khí tức của người sống nên khí tức bên trong hạt rất tinh khiết, là một liều thuốc bổ tuyệt vời cho quỷ.
Dùng cái này để luyện quỷ, sẽ không có quá nhiều tạp niệm xấu xa và có thể dễ dàng khống chế bởi con người.
m khí ở nơi này quả thật mạnh hơn ở những nơi khác, cho nên bị một số người dùng làm nơi tu luyện m Châu.
Tuy nhiên khi năng lượng của m Châu tăng lên, tốc độ trong trận pháp Tụ m cũng sẽ chạy nhanh hơn, giờ nơi này đã không còn thỏa mãn với âm khí giữa trời đất nữa, mà là bắt đầu hấp thụ từ trên người sinh viên nữ, một thời gian sau, chắc chắn sẽ xảy ra chuyện xấu!
Mà m Châu được tu luyện như vậy, cũng sẽ mang theo oán linh tà khí, gia tăng sức mạnh của ma quỷ, nó sẽ gây ra thảm họa cho thế giới.
Kha Mỹ Ngu thu hồi m Châu.
Lúc này hệ thống đã bắt đầu nổi lên, "Ding dong, chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ khủng bố ký túc xá, tránh được số phận bi thảm cho hàng chục nữ sinh, nhận được 3000 điểm hòa bình!"
Bởi vì Kha Mỹ Ngu đã chặn cố vấn hệ thống Tiểu Vấn, nên không có thông báo nhắc nhở nhận nhiệm vụ, vì vậy đã mở ra chế độ hoang dã, vô tình hoàn thành một nhiệm vụ một cách ngẫu nhiên.
Tài khoản nhận được 3000 điểm hòa bình, Kha Mỹ Ngu thật sự rất kinh ngạc, thì ra cảm giác sung sướng khi được khen thưởng vì làm người tốt, việc tốt là như thế này.
Cô đã quyết định, sau này nhất định phải giúp nhiều người hơn, chuyện có thể tiện tay giúp thì phải giúp hết sức có thể, nói không chừng điểm hòa bình sẽ được cộng vào tài khoản!